Mà Tô Thính Ngôn lúc này mới hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Anh vừa mới… Liếm môi cô!
“Anh…”
Khóe miệng Lâm Nhứ khẽ nhúc nhích, biểu hiện thưởng thức rất rõ ràng.
“Anh hiện tại cũng thỏa mãn.”
Tô Thính Ngôn nhìn người đàn ông này, “Anh cũng quá…
Quá…” . ngôn tình hay
Lâm Nhứ nhướng mày, “Quá cái gì?”
“Anh đây gọi là theo đuổi sao?” Tô Thính Ngôn không nói nên lời, “Anh rõ ràng là cường đạo!”
Lâm Nhứ nhếch môi, “Phương thức theo đuổi của Lâm Nhứ chính là như vậy. Hiện tại không còn sớm, em nên nghỉ ngơi đi.”
Anh nhìn cô thật sâu, “Hay là em muốn nghỉ ngơi ở đây?”
Tô Thính Ngôn thật ra cũng không chán ghét hương vị của anh, kể cả hương vị miệng anh.
Nàng chạm vào môi mình.
Nếu là người khác, cô khẳng định cảm thấy béo ngậy, thậm chí cảm thấy kinh tởm.
Nhưng mà, ai có thể đem điều này liên hệ với Lâm Nhứ liên hệ cùng nhau.
Cô không thẻ, chỉ sợ bắt luận người nào cũng không thẻ.
Anh thoạt nhìn như trước là một quý tộc lịch thiệp, làm xong hành động lưu manh này đó, vẫn mang theo thái độ bình thản, giống như người vừa mới bỗng nhiên đối mặt hôn cô không phải là anh…
Tô Thính Ngôn vội vã về đến phòng khách sạn.
Tằng Lê thấy cô trở về, bèn nói: “Nghe nói, khách sạn chúng ta đang ở có một công tử nhà giàu đến, có người còn quay được một chiếc Koenigsegg đậu ở dưới lầu, aizz, thật đẹp biết bao, lại còn là bản giới hạn, hình như giá cũng phải từ hai ngàn vạn trở lên, cô xem…”
Tô Thính Ngôn nhìn đoạn video…Một chiếc xe thể thao thoạt nhìn rất lóa mắt đậu ngay dưới khách sạn mà bọn cô đang ở…
Hiện tại, một người cực kì có tiền đang ở khách sạn này…còn không phải là người kia sao.
Tô Thính Ngôn đỡ trán, “Ngày mai còn phải đi làm đấy, mau ngủ đi.”
“Aizz, bác sĩ Tô, cô vừa đi đâu vậy?”, Tằng Lê tò mò…
Ngày hôm sau, chủ nhiệm Vương dẫn theo vài người nữa cùng đi hội chẩn. Tô Thính Ngôn như thường lệ đi theo ông, lúc trước cùng sư phụ vào Nam ra Bắc, cô cũng học được không ít kiến thức.
Tô Khuynh Tình cũng đi theo phía sau. Tô Thính Ngôn không hiểu cô ta đi theo làm gì, nhưng dù sao cô cũng không định nói chuyện với cô ta, thế nên cô luôn theo sát phía sau chủ nhiệm Vương để cô ta không có cơ hội đến làm phiền.
Chủ nhiệm Vương nhìn Tô Thính Ngôn: “Người bệnh này tương đối có tiếng tăm, là Vương Tử Hùng, làm bên địa ốc, cô nên cần thận một chút “
Tằng Lê ở bên cạnh chọt thốt lên “A, tôi biết người này, chính là ông trùm khai phá địa ốc, tài sản ở khắp cả nước, không đâu là không có bóng dáng của địa ốc nhà bọn họ.”
Chủ nhiệm Vương hít một hơi thật sâu “Đúng vậy, loại người này đều thường…”
“ Tôi biết, tôi biết, tương đối khó hầu hạ.” Tằng Lê lại xen vào.
Chủ nhiệm Vương liếc mắt trừng cô ấy một cái. Cô lùi về phía sau, vẻ mặt có chút bất mãn: “Để cho Tô Thính Ngôn đến khám? Cô ấy có làm được không? Chủ nhiệm Vương cũng để tâm đến cổ quá đi, cũng không nói xem cô ấy khám kiểu gì được bây giờ.”
Tô Khuynh Tình ở phía sau đứng nhìn, mặc dù lợi dụng chỗ trống để tìm được cơ hội đi cùng nhưng lại không nghĩ rằng, chủ nhiệm Vương còn không thèm để mắt đến cô ta dù chỉ một chút.