Cực Hạn Thôi Miên

Chương 116: Biến!!!




ps: hôm nay tác sẽ đăng 2 chương! một chương trưa và một chương tối!

...........................................................................

1 tháng sau!

Tại dưới chân ngọn núi tuyết lúc này đã được bao phủ bởi các loài mộc ma, một con tuần lộc đang chạy với tốc độ cực nhanh, trên lưng con tuần lộc chính là một người thanh niên mặt đồ da. 2 người này chính là Sven và Kristoff.

Cả 2 đang chạy về phía ngọn núi tuyết với tốc độ cực nhanh!

“Chúng ta phải nhanh lên! Nhất định phải tìm đến Mark!” Kristoff nói với Sven.

Sven kêu lên một tiếng sau đó liền tăng tốc, trên đường đi cả liên tục bị sự chú ý của các mộc ma, nhưng những mộc ma này tốc độ chậm đến đáng thương nên không thể làm gì cả 2. Cả 2 đến trước tòa lâu đài.

Kristoff mở cửa ra nhưng nó lại dính vô cùng chặt. Kristoff cố gắng đẩy hết sức nhưng vẫn không mở được cánh cửa ra.

“Sven! Giúp ta nào!” Kristoff quay sang nói với Sven!

Sven lui lại lấy đà sau đó lao đến!

Phanh!

Cánh cửa liền bị đẩy tung ra, Kristoff và Sven liền chạy vào bên trong. Bên trong căn nhà lúc này tràn ngập các rễ cây vô cùng to lớn. Kristoff bắt đầu tìm kiếm xung quanh. Bỗng nhiên anh liền thấy một chiếc kén vô cùng lớn bằng rễ cây.

Kristoff liền chậm rãi đi về phía chiếc kén đó. Khi đến gần thì Kristoff liền cẩn thận quan sát, bỗng nhiên anh liền nhìn thấy có một cánh tay quỷ đưa ra bên ngoài. Thấy cánh tay quỷ thì Kristoff liền mừng rở.

“Mark! Anh ở trong đó phải không?” Kristoff lớn tiếng gọi!

Nhưng mà lại không có bất cứ tiếng đáp lại nào! Kristoff liền cất tiếng gọi tiếp, nhưng mà vẫn không có bất cứ tiếng đáp lại nào. Không có cách nào khác Kristoff đành phải đi đến cánh tay quỷ của Lâm Tiêu sau đó lay hắn.

Nhưng vẫn không có lời đáp lại nào, Kristoff liền kéo lấy cánh tay Lâm Tiêu, bỗng nhiên một chiếc gai trên tay Lâm Tiêu liền đâm vào tay Kristoff khiến cho một giọt máu rơi lên cánh tay Lâm Tiêu.

Bị đâm khiến Kristoff rụt tay lại, khi hắn nhìn lại thì thấy cánh tay của Lâm Tiêu liền sáng lên với một luồn ánh sáng màu xanh sau đó nó dần chuyển sang màu đen.

Ầm!!

Một tiếng nổ phát sinh, Kristoff liền bị văng ra một bên. Sven cũng bị đẩy lui lại, Kristoff cố gắng ngồi dậy và nhìn về phía trước.

Lập tức Kristoff liền nhìn thấy Lâm Tiêu đứng nơi đó, lúc này trang phục trên người Lâm Tiêu đã thay đổi thành một một trang phục màu đen, phía sau lưng hắn là một chiếc áo choàng màu đen, trên áo choàng có ký hiệu của một con quỷ long!

Mái tóc của Lâm Tiêu đã chuyển sang màu trắng như tuyết. Khuôn mặt Lâm Tiêu lạnh như một khối băng ngàn năm.

Nhìn thấy Lâm Tiêu thì Kristoff thì Lâm Tiêu liền mừng rở, hắn đi về phía Lâm Tiêu mừng rở nói:

“Mark! Cuối cùng anh đã tỉnh rồi!”

Lâm Tiêu vẫn không trả lời Kristoff mà yên lặng đứng đó. Kristoff không để ý đến mà nói tiếp:

“Anh phải mau lên! Elsa lúc này đã xuất phát đến Joanhiwell để cử thành hôn lễ rồi! Anh phải mau ngăn lại ngay!”

Lần này Lâm Tiêu không yên lặng nữa mà lên tiếng nói:

“Vì sao?” giọng nói của Lâm Tiêu lạnh đến nổi khiến Kristoff phải rùng mình!

Nhưng anh vẫn nói tiếp:

“Thật ra Elsa không giống như anh nghĩ đâu! Elsa cũng là người bị hại! Thật ra cô ấy...!’

“Đủ rồi!” Lâm Tiêu cắt ngang nói!

Kristoff bị cắt ngang thì hơi giật mình, nhưng anh vẫn không để ý mà nói tiếp:

“Anh hãy nghe tôi nói! Thật ra Elsa phản bội lại anh là do Micker gây ra! Đó là một phần ma thuật của hắn! Bởi vì hắn sở hữu ma thuật hệ lửa nên hắn có khả năng khiến cho mọi cảm xúc bùng cháy lên. Với khả năng đó hắn đã khiến cho tình cảm Elsa đối với hắn bùng cháy lên và khiến Elsa yêu hắn. Đây chính là điều Anna nghe lén được khi các anh em của hắn nói chuyện với nhau.”

Lâm Tiêu vẫn không phản ứng trước lời nói của Kristoff, bỗng nhiên hắn liền đi về phía cổng lâu đài, Kristoff thấy như vậy thì liền mừng rở, anh cho rằng Lâm Tiêu đã suy nghĩ kỹ thì thấy Lâm Tiêu dừng lại, Kristoff liền tiến đến gần.

Lâm Tiêu xòe tay trái lên, trên tay hắn liền xuất hiện một sợi tơ hồng.

“Đã đến lúc phải chém đứt rồi!” Lâm Tiêu lạnh nhạt nói!

Ngay lúc Kristoff đang không hiểu trước lời nói của Lâm Tiêu thì một cơn gió liền bao phủ lấy bản thân hắn và Sven.

Trên lưng Lâm Tiêu liền xuất hiện một đôi long dựt.

Vù!!

Hắn vỗ cánh và liền bay đi với tốc độ cực nhanh, Kristoff và Sven cũng bị kéo theo. Khi lên không thì Lâm Tiêu liền tăng tốc lên. Tốc độ của hắn dần vượt qua tốc độ âm thanh.

Kristoff và Sven bởi vì chưa quen với tốc độ nhanh nên liên tục bị hành hạ trên không.

Lúc này tại trong lâu đài của Joanhiwell. Toàn bộ quan viên quý tộc và các quan thần đều tập hợp tại nơi này. Phía trên nơi cao nhất là Elsa và Micker đang đứng đối diện nhau. Trên người Micker là một bỗ lễ phục màu trắng vô cùng lịch sự. Còn Elsa thì mặc trên mình một bộ áo cưới, trên đầu nàng đội một chiếc khăn trong suốt.

Khuôn mặt Elsa được trang điểm lên nên nhìn nàng càng thêm xinh đẹp, trên môi nàng nở một nụ cười vô cùng hạnh phúc!

Bên cạnh 2 người là một lão già cầm một cuốn sách trong tay và đang đọc lời tuyên thệ!

“Con đồng ý!” Micker mỉm cười nói!

Sau đó là đến lượt Elsa! Lập tức mọi người trong đại sảnh liền nín thở chờ khoảng khắc này. Nhưng mà họ lại không biết bên ngoài đang xảy ra một chuyện kinh thiên.

Lâm Tiêu sau khí đến Joanhiwell thì liền ném Kristoff và Sven xuống một cái cây, còn bản thân hắn thì bay về phía cổng lâu đài, Joanhiwell là một đất nước hùng mạnh nên lâu đài của họ được xây dựng với quy mô gấp trăm lần Arendelle.

Lâm Tiêu lơ lững tại trước cổng lâu đài, ánh mắt của hắn hướng về nơi cao nhất của lâu đài. Lâm Tiêu đưa tay lên sau đó vẻ một vòng trên không.

Lập tức trên bầu trời liền xuất hiện một ma pháp trận màu nâu.

Ầm! Ầm! Ầm!

Mặt đất liền rung chuyển dữ dội, lập tức vết nứt xuất hiện khắp tòa lâu đài. Tòa lâu đài bắt đầu đổ sụp. Hàng loạt tiếng la hét liền vang lên. Lâm Tiêu đứng nơi đó nhìn sự đổ xập của tòa lâu đài. Có rất nhiều người bị chôn vùi trong đống đổ nát.

Một lúc sau toàn bộ tòa lâu đài trừ nơi cao nhất đều đã bị đổ sập.

Tại bên trong lễ đường Elsa khi định nói lên 2 chữ đồng ý thì liền xuất hiện chấn động, toàn bộ mọi người đều bị giật mình.

Tất cả mọi người theo lệnh nhà vua chạy ra ngoài thì liền phát hiện toàn bộ kiến trúc xung quanh họ đều đã bị sụp đổ, thậm chí cả cầu thang đi xuống đều đã đổ nát. Điều này khiến họ không thể làm gì cả.

Lâm Tiêu thấy chỉ còn lại nơi cao nhất thì liền chậm rãi đáp xuống đất, trên tay hắn liền xuất hiện Yamato. Hắn hơi cúi người xuống và đặt Yamato qua bên hông, sau đó hắn liền vung kiếm chém lên!

Xeng!!

Một vết cắt liền xuất hiện trên cổng lâu đài! Lâm Tiêu tiếp tục vung kiếm với tốc độ không thể nhìn được.

Xeng! Xeng! Xeng!

Hàng trăm vết cắt liền xuất hiện trên cổng và tường bao quanh lâu đài.

Ầm! Ầm! Ầm!

Lập tức bức tường và chiếc cổng liền đổ xập xuống. Lâm Tiêu thu lại Yamato sau đó chậm rãi đi về phía trước. Khi hắn vượt qua đống đổ nát thì liền nhìn về phía đỉnh tòa lâu đài!

Tại trên đỉnh khi mọi người nhìn thấy cổng và bức tường đổ sập xuống thì liền tập trung về phía đó. Lập tức họ liền nhìn thấy Lâm Tiêu bước vào.

“Là hắn!” Micker cắn răng nói!

Elsa nghe vậy thì liền nhìn chằm chằm về phía đó. Khi nàng nhìn thấy Lâm Tiêu thì liền nhíu mày, bởi vì lúc này tình cảm của nàng đã chỉ có hình ảnh của Micker nên nàng không để ý đến Lâm Tiêu lắm.

“Micker, hắn là ai vậy?” quốc vương hỏi!

“Là một kẻ mà chúng ta bằng mọi giá phải tiêu diệt!” Micker căm hận nói!

Quốc vương nghe vậy liền trầm ngâm! Sau một lúc hắn lên tiếng:

“Phát lệnh KA!”

Nghe quốc vương nói thì Micker liền kinh ngạc, sau đó hắn liền nở một nụ cười điên cuồng, hắn đưa tay về phía trước, trên tay hắn liền xuất hiện một quả cầu lửa, quả cầu lửa liền được hắn phóng lên cao.

Bùm!!

Quả cầu lửa liền phát nổ như pháo hoa, sau đó một ký hiện hai thanh gươm màu đỏ liền xuất hiện. Lâm Tiêu thấy một màn này thì đưa tay phải lên, trên tay hắn liền xuất hiện 5 ma pháp trận với 5 màu đỏ, vàng, trắng, xanh, đen. Cả 5 ma pháp trận nằm gọn trên tay hắn từ cổ tay đến bàn tay.

Rầm rập!

Khắp nơi liền vang liên tiếng hành quân, từ bên ngoài và phía sau lâu đài liền xuất hiền 2 đội quân khổng lồ. Tất cả đều được trang bị đầy đủ từ áo giáp đến vũ khí.

Đội quân đông đến nỗi hầu như không thể thấy đầu người mà chỉ thấy một mảnh đen kịt, số lượng cả 2 đội quân gộp lại có khi đến hàng triệu người, các người dân xung quanh lúc này cũng đã di tản đi khi nhìn thấy báo hiệu. Khi cả 2 đội quân đến gần Lâm Tiêu thì liền dừng lại sau đó thủ thế chuẩn bị tấn công.

Micker thấy một màn này thì liền cười điên cuồng nói:

“Hahaha! Ngài siêu cấp ma thuật sư! Đây chính là toàn bộ sức mạnh của Joanhiwell! Liệu ngươi có đủ khảng năng chống lại không! Chẳng phải ngươi rất lớn lối sao! Để ta xem bây giờ ngươi còn lớn lối được đến khi nào! Giết hắn cho ta!”

Micker vừa dứt lời thì những tên quân lính dẫn đầu liền lao về phía Lâm Tiêu. Lâm Tiêu vẫn đứng nơi đó bất động.

“Hỏa!” Lâm Tiêu chậm rãi nói lên một chữ.

Lập tức ma pháp trận màu đỏ trên tay hắn liền biến mất. Dưới mặt đất liền xuất hiện một ma pháp trận màu đỏ, ma pháp trận lớn đến nổi toàn bộ cả 2 đội quân đều nằm trong chu vi của nó! Đám quân đội thấy ma pháp trận đưới chân thì liền dừng lại vì không biết chuyện gì đang xảy ra.

Bừng! Bừng!

Bỗng nhiên dưới chân mỗi người đều bùng lên một ngọn lửa. Lập tức cả 2 đội quân hàng triệu người đều chìm trong biển lửa, mỗi người đều bị thiêu đốt!

“A!!!!”

“Cứu với!!!”

“Ai đó cứu tôi với!!!”

Hàng triệu tiếng la hét vang lên khắp nơi chấn động cả trời xanh. Micker trên cao nhìn một màn này thì cứng lại khuôn mặt, không chỉ có hắn mà những người khác đều là vẻ mặt sợ hãi.

Mặc cho đám người rên la trong đau đớn, Lâm Tiêu vẫn một mặt lạnh nhạt, điều đáng sợ là ngọn lửa mặt dù đang thiêu rụi thân xác họ nhưng thân thể họ vẫn bình an vô sự mà không có một vết thương nào!

“Phát!” Lâm Tiêu nói tiếp!

Lần này ma pháp trận màu vàng liền biến mất, sau đó trên bầu trời liền xuất hiện ma pháp trận màu vàng khổng lồ. Từ ma pháp trận màu vàng liền bắt đầu rơi xuống các hạt ánh sáng màu vàng, cảnh tượng này giống như tuyết đang rơi vậy chỉ khác là tuyết lần này lại màu vàng.

Khi các hạt ánh sáng rơi xuống trúng cơ thể của những binh lính đang bị đốt cháy phía dưới thì ngọn lửa càng trở nên dữ dội hơn và dần chuyển thành màu trắng.

“AAAAA!!!!!!!!”

Một lần nữa tiếng thét trong đau đớn được nâng lên. Những hạt ánh sáng này có khả năng khuếch đại ngọn lửa và tăng sự đau đớn lên gấp 100 lần.

“Linh!”

Ma pháp trận màu trắng trên tay Lâm Tiêu liền biến mất. Trên bầu trời liền xuất hiện một tia sáng màu trắng chiếu rọi khắp nơi, tia sáng này giống như là ánh sáng đến từ thiên đường xua đi mọi cái ác vậy, đây chính là ý nghĩ lúc này của mỗi người đang quan sát bên ngoài.

Nhưng sự thật không phải như vậy. Khi những quân lính tiếp xúc với ánh sáng thì đồng loạt quỳ xuống và há miệng ra.

Từ miệng có họ liền xuất hiện các luồn khói trắng, ngọn lửa liền bắt đầu bao phủ lấy luồn khói trắng đó và thiêu đốt.

Từ những đám khói trắng đó liền phát ra những tiếng than khóc nghe mà lạnh cả sống lưng, những đám khói trắng đó chính là linh hồn của những binh lính đó, nổi đau thể xác chả là gì so với nổi đau linh hồn cả.

“Phủ!”

Từ dưới chân của những tên binh lính liền xuất hiện một chiếc quan tài bằng gỗ trồi lên và nhốt thân xác và linh hồn đang bị thiêu đốt của bọn chúng lại. Lập tức trên mặt đất liền xuất hiện hàng triệu chiếc quan tài.

Lâm Tiêu đưa 2 tay lên sau đó chấp lại trước ngực, ma pháp trận màu đen liền bay lên đến trên đầu ngón tay của hắn!

“Sử!” Lâm Tiêu lạnh nhạt nói!

Lập tức một vòng năng lượng hắc ám liền tỏa ra, trên mỗi chiếc quan tài liền xuất hiện một thanh gương bóng tối hình chữ thập.

“Hành Quyết Ma Pháp - Toàn Thiên Sát!”

Lâm Tiêu chậm rãi nói! Khi hắn vừa dứt câu thì những thanh gương hắc hám liền đâm xuống chiếc quan tài bằng gỗ. Lập tức những tiếng than khóc liền biết mất, không gian trở nên yên tĩnh một cách đáng sợ.

Bỗng nhiên trên mỗi thanh hắc kiếm liền xuất hiện một hắc cầu nhỏ, hàng triệu hắc cầu liền bay về phía Lâm Tiêu tạo thành một hắc cầu to. Lâm Tiêu đặt tay phải lên hắc cầu thì hắn liền cảm nhận được nổi ai oán của hàng triệu linh hồn, cánh tay quỷ liền sáng lên sau đó liền hấp thụ đi khối hắc cầu đó.

Sau khi xong mọi việc thì Lâm Tiêu nhìn về phía trên đỉnh.