Công Chúa Phép Thuật

Chương 33




"Xoạch"
Cánh cửa phòng tắm bật mở, Syaoran dùng chiếc khăn tắm xoa xoa đầu cho khô, nhìn tấm Futon đã được trải ngay ngắn trên chiếu nhưng không có ai nằm trên đó
Quay sang chiếc bàn uống trà, cậu thấy Sakura đang ngồi dựa vào thành cửa sổ
- Sao không ngủ đi?
- Anh cứ ngủ ở Futon trước đi, tôi chưa muốn ngủ!
- Nhưng nếu tôi ngủ ở Futon thì cô ngủ ở đâu?
- Hôm qua anh đã không ngủ mà ngồi tựa lưng vào tường suốt đêm chứ gì?
- Đúng!
- Có nghĩa là từ khuya hôm trước đến bây giờ anh vẫn chưa chợp mắt chút nào?
- Có lẽ...
- Vậy thì hôm nay đổi phiên đi, anh ngủ trên Futon, tôi... - Sakura ngập ngừng - Hôm nay tôi không muốn ngủ
- Tại sao?
- Bây giờ anh có muốn ngủ không?
- Trước khi tôi biết được lí do!
- Tôi nói rồi, hôm nay tôi không muốn ngủ, cho dù anh có trải cho tôi cả chục tấm Futon tôi cũng chẳng ngủ đâu!
- Được rồi... - Syaoran bước đến bên tấm Futon, giở chăn lên
- Có thật là cô không muốn ngủ?
Im lặng
- Được rồi, vậy tôi ngủ trước đây! - Syaoran nằm xuống, kéo chăn lên... Nhưng vẫn không ngủ
Cậu cố gắng nhưng vẫn không ngủ được!
Cứ thấp thỏm
Trở mình liên tục
Cô vẫn ngồi đó
Chống tay lên cằm
Tựa người vào thành cửa sổ
- Này... - Cậu gọi nhỏ
Không trả lời
- Này! - Cậu gọi thêm lần nữa
Vẫn không trả lời
Cậu ngồi dậy, đi đến chỗ Sakura, định chạm vào cô thì cậu chợt nhận thấy...
Cô đã ngủ!
Đôi mi cong vút khép lại, hai tay chống lên cằm, vẫn ngồi tư thế như ban nãy...
Nhưng cô đã ngủ!
Gió thổi nhẹ qua bờ má hơi ửng hồng của cô
Bất giác, cậu đưa tay chạm vào mái tóc của cô
Ngồi xuống bên cạnh, ngắm thật kĩ gương mặt ấy
Mái tóc nâu khẽ bay lên theo gió, đôi mắt nhắm nghiền, hàng mi cong vút, chiếc mũi nhỏ xinh... Và... Đôi môi hồng hồng như cánh hoa anh đào
Đỏ mặt
Tim chợt đập nhanh, lỗi nhịp
Rộn ràng trong lồng ngực
Giật mình
Dựa vào khoảng trống còn lại của thành cửa sổ
Tiếp tục nhìn cô, thật lâu... thật lâu... Rồi cũng thiếp đi theo tiếng gọi của giấc mơ
***
Sáng
Khi tia nắng đầu tiên vạch một đường ở cuối chân trời
Bị đánh thức bởi tiếng gọi cửa bên ngoài, cô khẽ mở mắt
"Cộc... cộc"
- Xin lỗi... Nếu như tiểu thư Hime có ở trong đó, xin hãy ra mở cửa dùm đi ạ... - Có tiếng từ bên ngoài vọng vào
Cô ngồi dậy, dụi mắt, vươn vai một cái, chợt giật mình khi thấy ai đang ngồi cạnh mình
Syaoran...!
Mắt nhắm lại
Khuôn mặt hoàn hảo đến từng mi-li-mét
Sao bây giờ cô không còn thấy nét mặt lạnh lùng thường ngày nữa, mà thay vào đó là một khuôn mặt, một nét mặt trông thật bình thản, yên bình...
Thật đẹp!
''Cộc... Cộc"
Tiếng gõ cửa lại vang lên, đánh thức Sakura thoát khỏi những suy nghĩ thoáng qua
- Xin lỗi... Tiểu thư Hime vui lòng ra mở cửa hộ ạ! - Tiếng nói ở bên ngoài lại phát ra thêm lần nữa
Cô im lặng
Quay sang lay nhẹ vai Syaoran
- Thức dậy đi, T.Syaoran! - Cô thì thầm vào tai cậu
- Ư... Có chuyện gì? - Cậu ngồi dậy nhìn cô, nói giọng ngái ngủ
- Mau! Tìm chỗ trốn đi, họ đến để lục soát phòng của tôi đấy!
- Cái gì? - Syaoran nhìn Sakura
"Rầm... rầm... rầm"
- Cô Hime! - Tiếng nói đó vang lên, kèm theo là những tiếng đập cửa
- Nhanh đi! - Sakura giục
- Được rồi... - Syaoran đứng dậy, nhìn quanh rồi nấp vào trong
Sakura tiến lại cánh cửa, đẩy ra
"Xoạch"
- Có chuyện gì? - Sakura nhìn vị đại thần trước mặt mình, rồi nghiêng đầu nhìn sau lưng ông, có chừng 5, 6 tên lính đang đứng - Chuyện gì mà ông phải dẫn những người này theo?
- Xin hỏi... Tại sao lúc nãy tôi gõ cửa... Tiểu thư lại không mở? - Vị đại thần nhìn cô
- À... Vậy tôi cũng hỏi ông một câu nhé? - Sakura cười
- Xin tiểu thư cứ nói!
- Ông có biết là ông đang phá giấc ngủ của tôi không? - Sakura nói
- Xin lỗi tiểu thư... - Vị đại thần cúi đầu
- Tôi không phải là tiểu thư! - Sakura nhìn vị đại thần đính chính lại - Ông đến đây vào sáng sớm là để làm gì?
- Theo lệnh của đức vua, thưa tiểu thư...
Cô khẽ nhíu mày
- Ngài bảo cho gọi cô đến gấp...
- Vậy thì ông có cần mang lính theo không? Tôi cũng chẳng rảnh để chạy trốn !
- Không... Ngài yêu cầu tiểu thư hãy tự đi đến đó, còn chúng tôi... Chúng tôi sẽ ở lại đây!
- Để làm gì?
- Ngài lệnh cho chúng tôi phải lục soát phòng của tiểu thư...!
- Hử? - Sakura ngạc nhiên - Lục soát phòng tôi? Để làm gì?
- Để tìm Nhị hoàng tử, thưa tiểu thư!
- Sao ông ta lại nghĩ Nhị hoàng tử lại ở đây?
- Tôi chỉ làm theo lệnh của Đức vua, xin tiểu thư đừng làm khó chúng tôi... - Vị đại thần nhìn Sakura
- Được... Tôi sẽ làm theo lời ông... - Sakura nói rồi bước ra khỏi cánh cửa - Nhưng đừng có làm lộn xộn phòng của tôi đấy, nếu như tôi phát hiện ra đồ vật nào bị dịch chuyển... Ông hiểu không?
- Vâng...! - Ông cúi đầu - Tiểu thư đi thong thả...!
Sakura không thèm nhìn, bước đi ra khỏi khu Hoàng
- Con nhóc đó... Nghĩ mình là ai chứ? - Ông ta khinh khỉnh nhìn theo Sakura - Công chúa chắc ? - Rồi quay sang đám lính - Vào lục soát ngay!