CHƯƠNG 861: TẤT CẢ ĐỀU NẰM TRONG LÒNG BÀN TAY CỦA DIỆP TỔNG
Người đàn ông ngây ra một lúc.
“Em nổi điên cái gì vậy, anh không phải là Diệp Ân Tuấn thì anh là ai?”
Hiện tại Thẩm Hạ Lan càng nhìn càng thấy anh ta không giống như Diệp Ân Tuấn.
Mặc dù dáng dấp của anh ta rất giống, nhưng mà gương mặt của anh ta, khí chất của anh ta, còn có tính cách của anh ta căn bản cũng không phải là Diệp Ân Tuấn.
Trước đó có lẽ là mình bởi vì chuyện kế hoạch của Lam Tử Thất mà che mất con mắt, làm cho cô cảm thấy là do Diệp Ân Tuấn bụng dạ hẹp hòi, nếu như không phải Diệp Minh Triết phát hiện ra manh mối, cô căn bản cũng không nghĩ ra chuyện này.
Có khi nào người mà Lam Tử Thất đã nói chính là anh ta không?
Nếu như là anh ta, vậy thì Diệp Ân Tuấn chân chính đi đâu rồi?
Thẩm Hạ Lan càng nghĩ lại càng lo lắng.
“Rốt cuộc anh là ai hả, Diệp Ân Tuấn đang ở đâu, các người làm gì anh ấy rồi?”
Thẩm Hạ Lan liên tục hỏi ba câu hỏi.
Nếu như Diệp Ân Tuấn hành động tự do, vậy thì sẽ không thể để cho một tên giả mạo đối xử với con cái và vợ mình như vậy.
Thẩm Hạ Lan lặng lẽ nhìn Diệp Minh Triết, Diệp Minh Triết hiểu ý tứ của Thẩm Hạ Lan, nhưng mà lại có chút do dự.
Người đàn ông nhìn thấy sự cố chấp trong đôi mắt của Thẩm Hạ Lan, lập tức giơ tay lên, dùng cái điều khiển đóng cửa phòng làm việc lại, đồng thời khóa nó lại.
Trái tim của Thẩm Hạ Lan lộp bộp một tiếng, cô biết muốn đưa Diệp Minh Triết ra ngoài là chuyện không thể nào.
Người đàn ông ngồi ở trên ghế lạnh lùng nói: “Cô nói xem cô cứ ngoan ngoãn mà làm mợ Diệp thì có cái gì không tốt, cô cứ nhất định phải chạy tới đây hỏi ngọn nguồn làm cái gì, không chỉ có như vậy, còn dẫn theo con cô đi cùng, cô không nghĩ tới hậu quả hả?”
Thẩm Hạ Lan thấy anh ta gián tiếp thừa nhận, trái tim không khỏi chìm xuống.
“Tôi cũng không tin là anh dám làm gì tôi, phía sau tôi là nhà họ tiêu và nhà họ Hoắc, anh có thể chống đối được à?”
“Đúng là tôi không có bản lĩnh để đối đầu với nhà họ tiêu và nhà họ Hoắc, nhưng mà sao cô biết người đằng sau tôi không có bản lĩnh đó chứ, sao cô biết là cô sẽ không nghe lời tôi?”
Người đàn ông cười lạnh, bộ dạng như là đã nắm chắc thắng lợi trong tay.
Con ngươi của Thẩm Hạ Lan trầm xuống, lạnh lùng hỏi: “Nhà họ Lam là do anh đã dẫn người đi giết, mẹ Lam cũng là do anh đã giết chết.”
“Nếu như nhà họ Lam cô nói là nhà họ Lam ở lịch thành, vậy đúng là do tôi đã làm, không có cách nào khác, bọn họ chọc tới ông già nhà tôi.”
Lời nói của người đàn ông làm hai tay của Thẩm Hạ Lan siết chặt lại.
“Ông già anh là ai?”
“Là ba của tôi, cô cũng có thể gọi ông ấy là chú hai giống như Diệp Ân Tuấn, nhưng mà ông ấy đúng là ba ruột của chồng cô.”
Mặc dù là người đàn ông nói không rõ cho lắm, nhưng mà Thẩm Hạ Lan vẫn có thể hiểu.
Năm đó cô nghe nói nhà họ Diệp đã sinh ra song bào thai, chú hai Diệp cùng với gia chủ nhà họ Diệp là anh em sinh đôi, chắc có lẽ là dáng dấp cũng giống nhau như đúc, người đàn ông này nói chú hai mới là ba của Diệp Ân Tuấn, Thẩm Hạ Lan hơi nghi ngờ điểm này một chút.
Người đàn ông đốt một điếu thuốc, không thèm để ý đến Thẩm Hạ Lan là người đang mang thai, dường như anh ta nhìn ra được sự nghi hoặc của Thẩm Hạ Lan, thờ ơ nói: “Kỳ quái lắm hả? Thật ra thì cũng không có gì là khó hiểu, thím Trương với ba tôi mới là một đôi. Lúc trước thím Trương thay thế mang thai ống nghiệm, bởi vì để đảm bảo tỷ lệ sống sót, lúc trước mang thai ống nghiệm là bốn phôi thai, sống được ba đứa, tôi nói như vậy cô đã hiểu chưa?”
“Cái người là tam bào thai?”
Thẩm Hạ Lan sợ đến ngây người.
Người đàn ông lại cười.
“Đúng là cô rất thông minh, nói một chút liền hiểu rõ ràng. Không sai, chúng tôi là anh em sinh ba, chỉ có điều là ba tôi để Diệp Nam Phương và Diệp Ân Tuấn lại cho thím Trương để bà ấy mang về nhà họ Diệp, chỉ giữ lại tôi nuôi lớn ở bên cạnh ông ấy.
Bây giờ Diệp Ân Tuấn quản lý nhà họ Diệp rất tốt, đáng tiếc là Nam Phương chết quá sớm, mục đích trở về của tôi rất đơn giản, chính là tiếp nhận thế lực thuộc về Nam Phương, đây chính là quy định của nhà họ Diệp chúng tôi. Nhưng mà Diệp Ân Tuấn nói anh ta đã giải tán Ám Dạ, con người của anh cả tôi ấy, thật là không trung thực, nếu như Ám Dạ bị giải tán vậy thì người ở trong tay Lam Thần là có chuyện gì xảy ra? Những người cũ của Ám Dạ đều đi theo Lam Thần, mạng lưới tình báo cũng nằm trong tay của Lam Thần, người anh cả này của tôi không muốn giao lại cho tôi, tôi cũng chỉ có thể chiếm vị trí gia chủ nhà họ Diệp thay anh ta thôi.”
Lời nói của người đàn ông làm con ngươi của Thẩm Hạ Lan híp lại.
“Cho nên các người đã làm gì Ân Tuấn rồi?”
“Yên tâm đi, dù sao đi nữa thì anh ta cũng là con trai của ba tôi, ba tôi chỉ giữ anh ta lại một lát, không lâu sau sẽ cho các người gặp mặt. Nhưng mà khoảng thời gian này các người vẫn nên phối hợp với tôi, nếu không thì tôi cũng không dám chắc ba tôi sẽ làm gì với anh ta đâu, lại làm gì với bọn nhỏ, có lẽ có giống như nhà họ Lam hay không thì cũng khó nói lắm.”
Người đàn ông cười tà, biểu cảm đó căn bản không giống với Diệp Ân Tuấn.
“Cậu tên là gì?”
“Diệp Phong.”
Diệp Phong không để ý tới chuyện Thẩm Hạ Lan hỏi tên của mình, đối với anh ta mà nói một người phụ nữ căn bản cũng không thành tài, cũng không thể làm gì anh ta.
Thẩm Hạ Lan nhớ kỹ cái tên này, cô lạnh lùng nói: “Cậu đừng nghĩ là lấy được dù một đồng tiền từ chỗ của tôi, đây đều là những thứ mà Diệp Ân Tuấn đã phấn đấu tạo dựng, dựa vào cái gì mà anh ấy làm nhiều như vậy, các người lại chạy đến đây ngồi mát ăn bát vàng? Cậu ngồi ở công ty cho tới trưa, có phải là cậu phát hiện không có cách nào chuyển tiền trong công ty đi không? Biết nguyên nhân là sao không? Tôi nói cho cậu biết.”
Nói xong, Thẩm Hạ Lan bước về phía trước một bước, cô đẩy Diệp Phong ra, mình lại nhập một chuỗi lệnh trên máy vi tính, máy tính lập tức xuất hiện một chế độ mở khóa ẩn.
Con ngươi của Diệp Phong lập tức trầm xuống.
“Diệp Ân Tuấn lại giao một số tài sản lớn như thế cho một người phụ nữ như cô quản lý?”
“Nói một cách chính xác thì cũng không phải là quản lý, là Diệp Ân Tuấn cho tôi toàn bộ tập đoàn Hoàn Trí và nhà họ Diệp, không có vân tay cùng với sự chứng nhận của con ngươi, cậu chẳng lấy được một đồng tiền nào từ chỗ này đâu.”
Thẩm Hạ Lan nhìn bộ dạng tức thở hổn hển của Diệp Phong, cô đột nhiên cảm thấy rất hả giận.
Trước kia còn cảm thấy Diệp Ân Tuấn giao tài sản lại cho mình, còn cảm thấy vô cùng không tốt, bây giờ cô thật sự rất bội phục dự kiến trước đó của Diệp Ân Tuấn.
Nhìn thấy dáng vẻ đắc ý của Thẩm Hạ Lan, Diệp Phong đột nhiên lại cười nói: “Sao cô biết tôi không có được vân tay cùng với con ngươi của cô chứ, chỉ cần chặt ngón tay của cô, móc mắt của cô ra, vậy thì tôi vẫn có thể biến tài sản này thành của tôi.”
Lời nói tàn nhẫn của Diệp Phong làm Thẩm Hạ Lan không tự chủ được mà run một cái.
“Cậu dám!”
“Cô có thể thử một chút, hay là cô cảm thấy ngày hôm nay cô có thể đi ra khỏi phòng làm việc này?”
Dáng vẻ phách lối của Diệp Phong làm Thẩm Hạ Lan ngứa hết cả răng.
“Cậu muốn giam cầm tôi?”
“Đừng có nói khó nghe như vậy, không phải là cô muốn gặp Diệp Ân Tuấn hả, tôi cũng chỉ thành toàn cho cô mà thôi, nhưng mà trước tiên cô phải chuyển cho tôi một khoản tiền mới được.”
Thẩm Hạ Lan nhìn thao tác trên máy vi tính, đôi mắt của cô đột nhiên híp lại.
“Các người muốn lợi dụng tập đoàn Hoàn Trí để rửa tiền?”
“Chị dâu, đừng có kinh ngạc như vậy, dù sao cũng đều là kiếm tiền, kiếm tiền như thế nào mà không được?”
Thẩm Hạ Lan đã nhìn ra Diệp Phong là một người không biết điểm dừng.
Thẩm Hạ Lan có thể tưởng tượng được chú hai là người như thế nào thông qua Diệp Phong, người này lại là anh em ruột và ba ruột của Diệp Ân Tuấn, chuyện này quả thật rất buồn nôn.
Cô không khỏi cảm thấy may mắn, Diệp Ân Tuấn lớn lên trong hoàn cảnh bình thường, không tới mức trưởng thành như là Diệp Phong.
“Nếu như tôi không phối hợp thì sao?”
“Vậy tôi không khách khí.”
Diệp Phong nói xong liền muốn ra tay với Thẩm Hạ Lan.
Dưới cái nhìn của anh ta, Thẩm Hạ Lan chỉ là một người phụ nữ, còn là một người phụ nữ đang mang thai, đương nhiên không cần phải dốc hết toàn lực là đã có thể xử lý Thẩm Hạ Lan, nhưng mà trong nháy mắt anh ta ra tay Thẩm Hạ Lan liền cử động.
Cô nhanh chóng đấm một đấm vào trong bụng của Diệp Phong một cách rất chuẩn xác.
Nắm đấm này thật sự dùng hết lực.
Diệp Phong đau đớn kêu lên một tiếng, cả người cùng với chiếc ghế di chuyển đến cửa sổ sát đất.
Cơn đau kịch liệt làm con ngươi của Diệp Phong lạnh xuống.
“Đúng là do tôi đã xem thường cô, không ngờ tới cô cũng là một người rất hung ác, được lắm, tôi thích mấy người có lực như vậy đó.”
Diệp Phong đứng dậy từ trên ghế, dốc hết sức lực đánh trả lại Thẩm Hạ Lan.
Thẩm Hạ Lan không dám phân tâm, cô cũng nghiêm túc đánh nhau với Diệp Phong.
Diệp Minh Triết vẫn luôn giảm thấp cảm giác tồn tại của mình, sau khi thấy Thẩm Hạ Lan và Diệp Phong đánh nhau, cậu bé nhanh chóng ngồi xổm xuống, sau đó dùng sức một cái liền trượt đến phía dưới mặt bàn, nhanh chóng tìm cái điều khiển từ xa, mở cửa phòng làm việc ra.
“Thằng nhóc thối, mày muốn chết hả!”
Diệp Phong thực sự đã quên mất Diệp Minh Triết, bây giờ anh ta thấy của phòng làm việc mở ra, anh ta lập tức nhào về phía Diệp Minh Triết.
“Minh Triết, chạy đi con!”
Thẩm Hạ Lan ngăn cản lại, cô ngăn Diệp Phong một lần nữa.
Diệp Minh Triết có chút do dự, cậu bé nhìn thoáng qua Thẩm Hạ Lan với Diệp Phong đánh nhau, cuối cùng mới cắn răng nhanh chóng chạy ra bên ngoài.
Cậu bé liều mạng chạy về phía cửa thang máy.
Cậu bé nhất định phải tìm người cứu mẹ.
Trong lòng Diệp Minh Triết chỉ có một suy nghĩ như thế, trong nháy mắt cửa thang máy mở ra, cậu bé liền đâm đầu chạy vào trong, chỉ thấy cậu bé dường như đâm vào trong ngực của một người nào đó.
“Hoảng loạn làm cái gì vậy chứ?”
Âm thanh quen thuộc làm Diệp Minh Triết đột ngột ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy đôi mắt lo lắng của Diệp Ân Tuấn.
“Lão Diệp?”
“Không phải là ba thì con cho rằng là ai?”
Diệp Ân Tuấn nhíu mày, hiếm khi anh nhìn thấy dáng vẻ bối rối của Diệp Minh Triết, anh bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó, vội vàng hỏi: “Mẹ của con đâu?”
“Đang ở trong phòng làm việc, đánh nhau với cái người tên Diệp Phong ấy.”
Lúc nãy Diệp Minh Triết còn không dám tin tưởng những điều Diệp Phong nói là thật, lúc này nhìn thấy có một Diệp Ân Tuấn xuất hiện ở trước mặt mình, hơn nữa bộ dáng giống như là ba của mình, bây giờ cậu bé mới tin.
“Chăm sóc Minh Triết đi.”
Diệp Ân Tuấn đẩy Diệp Minh Triết ra sau lưng mình, anh nhanh chóng bước ra khỏi cửa thang máy.
Lúc này Diệp Minh Triết mới phát hiện người đứng sau lưng của Diệp Ân Tuấn là Triệu Ninh.
“Chú Ninh, chú trở về từ khi nào vậy?”
“Tôi vẫn luôn ở đây, ra ngoài hưởng tuần trăng mật chỉ là do Diệp tổng ngụy trang mà thôi, một lát nữa Diệp tổng sẽ nói chuyện này cho mọi người hiểu. Cậu chủ Minh Triết, trước tiên cậu trở về với tôi đi.”
Triệu Ninh cầm tay của Diệp Minh Triết.
“Nhưng mà cháu lo lắng cho mẹ.”
Diệp Minh Triết vẫn còn đang do dự.
Triệu Ninh vội vàng nói: “Có Diệp tổng ở đây, cậu còn lo lắng cái gì nữa chứ, cậu yên tâm đi, tất cả đều nằm trong lòng bàn tay của Diệp tổng.”
Nói xong, anh ta liền dẫn Diệp Minh Triết đi xuống.
Lúc Diệp Ân Tuấn đi vào trong phòng làm việc, vừa hay nhìn thấy Diệp Phong đang ra đòn mạnh bạo với Thẩm Hạ Lan, con ngươi của anh chợt lạnh lẽo, anh đá một cái trực tiếp đá Diệp Phong lui ra phía sau.
“Thật sự cho rằng dáng dấp giống với tôi như đúc thì có thể thay thế tôi, có thể ngồi lên vị trí của tôi à?”
Một tay Diệp Ân Tuấn bảo vệ Thẩm Hạ Lan đằng sau lưng, nhìn thấy cô không bị thương, lúc này anh mới lạnh lùng nhìn Diệp Phong.
Diệp Phong bỗng nhiên nhìn thấy Diệp Ân Tuấn, cả người đều ngơ ngác.
“Tại sao anh lại có thể thoát ra? Ba đâu?”