Nó ở đây này ... - Sakura cầm 4 thanh sắt đưa lên đưa xuống
- Thì ra là mày ... - Sae nghiến răng
- Tự vệ thôi ... - Sakura bình thản nói
- Mày ... - Sae nói, giọng bực tức - Định chọc tức tao à?
- Tôi không có chọc tức chị! - Sakura nhìn Sae đáp
- Chứ mày làm cái hành động đó nghĩa là sao?
- Chị cấm tôi tự vệ?
- Mày ...
- Những thứ này đều là thứ nguy hiểm ... Đáng ra tôi không muốn cho các chị giữ ... - Sakura nhìn những thanh sắt sáng loá trên tay mình - Nhưng thôi ... Tôi không muốn giữ đồ của những người KHÔNG - RA - GÌ như các chị ... Đây, trả lại cho các chị đấy!
"Bốp..."
Sakura quăng 4 thanh sắt xuống nền đất rồi lặng lẽ mở cửa bước vào trong, chợt cô khựng lại, quay sang nhìn 5 người họ
- Nếu như sự việc này còn tái diễn ... Không đơn giản là tôi chỉ lấy vũ khí của các chị đâu ...
"Xoạch"
Cửa khép lại
- Hừ ... - Sae nhìn cánh cửa, trợn mắt, nghiến răng - Nó ... muốn chết với tao!
- Chị này ... mình làm vậy cũng không đúng đâu ... - Hie ngập ngừng - Mình gây sự với nó trước mà...!
"Bốp..."
Một cái cốc đầu hạ cánh lên đầu Hie
- Này thì gây sự! - Sae nói - Không phải nó cướp Nhị hoàng tử của chúng ta trước sao? Hơn nữa nó vừa làm nhục chúng ta đấy, mấy đứa có mù không vậy?
- Ơ ... Nhưng mà chị chưa có bằng chứng, chứng minh là nó cướp Nhị hoàng tử ... - Hie nói chưa hết câu thì...
"Cốp..."
- Mày có bị hâm không vậy? Không phải người thích Nhị hoàng tử nhất là mày sao? Sao hôm nay mày lại bênh vực cho con nhỏ này dữ vậy hả?
- Ơ ... Em đâu có ... - Hie xoa đầu
- Vậy thì lần này ... - Sae cười nham hiểm - Con nhỏ đó... phải chết... Nhất định phải chết!
.....................
"Cộp... cộp... cộp"
Tiếng bước chân của Sakura đều đều trên tấm sàn lát gỗ, chợt dừng lại trước một căn phòng
"Phịch..."
Cô ngồi xuống và chờ đợi. Vẫn như lần trước, không thấy ai ra mở cửa. Cánh cửa im lìm, không một động tĩnh. Thời gian lại trôi qua, từ lúc mặt trời ở đỉnh đầu đến lúc chập tối. Mệt mỏi vì chờ đợi quá lâu. Sakura ngồi tựa lưng vào tường, một ý nghĩ loé lên trong đầu. Cô đánh bạo một lần, đưa tay lên gõ cửa
"Cốc... cốc... cốc"
Thật sự không ngờ, nối tiếp tiếng động đó là một âm thanh khác vang lên...
"Xoạch"
Cánh cửa được kéo ra. Vẫn ánh mắt lạnh lùng màu hổ phách nhìn thẳng vào gương mặt cô
"Xoẹt..."
Lưỡi dao sáng bóng được rút ra khỏi vỏ, kề thẳng vào cổ Sakura. Ánh mắt xanh ngọc lục bảo vẫn bình thản, không để lộ một chút gì gọi là sợ hãi, xoáy sâu vào trong ánh mắt đang nhìn mình. Thanh kiếm càng ngày càng kề sát, sắp cứa vào da thịt cô
"Phặc"
Một cánh tay đưa lên, chụp thanh kiếm lại...
Là Sakura!
Bàn tay cô bị thanh kiếm cứa vào, máu bắt đầu chảy xuống
"Tách"
Một giọt máu đỏ tươi rơi xuống tách hồng trà. Syaoran nhìn cô, ánh mắt không thay đổi
- Nếu như muốn giết... Đâm thẳng vào tim...! - Sakura chậm rãi nói, tay vẫn cầm thanh kiếm
Im lặng
Syaoran rút thanh kiếm lại, để nó vào vỏ. Đưa tay cầm tách trà lên, hớp một ngụm. Mùi thơm đặc trưng của hồng trà quyện với mùi tanh của máu làm lưỡi cậu như đông cứng lại. Nhẹ đặt xuống, cậu đi vào trong, đóng cửa lại. Cô im lặng, cầm khay thức ăn lên bằng bàn tay nhuộm đầy một màu đỏ tươi của máu, bước đi nhẹ nhàng trên hành lang trải dài, dường như vô tận, máu từng giọt... từng giọt rơi xuống. Đi đến hành lang thứ nhất. Cô lại dừng trước cửa căn phòng nằm khuất trong góc, đưa tay lên
"Cốc... cốc... cốc"
"Xoạch"
Chàng trai có mái tóc vàng hoe bước ra, mỉm cười nhìn cô
- Có chuyện gì vậy... A!... là Hime - chan đó à? Có chuyện gì sao?
- Có chuyện ... muốn nói ... - Cô nhướn người lên, nhìn vào trong phòng - Có thể vào đó... nói chuyện, được không?
Hơi ngạc nhiên trước câu nói của Sakura, Fye lại cười
- Dĩ nhiên là được rồi. Vào trong đi!
Đặt khay thức ăn đã nguội ở trước cửa, nhẹ bước vào trong căn phòng rộng thênh thang
- Nào... ! - Fye cười, kéo đệm lại cho Sakura - Em ngồi xuống đi
Cô im lặng, kéo chiếc đệm ra xa Fye, ngồi xuống, nhìn thẳng vào mắt cậu
- Có chuyện gì mà em phải đến đây vào buổi tối thế này?
- Phép thuật... - Sakura nhìn ra ngoài cửa sổ, nói với Fye
- Hả? - Fye ngạc nhiên - Em vừa nói cái gì cơ?
- Tôi muốn... đấu phép thuật với anh...!
- Haha ... đừng đùa chứ cô bé! - Fye cười - Em biết phép thuật không mà muốn đấu với anh?
"Vù..."
Một cơn gió thổi vào căn phòng làm cho cánh cửa sổ bật mở, ánh trăng khẽ chiếu những tia sáng lấp lánh, dịu dàng vào trong căn phòng. Đôi cánh trắng muốt giang ra
- Thế này... đã được chưa?