Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cực Hạn Dị Biến

Chương 11: Nguy Hiểm




Chương 11: Nguy Hiểm

Lúc này, phía trên bầu trời đã tối sầm lại vì cơn gió mang theo cát bụi mù mịt cuốn bay lên trên cao, che khuất tầm nhìn của những người phía dưới.

Trận chiến giữa gã khổng lồ và con rồng gió vẫn đang tiếp tục diễn ra, khí thế mạnh mẽ lan tỏa xung quanh, khiến cho không có bất kỳ sinh vật nào dám bén mảng lại gần.

Phía dưới mặt đất ngay lúc này, nhóm người Kỵ Sĩ cùng với Tướng vẫn đang tranh đấu gay gắt mặc dù hoàn cảnh cực kỳ khốc liệt cho họ. Dưới áp lực từ hai nhân vật vô cùng mạnh mẽ trên kia, khả năng mà họ thể hiện ra được không quá tốt, nhưng dẫu sao thì bên phía Tướng cũng cần chắc chắn đảm bảo sự an toàn cho bốn đứa trẻ được bảo vệ.

“Bốn đứa trẻ vốn dĩ là người của Hội Kỵ Sĩ ngay từ lúc ban đầu, hành vi của Hội Cứu Thế chính là ngang nhiên c·ướp đoạt, định gây c·hiến t·ranh thực sự hay sao?” Một kỵ sĩ lên tiếng, ánh mắt vẫn đang nhìn chằm chằm vào đám trẻ, dường như đang cố nhắn chủ với chúng rằng hãy quay về với Hội Kỵ Sĩ.

“Lời nói thật mơ hồ! Chúng ta không cần biết ban đầu là như thế nào, chúng đã bị Hội Kỵ Sĩ bỏ rơi, nhiệm vụ của Hội Cứu Thế chính là cứu vớt những người như vậy, đem họ thoát khỏi cái bóng của các người!” Một Tướng khác khinh thường lên tiếng, xem ra đe dọa hay bất kỳ hình thức đàm phán nào cũng không thể lay động được họ.

Nhưng nguyên nhân cơ bản nhất thì ai cũng đều hiểu trong lúc này, chính là vì tiềm lực mà bốn đứa trẻ này sở hữu. Đến mức mà hiện tại, dù là chính bản thân bốn đứa họ cũng không thể tự biết được tiềm lực của mình kinh khủng thế nào, chỉ có những người bên trong các Hội lớn như Kỵ Sĩ hay Tướng mới có thể hiểu được.

Giá trị của một cá thể có khả năng tự thức tỉnh là không thể đong đếm theo lẽ thường!

Lời nói không còn tác dụng, nhóm Kỵ Sĩ bắt đầu xông lên t·ấn c·ông. Cả nhóm gồm mười người tản ra xung quanh, trong đó có hai người đứng lại phía sau để hỗ trợ.

Hai Kỵ sĩ hỗ trợ trong đó có một người đứng im quan sát, người còn lại chạm hai bàn tay xuống dưới đất. Chỉ thấy từ nơi mà bàn tay anh ta chạm xuống, mặt đất đột ngột nứt ra và sâu thẳm bên trong khe nứt đó, xuất hiện những chiếc gai nhọn đâm thẳng lên trên.

Những chiếc gai chạy dọc theo hướng về phía nhóm Tướng, sau đó đột ngột rẽ hướng và bao vây bọn họ vào bên trong.



Nhóm Kỵ sĩ lao đến bất chợt tung ra đòn t·ấn c·ông của mình, đầu tiên là một cơn mưa những hạt bi sắt đen từ trên trời giáng xuống. Sức nặng của những viên bi đó không biết ra sao, nhưng ở phía nhóm Tướng, một người bỗng tạo ra một màn chắn năng lượng như một chiếc lồng bàn bao phủ bên trên họ.

Những viên bi sắt liên tục rơi xuống, v·a c·hạm với màn chắn năng lượng vang lên những t·iếng n·ổ như mìn. Điều đó khiến cho bên trong màn chắn, từng trận rung động được sinh ra, khiến đầu óc bọn họ thoáng có chút choáng váng.

Đặc biệt là bốn người Vương Minh, chỉ là những đứa nhóc yếu ớt trong tình huống này, bọn chúng bắt đầu nhăn mặt lại, hai tay đưa lên ôm lấy đầu như thể rất đau đớn.

“Hừ”

Một tiếng hừ lạnh vang lên từ miệng của một Tướng, chỉ thấy trên tay anh ta nắm lấy một cây gậy cỡ hai gang tay. Nhưng đột nhiên, cây gậy đó dài ra ở hai đầu nhờ vào một thứ năng lượng kỳ lạ truyền vào, nó giống như thể một loại năng lượng plasma được định hình cố định.

Anh ta cầm theo cây gậy xông ra bên ngoài màn chắn, bật nhảy lao qua bức tường gai, tức giận vung gậy thẳng một đường cực tốc vào người đang khống chế cơn mưa bi sắt kia. Đồng thời phía sau lưng anh ta, một cái bóng yên tĩnh phảng phất bám theo mà không ai hay biết đến.

Một Kỵ sĩ chắn trước mặt chống lại anh ta bằng một tấn khiên sắt kiên cố, trên tấm khiên là biểu tượng của Hội Kỵ Sĩ, một hình điêu khắc đan xen giữa kiếm và rồng cuốn quanh.

Kỵ sĩ cầm khiên mở miệng gào lên, âm thanh từ đó vang vọng đến phía Tướng cầm gậy, khiến cho đầu óc anh ta rung lên một trận. Bước chân Tướng đó chậm lại một chút, nhưng cũng rất nhanh đã tiếp cận Kỵ sĩ cầm khiên, nhảy lên và từ trên đâm xuống đối phương.

“Vô ích thôi!” Kỵ sĩ cầm khiên không quá lo lắng, mỗi lời nói của anh ta đều tạo ra một loại sóng âm kích thích mãnh liệt đối phương, tạo thời cơ để cho anh ta có thể xoay chuyển.

Chớp mắt trong khi tấm khiên được nâng lên, cái bóng đi theo sau lưng của Tướng dùng gậy đã xuất hiện bất thình lình, từ dưới mặt đất chui lên, tay cầm theo con dao găm đen nhánh và nhằm thẳng vào cổ họng đối phương.



“Nguy hiểm!” Kỵ sĩ cầm khiên ngay lập tức nhận biết, anh ta không nghĩ trong đầu mà trong bất cứ tình huống nào cũng sẽ đều mượn lời nói để biểu hiện ra năng lực của mình.

Nhưng dường như đã chậm một bước, ngay trước khi anh ta kịp thốt ra lời thì con dao găm đã cắt ngang cổ họng, khiến cho một tia máu phun ra.

Kỵ sĩ cầm khiên lảo đảo lùi lại phía sau, cảm giác rát buốt đến từ cổ khiên anh ta đổ mồ hôi, dường như mục đích của nhóm Tướng cũng chính là hạn chế thứ năng lực này của anh ta.

“Chơi trò bẩn thỉu như vậy thành quen sao?”

Đúng lúc này, âm thanh không biết từ đâu vang lên, người Tướng dùng gậy đứng im một chỗ cảnh giác, mà cái bóng đen kia cũng đã biến mất lúc nào không hay.

Bất chợt, một luồng không khí xung kích lao thẳng tới phía Tướng dùng gậy kia, khiến cho anh ta không thể nào ngăn cản, lập tức bị nó hất bay ngược về sau. Hơn thế nữa, luồng xung kích này cũng ảnh hưởng trực tiếp đến cơ thể, khiến cho anh ta ho ra một ngụm máu.

Kỵ sĩ khác xuất hiện và lần này, anh ta đeo trên tay mình đôi bao tay đen, mái tóc xoăn và bồng bềnh, nhìn trông giống như một võ sĩ quyền anh cùng nước da ngăm đen.

Kỵ sĩ này lại tiếp tục vung ra nắm đấm của mình từ xa, thứ mà nắm đấm sinh ra chính là loại sóng xung kích đặc biệt kia, nó lao thẳng về phía Tướng dùng gậy khiến đối phương chật vật không thể đứng dậy nổi.

Nhưng cũng chính lúc đó, một Tướng khác bất ngờ từ phía sau Kỵ sĩ quyền anh xuất hiện, ánh mắt anh ta hiện lên một tia sáng màu tím kỳ dị, bàn tay anh ta bốc lên ngọn lửa tím thẫm với sức nhiệt kinh người, định chộp lấy gương mặt của Kỵ sĩ quyền anh kia.

“Đùng!...”



Nhưng có vẻ như Kỵ sĩ quyền anh không dễ dàng bị tiếp cận đến thế, động tác của anh ta cực kỳ linh hoạt, lập tức hạ người xuống và tránh được cú chộp từ phía đối phương.

Ngay sau đó, hai tay anh ta chống đất, đồng thời hai chân bật mạnh đẩy thẳng một góc chéo ra phía sau, trúng người của Tướng dùng lửa kia.

Cùng ngay tức khác, Tướng dùng gậy lao tới, dùng hết sức vung ra một gậy thật mạnh mẽ, đánh trúng đầu Kỵ sĩ quyền anh, khiến đầu anh ta vùi vào mặt đất.

“Thật kinh khủng! Không chỉ năng lực mà còn sức mạnh thể chất của họ cũng cực kỳ kinh người nữa. Nhưng sao họ làm được như vậy?” Đứng bên trong màn bảo vệ, ánh mắt của Hậu Khánh mở to quan sát trận chiến, cậu không thể tin được bản thân còn có thể chiêm ngưỡng một cuộc chiến như thế này.

“Những người thức tỉnh là những người có Gen đặc biệt đã tiến hóa, khả năng thể chất tất nhiên cũng không thể so sánh với những người bình thường được rồi. Nhưng để có được thể chất đáng kinh ngạc như bọn họ thì còn cần phải trải qua những quá trình rèn luyện gian khổ nữa!” Một Tướng đứng bên cạnh bảo vệ bốn đứa trẻ, không ngần ngại giải thích cho Hậu Khánh hiểu được.

Ngay sau đó, trận chiến bên ngoài phát sinh biến cố, một lưỡi dao lặng lẽ chui ra từ bên trong cái bóng của Kỵ sĩ cầm khiên, sau đó thực hiện một đòn kết liễu lên Kỵ sĩ quyền anh đứng bên cạnh.

Ánh mắt của Kỵ sĩ quyền anh trợn lên không dám tin, vậy là kẻ địch đã không biết từ lúc nào lẩn trốn tại trên người của chính đồng đội anh ta và cuối cùng là lấy đi mạng sống của chính mình.

“Đáng c·hết! Các người còn chờ đến lúc nào nữa? Một người đ·ã c·hết rồi đấy!” Kỵ sĩ cầm khiên tức giận quát lên, cảm giác cuống họng xuất hiện cơn đau khó tả bởi vì nhát cắt khi nãy nhưng vẫn cố gắng nói thật lớn.

Bên phía nhóm Kỵ sĩ đang đứng, lại thêm sáu người nữa lao đến vun v·út, trong đó người có tốc độ đáng kinh ngạc nhất, toàn thân hiện lên tia điện chập chờn, anh ta hướng thẳng về phía người vừa mới ra tay kết liễu Kỵ sĩ quyền anh kia.

Tia điện lóe sáng khiến cho ánh mắt của những người xung quanh bị che mờ đi và ngay tại khoảnh khắc đó, đối diện với Tướng vừa kết liễu Kỵ sĩ quyền anh và đang có ý định quay trở lại núp trong cái bóng, anh ta đối mặt với một dòng điện cực mạnh lao về phía mình.

Tốc độ của dòng điện cực kỳ nhanh nên việc tránh khỏi nó là không thể nào. Anh ta lập tức bị dòng điện đánh trúng người, dòng điện lan khắp toàn thân anh ta, khiến cho cơ thể anh ta co giật liên hồi sau đó trở nên cứng đờ và c·hết đi.

Trận chiến chỉ mới diễn ra không bao lâu nhưng đã có hai người ngã xuống, điều này khiến cho nhóm Vương Minh không khỏi sợ hãi, sợ rằng chính bản thân cũng sẽ chịu kết cục giống như vậy. Đây là lần đầu tiên họ chứng kiến một n·gười c·hết ngay trước mặt mình, khiến cho sự sợ hãi từ sâu trong thâm tâm bắt đầu nổi lên mãnh liệt.

“Đó chính là thế giới chân thực mà các cậu sẽ phải đối mặt sau khi thức tỉnh năng lực đấy! Sẽ không có sự nhân nhượng nào, cũng không có thứ gọi là bình đẳng ở đây, tất cả đều quyết định bởi thực lực của bản thân mình!” Vị Tướng đứng bên cạnh họ lên tiếng giải thích, đồng thời cũng muốn nhân cơ hội để cho bốn đứa trẻ nhanh chóng hiểu hơn về bản chất của thế giới hiện tại.