Cửa Hàng Thú Cưng Trong Mơ

Chương 9: Quả trứng thú cưng thứ hai




Kể từ khi A Phượng nổi tiếng trên nền tảng phát sóng trực tiếp, rất nhiều fan hâm mộ đã tìm được Weibo của Hạ Cát, để lại lời nhắn muốn hỏi cậu A Phượng là loài chim gì, cửa hàng có bán hay không. Sau Khi Hạ Cát nói rằng A Phượng không phải để bán, thế mà vẫn có người thu mua ảnh chụp A Phượng khắp nơi với giá rất cao.

Hạ Cát cảm thấy những người này cuồng nhiệt quá rồi, cậu thấy lo lắng cho sự an toàn của A Phượng nên cũng chỉ để nó livestream một lần duy nhất rồi thôi, không dám để A Phượng lộ diện nữa.

Hạ Cát đã thu về được khoảng 30 nghìn tệ nhờ vào việc bán móc khóa có in hình A Phượng, cậu không kịp chờ đợi mà đi mua sắm một phen. Trước hết, cậu bổ sung lương thực dự trữ và cải thiện bữa ăn hàng ngày cho các bạn nhỏ trong cửa hàng.

Trước đây, thú cưng trong cửa hàng chỉ có thể ăn thức ăn cho thú cưng được bán theo cân đựng trong các bao tải lớn, có thể no nhưng lại chẳng có dinh dưỡng gì. Bây giờ cậu dựa vào sự khác biệt về chủng loại thú cưng mà phân loại mua các loại ngũ cốc tinh chế khác nhau, còn kèm theo một số đồ có hàm lượng dinh dưỡng cao. Sau đó cậu đặt mua trên mạng ổ mới cho thú cưng, đổi toàn bộ mấy chiếc lồng vừa lạnh vừa cứng kia đi, bầu không khí trong cửa tiệm nhìn chung đã ấm áp hơn nhiều.

[Đinh! Chúc mừng ký chủ, trứng thú cưng mua lần trước đã sắp nở rồi.]

Có kinh nghiệm lần trước, Hạ Cát, thanh niên 'sắp lên chức bố' lần hai tỏ ra bình tĩnh hơn. Cậu chuẩn bị trước sữa dê và khăn sạch để đón sinh mệnh bé nhỏ thứ hai chào đời.

Trứng thú cưng cũng giống như lần trước bắt đầu khẽ lắc lư, sau đó vỏ trứng xuất hiện những vết nứt, Hạ Cát vẫn rất kiên nhẫn chờ đợi. Đợi được hai phút, quả trứng này thế mà im lặng lại rồi, thậm chí còn chẳng buồn rung nữa.

“.... Tiểu Sủng, đây là tình huống gì vậy?” Hạ Cát ngớ người.

[À.....] Hệ thống phát ra một âm tiết mang nhiều hàm nghĩa.

Hạ Cát bắt đầu gấp: “Cậu đừng có à nữa, vỏ trứng cũng nứt rồi, sao lại không có thú đi ra chứ? Chẳng lẽ lần này mua phải trứng ung!”

[Bình thường mà nói sẽ không có quả trứng nào bị ung cả. Tình huống này rất đặc biệt, nếu không ký chủ tự tay lột vỏ ra đi.]

Hạ Cát: “....”

Không có cách nào khác, Hạ Cát đành phải lấy quả trứng kia ra khỏi lồng ấp, đặt lên chiếc khăn mềm mại, sau đó cẩn thận từng ly từng tí bóc vỏ trứng.

Hạ Cát cực kỳ khẩn trương, hai tay cũng phát run, trong đầu không nhịn được cứ nghĩ có lẽ nào là trứng ung hay không. Sau đó một đống lòng trắng lòng đỏ trứng chảy ra, một mảnh, hai mảnh.... Hạ Cát chậm rãi thở một hơi dài, may quá, không có thứ gì kỳ lạ xuất hiện.

Cậu nhanh chóng bóc hết số vỏ còn lại, phát hiện bên trong có một con Hamster nhỏ màu vàng đang nằm co ro, toàn thân còn có kim quang nhàn nhạt. Cơ thể của nó rất bé, nhưng cái đuôi lại cực kỳ dài, đôi mắt nhắm chặt, hai tay nhỏ còn ôm chặt cái đuôi của mình.



Hạ Cát cẩn thận dùng khăn lau sạch chất nhầy trên cơ thể nó, sau đó bế nó ra ngoài, tên nhóc này thế mà chẳng có chút phản ứng nào. Hạ Cát cúi đầu xuống, cố gắng áp lỗ tai lại gần, rốt cuộc cũng nghe được tiếng hít thở yếu ớt, lập tức an tâm lại.

[Chúc mừng ký chủ thành công ấp nở Hoàng Kim Thụy* Thử. Ký chủ không cần phải lo lắng, nó chỉ là ngủ thiếp đi mà thôi, chủng loài này tương đối thích ngủ.]

*Thụy ở đây không phải là thú mang điềm lành đâu nhé, nó có nghĩa là ngủ đấy.

....Đang lúc phá vỏ mà cũng có thể ngủ mất á? Hạ Cát bất lực thở ra một hơi, suýt chút nữa đã hù chết cậu rồi đó biết không!

[Hoàng Kim Thụy Thử vì là thú cấp đặc biệt nên quanh thân lúc nào cũng có ánh vàng kim nhàn nhạt. Tính tình dịu ngoan, khứu giác cực kỳ nhạy bén.]

Hạ Cát tương đối để ý tới quầng sáng này, vội hỏi: “Loại ánh sáng này có tác dụng gì à?”

[Cũng không có tác dụng đặc thù gì, chủ yếu là đẹp mắt mà thôi.]

“....” Hạ Cát không khỏi than thở một lần nữa, cảm giác như bản thân vừa có thêm một đứa con trên người toàn là 'hố'.

Từ bản giới thiệu của hệ thống, Hạ Cát tổng kết lại được Hoàng Kim Thụy Thử chỉ có cái mũi nhạy bén, không hề giống với A Phượng cấp quý hiếm có năng lực đặc thù. Nhưng đối với cậu mà nói, mỗi một thú cưng phá vỏ trứng mà tới thế giới này đều là con của cậu. Hạ Cát rất yêu quý chúng, cũng không vì năng lực của chúng mà bên nặng bên nhẹ.

Hạ Cát đặt cốc sữa dê ấm ở đầu giường, để Hamster nhỏ nếu đói tỉnh thì có thể được uống ngay. Bé chuột ngủ rất say, đôi tai be bé trên đầu khẽ run, chân nhỏ còn đạp đạp mấy cái, kim quang quanh thân tỏa ra ánh sáng nhạt màu, trong đêm đen trong như một chiếc đèn ngủ thân thiện với môi trường.

A Phượng mở to đôi mắt đậu đen, tò mò nhìn chằm chằm sinh vật biết phát sáng này, hưng phấn đi vòng quanh chuột nhỏ 'chíp chíp chíp' liên hồi. Hạ Cát bận bịu 'suỵt' một tiếng, chỉ sợ nó đánh thức bé chuột.

A Phượng hết tò mò, đột nhiên phát hiện sinh vật ấy vậy mà được Hạ Cát ôm vào trong lòng, chiếm đoạt chỗ ngủ của nó! A Phượng tức giận rồi, giận đến mức nổ thành một cục bông lông xù, dùng sức lao vào trong ngực cậu, lấy thân thể to lớn của mình đẩy bé chuột ra ngoài.

Hạ Cát sợ bé chuột bị đánh thức, vội vàng giữ lấy cục bông đang quấy rồi nói: “A Phượng ngoan, nhanh đi ngủ đi con.”

“A Phượng muốn ngủ với ba, muốn ngủ với ba cơ!” A Phượng giận dữ nói, lại một lần nữa chúi đầu vào trong ngực cậu.

Hạ Cát không ngờ thú cưng mà cũng cảm thấy ghen tị, lòng cậu vừa bất đắc dĩ lại vừa ngọt ngào, giang rộng cánh tay nói với A Phượng: “Được rồi, đêm nay ba ôm hai đứa cùng ngủ.”



Sang ngày hôm sau, Hoàng Kim Thụy Thử rốt cuộc cũng tỉnh, khẩu vị bé rất tốt, cái gì cũng ăn, sức ăn cũng rất lớn, thân thể nhỏ như cái động không đáy, hệ thống nói cho Hạ Cát biết cách tốt nhất để nuôi dưỡng bé chuột trưởng thành. Nhưng hiện tại giá trị ước mơ của Hạ Cát còn chẳng mua được nửa lọ thuốc, cho nên chỉ có thể không ngừng cung cấp đồ ăn vặt cho bé. A Phượng lại còn nhất định phải so cao thấp với bé chuột, bé chuột ăn nó cũng ăn, Hạ Cát cảm giác như mình sắp bị hai bé ăn đến sạt nghiệp.

A Phượng tựa hồ còn rất bài xích bé chuột, chỉ cần thừa dịp Hạ Cát không để ý, nó sẽ đi qua mổ mấy cái lên người bé chuột đang ngủ. Bé chuột không giống A Phượng biết nói chuyện, bị mổ đau cũng chỉ biết kêu chít chít gọi người. Hạ Cát nuôi hai bé mà tâm mệt như lão già tám mươi, chỉ mong có người hỗ trợ mình.

Ngay lúc Hạ Cát đang suy nghĩ xem có nên thuê thêm nhân viên cho cửa hàng hay không, A Phượng chạy nhảy cả ngày đột nhiên bị ốm. Cục bông lớn núp trong khuỷu tay Hạ Cát không nhúc nhích, dọa Hạ Cát sợ phát khiếp.

“Tiểu Sủng, làm sao bây giờ? A Phượng bị bệnh rồi!”

[Ký chủ có thể mua thuốc trong giao dịch của hệ thống.]

Hạ Cát lập tức mở trang giao dịch, trông thấy một lọ thuốc của thú cưng có giá lên tới 888 giá trị mơ ước, mà giá trị hiện tại cậu có cùng lắm mới đến 800, vẫn còn thiếu một chút: “Tiểu Sủng, có giảm giá không?”

[Xin lỗi ký chủ, không thể giảm giá.]

Hạ Cát rất muốn đưa A Phượng tới bệnh viện cho thú cưng, nhưng lại sợ bác sĩ thú y tiếp xúc khoảng cách gần với nó, sau đó phát hiện A Phượng là loài chim lạ. Cậu chỉ còn cách lên mạnh nhờ fan giúp đỡ, nhưng phần lớn mọi người biểu thị mình lực bất tòng tâm.

Đang lúc Hạ Cát cảm thấy tuyệt vọng, lại có người nhắn tin cho cậu.

“Cậu nuôi loài chim này tính rất hay ghen, càng tức giận lại càng phồng to. Cậu lấy tay ấn một cái, xem thử cơ thể nó có phồng lên bất thường không?”

Mặc dù tin nhắn này ngôn ngữ kỳ quái, nhưng Hạ Cát có bệnh thì vái tứ phương, nhanh chóng làm theo lời người này hướng dẫn, phát hiện đúng là dưới lớp lông xù, cơ thể nó tròn như một quả bóng thật! Cậu lập tức hỏi lại đối phương mình nên làm gì tiếp theo.

“Cậu cho nó ăn một ít đậu, sau đó xoa bụng, xoa từ từ đừng vội. Còn lại phải để tôi nhìn tận mắt mới biết được. Chúng ta ở cùng một thành phố, cậu gửi định vị cho tôi đi.”

Hạ Cát nửa tin nửa ngờ làm theo, phát hiện tình hình của A Phượng đã chuyển biến tốt hơn rồi, cảm thấy người này có thể tin. Mà hình như người này còn hiểu rất rõ tập tính của chim Phượng Hoàng, quỷ thần xui khiến thế nào mà cậu lại gửi định vị cho người ta thật.

Tác giả có lời muốn nói:

A Phượng: Tứk thành quả bóng á!