Cự Long Thức Tỉnh

Chương 589: Điều này thực sự khiến bọn họ cảm thấy rất tiếc nuối.  







Một lúc sau điện thoại vang lên giọng nói của Tư Không Trích Tinh.



“Đại ca cứu tôi với, bọn chúng đánh gãy hai chân tôi, còn muốn 50 triệu nếu không sẽ giết tôi”.



Trong giọng nói của Tư Không Trích Tinh mang theo đau đớn cùng cực.





Lục Hi trầm giọng hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”







Lúc này Tư Không Trích Tinh bắt đầu thuật lại một cách đứt quãng qua điện thoại.



Hóa ra anh ta đã nhận lời mời làm đội trưởng bảo vệ cho một công ty vận chuyển, hôm qua là ngày đầu tiên thực hiện công việc này.



Tuy nhiên khi xe lưu thông đến địa phận tỉnh Cam Túc do trên đường cao tốc có tai nạn giao thông bị niêm phong nên đoàn xe phải xuống khỏi đường cao tốc và đi men theo đường tỉnh.



Nhưng khi lái xe đến thị trấn Thương Thư thì có người nào đó đã lập trạm thu phí ở đây, bởi vì dân làng trong thị trấn lập trạm trái phép hơn nữa còn thu phí rất cao nên Tư Không Trích Tinh bắt đầu lý luận với họ.



Chẳng ngờ đối phương căn bản không để ý tới anh ta nên Tư Không Trích Tinh đành cưỡng ép đưa đoàn xe xông vào.



Lúc này có một người tên Liễu gia đi tới, vừa ra tay đã đánh gãy hai chân anh ta sau đó giam giữ đoàn xe lại và tuyên bố họ phải giao nộp ra 50 triệu mới thả người, về phần ăn trộm đồ chẳng qua chỉ là cái cớ vu oan của đối phương, Tư Không Trích Tinh không còn cách nào khác chỉ đành gọi điện cầu cứu Lục Hi.



Lục Hi nghe xong dặn dò: “Cậu kêu bọn họ đợi đó, tôi sẽ mang tiền tới”.



Lục Hi dứt lời liền cúp điện thoại.



Tư Không Trích Tinh đã là người của anh, có người dám đánh gãy hai chân anh ta, bản thân người đại ca là anh nhất định phải ra mặt, hơn nữa anh cũng sẽ khiến đối phương biết được hậu quả của việc cả gan động tới anh em của anh là gì.



Đừng nói Tư Không Trích Tinh không có lỗi trong chuyện này, cho dù anh ta có sai, Lục Hi cũng không cho phép bất luận kẻ nào động vào anh ta.



Ngay lập tức Lục Hi gọi điện cho Leyman, kêu ông ta sắp xếp chuyến bay gần nhất trở về nước.



Chuyến bay quốc tế không đáp thẳng tới tỉnh Cam Túc mà chỉ đến sân bay quốc tế Tây Kinh, trong vòng chưa đầy nửa tiếng Leyman đã thu xếp xong mọi việc.



Tuy nhiên, tỉnh Cam Túc tiếp giáp với tỉnh Tây Bắc, chạy từ Tây Kinh tới đó cũng không mất bao nhiêu thời gian.



Lúc này, Lục Hi đã đứng dậy, nói vài câu với Miêu Tình động viên cô làm việc chăm chỉ liền đi ra ngoài.



Nửa giờ sau anh đã lên máy bay.



Sau khi máy bay cất cánh ba người Leyman, Drizzt và Alfonso đều đưa mắt nhìn theo với vẻ mặt thất vọng.



Lần này Lục Hi đi quá vội vàng, họ còn chưa kịp tổ chức một bữa tiệc tử tế, điều này thực sự khiến bọn họ cảm thấy rất tiếc nuối.



Lục Hi ngồi trên máy bay nhắm mắt nghỉ ngơi.



Vài giờ sau Lục Hi bước ra khỏi sân bay Tây Kinh, Vân Khả Thiên sớm đã đứng đó chờ đợi.



Ngay khi cả hai gặp mặt, họ trực tiếp lái chiếc Audi Q7 bay như tên bắn về phía thị trấn Thương Thư tỉnh Cam Túc.



Người bên cạnh Lục Hi hiện tại căn bản đều có nhiệm vụ cần thi hành, chỉ có tên công tử bột Vân Khả Thiên này ngày ngày lêu lổng, muốn tới sở bộ liền đi ngồi một hồi, không thích đến thì ngay cả một tin nhắn báo cáo cũng không gửi nhưng lãnh đạo bên trên cũng không dám hé răng nửa lời.