Cục Cưng Của PaPa

Chương 17: Đối Mặt Với Tất Cả




Lâm Ngọc nhìn Duy Minh

-Nếu anh là tôi thì anh nên tiếp tục im lặng để trốn tránh mọi thứ hay là sẽ lên tiếng xác nhận mọi chuyện

-Nếu là tôi, thì tôi sẽ làm những việc mà tôi cảm thấy thoải mái nhất. Và nghe theo cả lý trí và con tim của mình

Đến trước cửa nhà của Lâm Ngọc, Tâm Đan mở cửa. Lâm Ngọc cảm ơn Duy Minh rồi dắt Hana vào nhà

-Em về rồi hả, ngồi xuống đi. Chúng ta nói chuyện bài viết

-Dạ, Hana con lên phòng chơi nhé. Mami nói chuyện với cô Đan 1 chút, con chỉ được coi hoạt hình không được lướt Facebook nhé

-Dạ

Hana lên phòng, Lâm Ngọc ngồi xuống nói chuyện với Tâm Đan

-Em tính chuyện đó sao rồi, chúng ta vẫn tiếp tục im lặng sao. Chuyện này khá lớn, chị nghĩ im lặng cũng không hay đâu

-Em định sẽ lên tiếng xác nhận mọi chuyện

-Gì vậy, nếu như em lên tiếng xác nhận mọi chuyện thì có thể sẽ khiến câu chuyện căng thẳng hơn đó

-Nhưng em hết cách rồi, chúng ta không thể im lặng và né tránh cả đời được. Cây kim trong bọc có ngày cũng phải lòi ra thôi

Duy Minh định rời đi thì cậu thấy ở ghế sau có gấu bông của Hana, cô bé đã để quên trên xe. Cậu cầm con gấu đi vào trong muốn đưa lại cho Hana. Nhưng vô tình cậu lại nghe được cuộc nói chuyện của Tâm Đan và Lâm Ngọc

-Em sẽ đăng bài lên trang Facebook cá nhân để xác nhận mọi chuyện

-Em định sẽ kể lại chuyện của em cho mọi người đọc sao

-Em không biết nữa, chẳng lẽ em nói với mọi người là 3 năm trước em bị chuốc thuốc sau đó qua đêm cùng một người đàn ông lạ mặt và em không biết người đó là ai. Sau đó em phát hiện mình mang thai và em đã sinh đứa bé ra và giấu mọi người, nếu như em nói như vậy sẽ chẳng ai tin em đâu, bởi vì những chuyện đó chỉ có trong phim ngôn tình thôi

Duy Minh nghe được những lời mà Lâm Ngọc nói, cậu nhận ra câu chuyện của Lâm Ngọc có chút giống với cô gái mình đã gặp vào 3 năm trước. Cậu không đem con gấu bông vào trả cho Hana mà lập tức lái xe về SW

-Tối nay em sẽ lên bài để xác nhận mọi chuyện, chị tin em đi. Em sẽ giải quyết chuyện này một cách hợp lý

-Ừ, vậy bây giờ chị sẽ đi nấu cơm nhé

-Dạ

Lâm Ngọc về phòng, cô ngồi lên bày làm việc suy nghĩ về cách giải quyết. Chợt Lâm Ngọc nhớ lại khoảng thời gian trước khi cô sinh Hana

3 năm trước

Lâm Ngọc thức dậy trong căn phòng ấm áp của mình, cô vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt và chuẩn bị đi làm. Lâm Ngọc vào nhà vệ sinh, cô đang đánh răng thì cảm thất buồn nôn mặc dù cô mới thức dậy và chưa ăn sáng

Oẹ...hự

Sau khi nôn xong, Lâm Ngọc cầm điện thoại lên xem ngày, cô nhận ra mình đã trễ kì kinh nguyệt 2 tuần. Lâm Ngọc có chút lo lắng, nhưng cô không dám hỏi bất kì ai về vấn đề mang thai. Cô thay quần áo rồi xuống nhà

-Thanh Yên con ăn cái này đi, ngon lắm

-Con cảm ơn mẹ

Ông Hoàng Phú ôn tồn nhẹ nhàng nhìn Lâm Ngọc



-Con ngồi xuống ăn sáng đi

Bà Thanh không quan tâm đến Lâm Ngọc mà chỉ chăm chút cho Thanh Yên

-Dạ con không ăn đâu, sáng nay thấy hơi đau bụng nên con chỉ uống chút sữa thôi ạ

-Con không khoẻ sao

-Dạ không ạ, chắc hôm qua con ăn nhiều quá thôi ạ

-Ông quan tâm nó làm gì, lo lấy xe đưa Thanh Yên đi học kìa

-Con thấy không khoẻ thì cứ ở nhà nghỉ ngơi nhé, còn con ăn nhanh lên

-Dạ

Ông Hoàng Phú ra ngoài chuẩn bị xe đưa Thanh Yên đến trường

-À chị, cái đồng hồ bữa ba mới mua cho chị, em thích nó, chị cho em nhé

-Không, ba mua cho chị mà

-Nhưng hôm nay em có bài kiểm tra em cần đồng hồ để xem giờ

-Em có đồng hồ mà, sao không tự xài của mình đi

-Nhưng em thích cái đó

-Lâm Ngọc, con nhường cho em đi, em nhỏ hơn con mà, với lại cũng của ba mua thì nó cũng là của Thanh Yên mà

-Nhưng đó là ba mua cho con

-Nhà này không có cái gì là của mày hết, mày chỉ là đứa mà tao nhận nuôi thôi, đừng nghĩ rằng mày có thể so sánh được với cành vàng lá ngọc của tao. Con tao thích gì là nó phải có được, nếu không thì người khác cũng đừng hòng có được

-Mẹ kệ chị ấy đi, dù gì chị ấy cũng là kẻ ăn bám thôi. Mẹ đưa con đi học nhé

-Ừ, ừ, đi thôi con

Lâm Ngọc cũng uống hết ly sữa Bà Thanh và Thanh Yên vừa rời khỏi nhà. Lâm Ngọc rửa tay rồi đi đến công ty

Oẹ...oẹ

-Mình bị sao vậy nè

-Tiểu thư cô sao vậy

-Tôi...tôi không sao đâu

Lâm Ngọc bỏ lên phòng, cô lấy trong tủ ra một chiếc que thử thai, cô có chút nghi ngờ là mình đã mang thai

-Không lẽ mới có một lần mà đã dính rồi

Lâm Ngọc nhắm mắt, cô nắm chặt chiếc que thử thai trong tay. Cô từ từ mở mắt ra nhìn vào kết quả của chiếc que thử thai, kết quả của que thử thai là 1 vạch đậm và 1 vạch màu đỏ nhưng rất nhạt, cô cảm thấy hoài nghi và không tin vào kết quả ấy



Trở lại với hiện tại, Lâm Ngọc ngồi trầm tư, cô xoay bút liên tục sau đó. Bật máy tính lên và bắt đầu công việc

-Mình sẽ không trốn tránh nữa, mình sẽ đối đầu với tất cả mọi thứ, và mình sẽ bảo vệ Hana khỏi sự toxic của mạng xã hội

Bàn tay thoăn thoắt của Lâm Ngọc lướt trên mặt bàn phím, cô xem lại những điều mình đã viết rất nhiều lần. Lâm Ngọc không muốn xảy ra thêm bất kì sơ xuất nào nữa

-Lâm Ngọc, Hana ăn cơm thôi

Lâm Ngọc gõ cửa phòng con gái, nhưng Hana không trả lời Lâm Ngọc

-Hana, xuống ăn cơm nào, Hana

Thấy con gái không trả lời, Lâm Ngọc mở cửa bước vào bên trong. Hana đang nằm ngủ trên giường

-Hana, dậy ăn cơm này, Hana

-Ưm...m

Lâm Ngọc kéo Hana dậy

-Mami, con nhức đầu quá

-Sao vậy, để mami coi thử

Lâm Ngọc sờ chán Hana

-Cũng không nóng, thôi xuống nhà ăn cơm đi, rồi mami lấy thuốc cho Hana nhé

-Dạ, nhưng mami bế Hana

Lâm Ngọc bế Hana xuống phòng bếp, Hana có vẻ mệt mỏi và lười ăn

-Đây, cô Đan cho Hana thịt chiên nhé

-Con không ăn đâu

-Hana, con ăn giỏi đi rồi mami cho con chơi game cùng mami nhé

-Không ăn đâu

-Con bé sao vậy

-Em cũng chẳng biết nữa

Lâm Ngọc đút cơm cho Hana thì cô bé mới chịu ăn

-Lại nhõng nhẽo chứ gì

-Hừ, thôi kệ đi, con nít mà. A...Hana ăn giỏi mami thương Hana nhé

Sau khi dùng bữa tối, Lâm Ngọc trở về phòng, cô post bài viết của mình lên trang cá nhân, nhưng sau khi post cô liền đóng máy tính để chuẩn bị tinh thần nhận lại nhiều điều tiêu cực

-Đi tắm thôi, mình sẽ xem lại bài viết đó sau khi tắm xong

Bài viết của Lâm Ngọc đã được post lên trang cá nhân của cô. Lâm Ngọc lao vào nhà vệ sinh, tiếng chuông của thông báo vang lên từng nhịp "Ting...Ting"