Nghe nói nhà bọn họ từ xa xưa đã bắt đầu buôn bán, lúc đó lại là thương nhân hoàng gia, thân phận địa vị làm cho người khác phải kính mến, ngưỡng vọng.
Tô Thính Ngôn nói: “ Chủ tịch Lý tìm tôi có việc gì?”
Lý Quốc Cường nói: “Bởi vì tôi biết bối cảnh lai lịch của Tô tiểu thư, khiến tôi cảm thấy rất quan tâm, muốn mời cô đến nhà của tôi làm khách.”
“Ông không cần phải khách sáo với tôi, trực tiếp có câu hỏi gì muốn hỏi thì hỏi.” Tô Thính Ngôn cũng không nói lời thừa thãi, trực tiếp nói.
Lý Quốc Cường sững sờ, nói: * Rất tốt, néu Tô tiểu thư đã sảng khoái như vậy, tôi thật sự muốn cô có thể giúp tôi, nghe nói người thầy của Tô tiểu thư đã đi ngao du khắp nơi, sẽ không rời núi nữa, nhưng Tô tiểu thư là người kế thừa học thật của ông ấy, hiện giờ vừa mới rời núi, mọi người đều muốn có cô làm việc cho mình, nhưng mà, có thể bọn họ chưa chắc đã cũng cấp quyền lợi cho cô nhiều bằng tôi, chỉ cần là cái cô muốn, tại thủ đô, cái gì tôi cũng có thể cho cô được… Vì vậy, hi vọng Tô tiểu thư có thể để ý đến nhà họ Lý nhiều hơn một chút, quan tâm hơn một chút.”
Tô Thính Ngôn nói: “ Tôi làm sao mà biết được là ông có thật lòng hay không?”
“Đây chính là thành ý.”
Tô Thính Ngôn nhìn thấy ông ta mang ra một bản tài liệu.
“Đây chính là biệt thư tôi muốn tặng cho cô để nghỉ ngơi, cô còn có yêu cầu gì thì cứ nói với tôi.”
Tô Thính Ngôn hơi dừng lại, đẩy bản tài liệu về biệt thự trở lại: “ Không cần, ông trực tiếp đưa tiền cho tôi là tốt nhất.”
Tiền?
Lý Quốc Cường ngạc nhiên một chút, không nhịn được nở nụ cười.
“Tốt, Tô tiểu thư rất thẳng thắn, vậy thì, cô cần bao nhiêu tiền, có thể trực tiếp nói cho tôi.”
Tô Thính Ngôn nói: “ Tôi trở về suy nghĩ một chút rồi sẽ trả lời cho ông biết.”
“Được.”
Tô Thính Ngôn và giám đốc Trần cùng nhau ra khỏi cửa.
*Tô tiểu thư có một tương lai đầy hứa hẹn ở thủ đô.”
Tô Thính Ngôn mỉm cười, cũng không đề ý đến.
Nhìn thấy Tô Thính Ngôn rời đi, người phụ nữ ở bên trong đi đến trước mặt Lý Quốc Cường. . Xin hãy đọc truyện tại * TRЦмtrц уen. me *
“Chồng à, Tô Thính Ngôn này có thật sự tài giỏi như vậy không, thật sự sẽ muốn có cái gì liền cũng cấp cho cái đó Sao.”
“Đây là điều đương nhiên, em không nhìn thấy đôi mắt màu xám của cô ấy sao? Đây là tử vi nữ oa, rất tài giỏi. Vì vậy ngay từ đầu nhà họ Lý đã muốn làm hôn ước từ bé, nếu không phải do nhà họ Lâm cướp người thì nhà chúng ta đã sớm bắt người qua rồi, nhưng mà nhà họ Lâm tự mình không có phúc phận đó, con trai nhà bọn họ nhất quyết phải ly hôn, lão tiên nhân đã nói, Tô Thính Ngôn này.
tử vi đã định sẵn là có số vượng phu, ai có thể lầy được.
cô ta, chắc chắn có thể gặp dữ hóa lành cả một đời, làm vang danh gia tộc.”
“Làm sao có thể nghe lời của người này chứ…” Vợ của Lý Quốc Cường là Lưu Ngọc Oánh vẫn cảm thấy, chồng của mình coi trọng người đó cao như vậy, rốt cuộc là có đúng hay không.
Lý Quốc Cường nói: * Được rồi, em đúng là mái tóc dài mà kiến thức ngắn, người thầy của cô ấy từ trước đến giờ đều không nhận học trò nữ, vậy mà lại nhận cô ấy, em cũng biết người thầy của cô ấy là ai, mọi người đều gọi một tiếng quốc sư, đều không quá, không nói đến rốt cuộc số mạng của cô ấy như thế nào, có một người thầy như vậy, thì chắc chắn sẽ không có gì sai.”
Lưu Ngọc Oánh lúc này mới bị thuyết phục.
“Anh nói không sai, có một người thầy như vậy, nói ra ngoài cũng rất có thể diện.”