Cực Hạn Thôi Miên

Chương 99: Lệnh sai!!! ( Mừng giao thừa )




Lâm Tiêu ôm ngang Hàn Diệp sau đó đi vào phòng của nàng, hắn ném Hàn Diệp lên giường sau đó liền cởi hết quần áo ra.

Lâm Tiêu liền chậm rãi tiến về phía Hàn Diệp, khi hắn tiến đến trên người Hàn Diệp thì nàng liền đưa tay ôm lấy cổ Lâm Tiêu sau đó kéo xuống và hôn vào môi của hắn.

Lâm Tiêu hơi kinh ngạc với sự chủ động của Hàn Diệp, nhưng sau đó hắn cũng liền đáp lại, lưỡi của 2 người liền quấn lấy nhau.

Hàn Diệp liền xoay người lại và đè Lâm Tiêu xuống. Hàn Diệp nắm lấy tay Lâm Tiêu sau đó đưa lên ngực của mình. Lâm Tiêu liền nắm lấy bộ ngực khổng lồ của Hàn Diệp mà xoa nắn.

Hàn Diệp nhất mông lên, nàng đưa tay nắm lấy côn thịt của Lâm Tiêu sau đó nhắm vào âm đạo của mình sau đó liền ngồi xuống!

“A~!” Hàn Diệp liền rên lên một tiếng!

Sau đó nàng bắt đầu nâng mông lên hạ xuống.

“A~….a~….a~….a~!” Hàn Diệp liên tục rên rỉ mỗi lần nhún mông.

Lâm Tiêu nằm phía dưới mỉm cười nhìn chủ động Hàn Diệp, nàng nhún mông vô cùng nhanh, người ta nói nữ nhân 30 như lang 40 như hổ quả thật là đúng. Hàn Diệp lúc này như một con sói động dục vậy.

Lâm Tiêu đưa 2 tay lên nắm lấy bộ ngực khủng của Hàn Diệp mà xoa nắn, hắn vươn người lên để ngậm vào một bên ngực của Hàn Diệp.

“A~...ca ca~….ta ra~….a~!” Hàn Diệp rên lớn lên.

Sau đó Lâm Tiêu liền cảm nhận được một dòng nước ấm bao quanh lấy côn thịt của mình sau đó trào ra.

Hàn Diệp liền đổ gục xuống người Lâm Tiêu thở gấp, Lâm Tiêu thấy vậy thì mỉm cười nói:

“Mới nhiêu đó mà đã đầu hàng rồi sao! Ta chưa đủ a!”

Nói xong hắn liền lật người lại và đè Hàn Diệp xuống giường, phía dưới của hắn liền bắt đầu động. Trong căn phòng lần nữa vang lên tiếng xác thịt va chạm và tiếng thở gấp.

Sáng hôm sau!

Lâm Tiêu mở cửa phòng đi ra, kòng đi ra, khi hắn nhìn thấy 3 người đở đẻ thì liền nói:

“Các ngươi vào đi!”

3 người đở đẻ nghe vậy thì liền đi vào trong, còn Lâm Tiêu lúc này thì mặc một chiếc quần cộc sau đó liền đi xuống nhà, khi xuống dưới nhà thì Lâm Tiêu liền nhìn thấy các nữ nhân của hắn đang chuẩn bị đi làm!

Lâm Tiêu lên tiếng chào hỏi sau đó ôm hôn từng người rồi chào tạm biệt. Đợi sau khi các nữ nhân đã đi rồi thì Lâm Tiêu liền đi ra sân sau, sân sau là một bãi đất trống được trồng cỏ để mọi người ra đây ngồi thư giãn.

Lâm Tiêu liền gọi một người làm sau đó phân phó người đó chuẩn bị toàn bộ dụng cụ đục gỗ. Sau đó Lâm Tiêu liền đi vào trong nhà và ngồi trên ghế sô pha chờ đợi!

Một lúc sau trên lầu liền truyền đến tiếng trẻ em khóc, Lâm Tiêu mỉm cười sau đó liền đi lên trên lầu. Khi vào phòng của Hàn Diệp thì Lâm Tiêu nhìn thấy 3 người đở đẻ đang bắt đầu dọn dẹp, trên giường là Hàn Diệp đã cạn kiệt sức lực, bên cạnh nàng là một đứa bé.

“Cảm giác làm mẹ như thế nào?” Lâm Tiêu lấy một chiếc ghế ngồi cạnh giường cười nói!

“Rất mệt, rất đau nhưng cũng rất vui a!” Hàn Diệp cười nói!

Lâm Tiêu mỉm cười sau đó ôm lấy đứa bé, bởi vì vừa mới được sinh ra nên đứa bé vẫn còn đỏ hỏn và không được xinh xắn cho lắm, mặc dù vậy nhưng Lâm Tiêu cũng không chán ghét mà hôn nhẹt mà hôn nhẹ vào má của đứa bé.

Sau đó hắn liền như cũ đó là lấy ra thẻ thôi miên, việc này Lâm Tiêu đã làm nhiều lần rồi nên hắn động tác vô cùng nhẹ nhàng và nhanh gọn, sau đó Lâm Tiêu bắt đầu ra lệnh:

“Con gái của ta! Con tên là...Lâm Hi Văn! Con là một cô gái 20 tuổi! Con có tài đục gỗ! Những bức tượng của con đục ra mang theo áp lực kinh khủng có thể đàn áp cả thánh thần, tài đục gỗ của con mạnh đến nổi có thể thổi hồn vào các tác phẩm của mình! Con hiện nay là một cao thủ Độ Kiếp Kỳ! Con có nhan sắc đẹp đến nổi có thể mê hoặc cả quỷ thần.”

Sau khi ra lệnh xong thì đứa bé trong tay Lâm Tiêu liền phát sáng sau đó bay lên không, bỗng nhiên sau lưng đứa bé liền xuất hiện một vòng xoáy màu đen với 6 chấm sáng!

“Hình như ta đã vô tình tạo nên thứ gì kinh khủng lắm thì phải!” Lâm Tiêu lẩm bẩm.

Vòng xoáy và 6 chấm sáng liền nhỏ lại sau đó liền dung nhập vào trong thân thể của Lâm Hi Văn. Thân thể của Lâm Hi Văn dần lớn lên và phát triển thành một cô gái. Ánh sáng bao phủ quanh cô gái dần dần hóa thành màu đen, một luồn khí lạnh liền truyền ra xung quanh.

Cũng may Lâm Tiêu kịp thời tạo ra một lớp màn chắn bao quanh Hàn Diệp nếu không nàng liền bị ảnh hưởng, cơn lạnh do Lâm Hi Văn phát ra lạnh hơn bất cứ thứ gì Lâm Tiêu liền biết đến, nó thậm chí còn lạnh hơn cả Cửu Thải Hàn Thủy.

Xíu!!

Từ Lâm Hi Văn liền phát ra một cơn sóng năng lượng và nó liền lan ra toàn bộ Lam Tinh! Cơn sóng năng lượng khiến tất cả người tu luyện phải rùng mình, một số người yếu đuối thì cảm nhận được một luồn hàn khí cực mạnh xâm nhập vào cơ thể khiến linh khí tán loạn.

“Rốt cuộc ta đã tạo ra thứ gì a! Ta chỉ muốn một người thầy dạy đục gỗ thôi a!” Lâm Tiêu cười khổ nói!

Nguồn năng lượng màu đên biến mất, một cô gái 20 tuổi với nhan sắc vài phần giống với Lâm Tiêu xuất hiện, trên người cô gái mặc một bộ vest nữ màu đen. Nàng có khuôn mặt giống với Lâm Tiêu vài phần và còn lại đều giống với Hàn Diệp, nhan sắc của nàng có phần vượt qua các người chị của mình. Nàng đẹp đến nổi ngay cả Lâm Tiêu cũng bị mê hoặc.

“Phụ thân!” Lâm Hi Văn nghiên đầu cười nói!

“À! Chào mừng con đến với đại gia đình a!” Lâm Tiêu cười nói!

Lâm Hi Văn liền mỉm cười, sau đó nàng liền nhìn về phía Hàn Diệp đang nằm trên giường, nàng liền phất tay, một dòng năng lượng màu đen liền truyền vào trong thân thể Hàn Diệp, Hàn DipHàn Diệp liền hồi phục lại toàn bộ sức lực và trông như người khỏe mạnh bình thường.

“Hi Văn! Con có thể dạy ta đục gỗ được không?” Lâm Tiêu nói!

“Được thôi phụ thân!” Lâm Hi Văn cười nói!

Sau đó nàng liền đáp chăn cẩn thận cho Hàn Diệp và cùng với Lâm Tiêu đi ra ngoài, 3 người đở đẻ lúc này đã nằm trên đất và sắc mặt thì chuyển thành màu đen, Lâm Tiêu liền cho người khiên đi.

Lâm Tiêu không hề biết rằng chỉ vì ra lệnh sai lầm mà dẫn đến một hồi hủy diệt các sinh linh!