Cửa Hàng Thú Cưng Trong Mơ

Chương 92: Thẻ thành viên




Kỳ trân dị thú hiếm có ngày khách ghé thăm, Hồ Thiên nhiệt tình tiễn khách ra tận cửa lớn, trên tay vị khách này còn có một cái lồng ổn định nhiệt độ.

“Ngài đi thong thả, nếu việc chăm sóc có vấn đề gì, cứ việc nhắn tin qua Wechat hỏi tôi.” Hồ Thiên đứng trước cửa nói.

Khách hàng nói lời cảm ơn rồi xách cái lồng rời đi.

Hồ Thiên quay lại trong tiệm, mở toan cửa sổ ra để ánh nắng có thể chiếu vào trong cửa hàng. Ánh sáng trong cửa hàng đã ổn định, anh lấy điện thoại bắt đầu quay chụp từng thú cưng một.

Dạo gần đây tâm trạng của ông chủ Hồ cực kỳ tốt, bởi vì việc kinh doanh cũng đã khá khẩm hơn, cửa hàng đã liên tiếp bán vài thú cưng rồi. Trạng thái của thú cưng cũng rất tốt, đứa nào cũng sạch sẽ, ngăn nắp, vẻ ngoài bóng loáng như bôi dầu, khách nào nhìn thấy cũng phải sợ hãi thán phục. Ngay cả Hồ Thiên cũng rất vui mừng, đám báo đời này cuối cùng cũng đã chịu để ý đến vấn đề 'ăn ở' của bản thân, biết chỉ khi bản thân xinh đẹp nhất mới có thể tìm được 'kim chủ'.

Thừa dịp trạng thái của các yêu quái đang rất tốt, Hồ Thiên chụp rất nhiều ảnh, đăng lên vòng bạn bè, coi như quảng cáo kéo thêm khách. Chụp đến nhện goá phụ đen, anh xem qua camera thấy chân nhện hơi lạ: “Chân của cô trước đó không phải nguyên màu đen à? Sao bây giờ lại nhìn thấy điểm đỏ ở chóp chân đây?”

Tám cái chân mảnh khảnh của nhện goá phụ đen đều loé lên ánh đỏ, mặc dù không biết là cái gì, nhưng nhìn thấy rất ưng mắt, lại còn lấp lánh lấp lánh, vốn nhện goá phụ đen nhìn có hơi u ám, thêm chi tiết này vào tự nhiên cũng thấy độc đáo, Hồ Thiên chụp tanh tách không dứt: “Mặc dù không biết cô làm thế nào, nhưng đẹp đấy! Có ưu điểm khách mới tìm đến chúng ta chứ!”

Chụp xong cho nhện goá phụ đan, anh lại chụp cho rùa lông xanh. Không ngờ đến cả 'lông' rùa cũng khác lạ, vốn chỉ có một màu xanh rêu, bây giờ lại chuyển thành màu xanh nhạt trông rất Tây, chính là giống bánh macaron màu xanh xinh xắn, cả thân rùa ngay lập tức trở nên dễ thương hơn nhiều! Hồ Thiên lại phát hiện ra rằng bình thường 'lông' rùa có màu xanh nhạt, nhưng khi ánh nắng chiếu vào, không ngờ lại chuyển thành màu vàng, rùa lông xanh trở thành kim quy đúng nghĩa!!!

Hồ Thiên nhanh chóng quay một video ngắn về màu 'lông' độc đáo của rùa lông xanh và đăng lên Wechat moments của mình. Không lâu sau đã có người nhắn tin với anh hỏi anh bán thế nào, Hồ Thiên cười nói: “Cách của mấy đứa hay đấy, biết làm đẹp sớm thì có phải đỡ hơn bao nhiêu không!”

.....

Hạ Cát đã quyết định kinh doanh spa thú cưng, cậu bắt đầu chuẩn bị cho các hoạt động quảng bá khai trương, sau khi cân nhắc mọi thứ, cậu dự định sẽ lập hệ thống thẻ thành viên cho thẩm mỹ viện của mình.

Hiện tại Cửa hàng thú cưng Mộng Tưởng đã mở quán cà phê thú cưng, phòng khám thú cưng và bây giờ là thẩm mỹ viện, tương lai sẽ có gian hàng chuyên bán thú bông, nghiệp vụ kinh doanh càng ngày càng nhiều, mỗi lần khai trương lại kéo thêm một lượng lớn khách tới, lưu lượng cũng đã ổn định. Việc cậu cần làm bây giờ chính là giữ chân những vị khách mới này và biến họ thành khách hàng thân quen, bởi vậy việc giới thiệu chế độ hội viên bây giờ là vừa vặn.

Thẻ hội viên của Cửa hàng thú cưng Mộng Tưởng áp dụng hình thức tích luỹ điểm, thông dụng cho toàn bộ cửa hàng, nạp phí hoặc tiêu đến một hạn mức nhất định sẽ nhận được phúc lợi tương ứng, quà khuyến mãi này sẽ thay đổi theo từng quý. Hạ Cát dự định tận dụng cơ hội này để triển khai hệ thống thẻ thành viên nhằm giúp quảng bá thẩm mỹ viện thú cưng.

Sau khi Hạ Cát thương lượng với Tiểu Ngọc, phúc lợi trong quý đầu tiên được ấn định bao gồm lọ sữa tắm cho thú cưng hoặc bùa may mắn. Khách hàng nuôi thú cưng có thể mang thú cưng của mình đến trải nghiệm tắm rửa miễn phí, hình thức này sẽ mang đến lượng khách nhất định cho spa thú cưng. Mà những vị khách không nuôi thú cưng có thể được tặng một tấm bùa may mắn.

Sau khi đã quyết định áp dụng hình thức hội viên, Hạ Cát ngay lập tức tìm hiểu về các loại thẻ thành viên, không ngờ chủng loại có rất nhiều, thậm chí còn được chế tác công nghệ cao và hết sức tinh vi.

Cậu phát hiện ra rằng loại thẻ thành viên phổ biến nhất trên thị trường chính là thẻ PVC, thường được sử dụng trong các trung tâm mua sắm, phòng tập gym, khách sạn hoặc các câu lạc bộ thể thao, cũng chính là loại thẻ kẹp trong tờ truyền đơn, ra đường rất dễ bị nhét vào tay khi sơ ý. Thẻ PVC có công nghệ đơn giản, chi phí sản xuất thấp, xưởng xuất một lần có thể hàng lô, nhưng thành phẩm rất bình thường. Hầu hết đều là các loại thẻ phỏng theo mẫu chế tác của các nhà sản xuất, nhìn qua rất rẻ tiền.

Trước không nói đến chế độ nạp phí và tích luỹ điểm cùng với phúc lợi, bản thân tấm thẻ nhìn vừa tầm thường vừa không có giá trị rất dễ khiến người ta quên mất. Chính Hạ Cát cài rất nhiều thẻ thành viên trong ví, nhưng bởi nó không có gì đặc sắc mà cậu không mấy khi nhớ ra, có đôi khi vào cửa hàng mua sắm cũng quên thẻ thành viên, càng đừng nói đến việc tích luỹ điểm. Ngẫu nhiên có sắp xếp lại ví tiền, những tấm thẻ hội viên này đa số đều sẽ bị ném đi, hoàn toàn không phát huy được tác dụng của mình.

Hạ Cát lại bắt đầu tìm kiếm, phát hiện ngoại trừ những tấm thẻ bình thường, có có một số tấm thẻ có chất liệu khác, tỷ như in hoa văn chìm, thẻ kim loại, thẻ trong suốt. Loại thẻ này có hình thức bắt mắt sang trong, nhìn qua khá cao cấp, nói chung sẽ là sự lựa chọn của các câu lạc bộ hoặc hội sở cao cấp.

Thẻ kim loại và thẻ trong suốt mặc dù rất đẹp, nhưng phí sản xuất quá cao, nhất định phải tính phí của khách hàng khi đăng ký thẻ. Hạ Cát cảm thấy phong cách xa hoa sang trọng này không hề phù hợp với cửa hàng thú cưng của mình. Khách hàng bình thường cũng không cần thẻ thành viên cao cấp đến thế, coi như có đẹp mắt thế nào đi nữa cũng chỉ là tấm thẻ để họ tích điểm mà thôi.



Hạ Cát muốn thẻ thành viên của cửa hàng mình vừa thiết thực vừa hấp dẫn, chứ không phải loại mà họ có thể ném đi bất cứ lúc nào.

Cậu chợt nhớ tới móc treo chìa khoá phiên bản giới hạn về chủ đề An toàn giao thông, cậu nhớ lúc ấy có xem quảng cáo trên tàu điện ngầm, thấy rất thích, lại còn là số lượng có hạn nên cậu đã chạy đi chạy lại nhiều lần, qua mấy điểm bán vé tàu điện ngầm mới có thể mua được.

Thẻ này có hình dạng đặc biệt, hình tròn nhỏ, được thiết kế trông giống như phiên bản hoạt hình của loài cá heo, loài động vật mang tính biểu tượng của Giang thành. Trên bề mặt có lớp keo nhựa, nhìn thoáng qua cực kỳ đáng yêu, có thể dùng như móc treo điện thoại, móc treo chìa khoá, Hạ Cát dùng nhiều năm như vậy cũng không đổi. Thậm chí đến tận bây giờ cậu vẫn cực kỳ thích dùng nó.

Hạ Cát cảm thấy nếu như thẻ thành viên của cửa hàng mình cũng được thiết kế thành hình dáng đặc biệt, có thể làm móc điện thoại, treo cùng chìa khoá hoặc cũng có thể treo trên túi xách như một món đồ trang trí nhỏ, đồng thời tạo hình có thể tham khảo nguyên hình của mấy đứa nhà mình, vừa thực dụng lại còn đẹp mắt! Chính bản thân nó cũng có giá trị sưu tầm, chắc hẳn sẽ được ủng hộ!

Hạ Cát ngay lập tức tìm kiếm và đã thấy một số nhà xưởng đồng ý làm loại thẻ tích điểm có hình dáng đặc biệt, thẻ đặc biệt thường là thẻ IC, phí tổn cao hơn thẻ PVC một chút, nhưng tính bảo mật lại an toàn hơn. Hạ Cát liên hệ với một trong số các nhà xưởng đó, đối phương nói rằng họ có thể làm thành hàng định chế, cũng có thể sản xuất dây chuyền, họ còn gửi rất nhiều mẫu cho Hạ Cát lựa chọn.

Nhưng Hạ Cát đã quyết định thiết kế thẻ thành viên theo nguyên hình của nhóm thú cưng nhà mình, vậy nên cậu và đối phương chỉ cần thương lượng giá cả, chờ mẫu của Hạ Cát gửi qua là có thể bắt đầu sản xuất.

Sau khi đã liên hệ xong với xưởng sản xuất, Hạ Cát lại lập tức liên hệ với nhà thiết kế chuyên dụng của Cửa hàng thú cưng Mộng Tưởng - Tạ Ngôn đại đại.

“Tạ Ngôn đại đại thân mến! Cửa hàng mới của chúng tôi sắp khai trương, hiện tại hệ thống cửa hàng đang tung ra chương trình thẻ hội viên thú cưng, điểm tích luỹ có thể hưởng ưu đãi và các phúc lợi bất ngờ theo quý! Chúc mừng đại đại đã là quý khách hàng đầu tiên nhận được thẻ thành viên từ Cửa hàng thú cưng Mộng Tưởng của chúng tôi!”

Tạ Ngôn đang thiết kế, trong lòng cực kỳ bí bách bực bội, nhận được điện thoại của Hạ Cát mà lại không biết tên này đang giở trò gì, lạnh lùng đáp: “Ồ, đưa thẻ đây, miễn lễ, lui đi!”

“Đại đại!!” Hạ Cát phát hiện Tạ Ngôn đang muốn ngắt điện thoại, nhanh chóng gọi lại: “Thẻ còn cần ngài thiết kế mà ~”

“Hử?” Tạ Ngôn đầy đầu chấm hỏi.

Hạ Cát không đùa cậu ta nữa, giọng nói đã bình thường trở lại, chia sẻ về ý tưởng thẻ hội viên hình thú cưng của cậu. Gần đây Tạ Ngôn đang bí idea, nghĩ mãi không ra chủ đề mình hứng thú, nghĩ mượn việc của Hạ Cát làm thay đổi đầu óc cũng được, bèn nói: “Đơn giản, giống như thú bông lần trước, mỗi thứ một loại.”

Hạ Cát ngẫm nghĩ, trả lời: “Đúng vậy, ý của tớ là muốn làm thành đồ trang sức nhỏ bóc lớp nhựa trong suốt bên ngoài, vừa đáng yêu lại vừa có thể làm thành đồ trang trí. Tuy nhiên tớ muốn thêm hình thức sử dụng, cậu có ý tưởng nào không?”

Tạ Ngôn mở bản thiết kế trước kia ra, nói: “Đối với đồ trang sức nhỏ kiểu này, cậu có thể thiết kế khung ảnh nhỏ ở mặt sau, khách hàng cũng có thể thay ảnh thường xuyên được.”

Hạ Cát cảm thấy ý tưởng này không tệ: “Vậy quyết định thế đi! Ngoài ra tớ muốn biến nó thành đồ sưu tầm, cậu giúp tớ thiết kế nhiều mẫu, miễn là có liên quan đến cửa hàng thú cưng đều được. Tớ muốn thay đổi thẻ thành viên theo mỗi quý.”

Tạ Ngôn đáp: “Được, tớ sẽ vẽ vài mẫu và gửi trước cho cậu. Cậu có thể liên hệ với bên xưởng sản xuất dần mẫu thứ nhất, sau đó từ từ tăng dần kiểu dáng, vậy có tính sưu tầm cao hơn.”

“Được đó. Đúng rồi, hiện tại thú bông cần thêm một vài mẫu mới, tớ sẽ gửi chủ đề cho cậu.” Vì vậy, sau khi cúp máy, Hạ Cát gửi ảnh Thỏ Hổ Phách cho Tạ Ngôn.

Còn ảnh của Cua Kim Cương và Rồng Ngón Cái không thích hợp phát tán ra bên ngoài, Hạ Cát đành phải vẽ tượng trưng, sau đó gửi đoạn miêu tả sang cho Tạ Ngôn lên ý tưởng.



Tạ Ngôn nhận được, nhưng lâu sau mới nhắn lại: “....Tớ sẽ cố gắng, thiết kế xong sẽ gửi sang cho cậu xem trước..... Nói chung là sau có gì cậu cứ nói thẳng với tớ, đừng có bày đặt vẽ với chả hoạ!”

Hạ Cát cúi đầu nhìn bức tranh mình vẽ trước mặt, tự nhủ: “Rõ ràng mình vẽ giống mà nhỉ.”

....

Spa thú cưng sắp chính thức khai trương, Tiểu Ngọc đang tiến hành công tác chuẩn bị trước khai trương theo lời dặn của Hạ Cát. Ba bảo cửa hàng sẽ sớm ra mắt chế độ thẻ hội viên, sau này thuận tiện cho khách nạp phí hoặc trừ tiền. Nhưng tất nhiên sẽ vẫn có người trả tiền mặt, lúc thu phí nhất định phải chú ý cẩn thận.

Tiểu Ngọc đang xem sổ ghi nợ của mình.

“Nhện Goá phụ đen làm nail một lần, chưa trả tiền.”

“Rùa Lông xanh nhuộm tóc một lần, chưa trả tiền.”

“Tắc kè báo đốm sửa hoa văn một lần, chưa trả tiền.”

“Bò cạp chúa đánh bóng và bảo trì vỏ giáp một lần, chưa trả tiền.”

......

Sổ nợ ghi càng ngày càng nhiều, nhưng chủ hàng sát vách chưa một lần nào sang thanh toán. Thẩm mỹ viện sắp khai trương rồi, chắc chắn khách đến ngày một nhiều.

Tiểu Ngọc sợ để lâu quá không thu được, bèn cầm sổ nợ sang nhà hàng xóm đòi.