“Anh .... là ai?”
Akito nhíu mày nhìn Bạch Hạo , sự cảnh giác trong mắt càng thêm nồng đậm. Bạch Hạo không thèm phản ứng chỉ nhìn Akito chằm chằm như thể muốn tìm ra thứ gì đó trong biểu cảm của anh.
“Tôi là Bạch Hạo . Là không gian chi thần ....cũng là kiếp trước của cậu.”
Cuối cùng vẫn là Bạch Hạo mở lời trước. Akito nhướn mày chờ đợi câu nói tiếp theo của anh , Bạch Hạo lại lắc đầu.
“Đã là chuyện rất lâu trước kia. Chúng ta không có nhiều thời gian để nói chuyện đâu. Yue...à không. Là Akari đang gặp nguy hiểm.”
Akito hít sâu một hơi đè nén toàn bộ tâm tình cuộn trào như sóng dữ của mình xuống đáy lòng, mặc kệ Bạch Hạo Akito xoay người chạy đi. Bạch Hạo vẫn đứng đó nhìn theo bóng lưng anh khuất dần , một bàn tay đặt ngang tầm mắt che đi màu đen nồng đậm nơi con ngươi anh, cũng che lấp giọt lệ nhạt nhoà nơi khoé mắt.
Đi đi Akito. Tôi không thể ở bên cạnh Yue lúc cô ấy gặp nguy hiểm. Trước kia là vậy, bây giờ cũng thế. Có thể bảo hộ cô ấy....chỉ có thể là cậu mà thôi.
***************************
Yue không biết mình đã bất tỉnh bao lâu nhưng khi tỉnh lại gian phòng thay đồ của Saeko đã trở thành một chiến trường hỗn độn không hơn không kém. Thân thể cô vẫn không thể nào bức toàn bộ độc tính của con rắn chết tiệt đó ra ngoài , độc tính cùng khí tức hắc ám không ngừng ăn mòn cơ thể cô. Linh lực đều dùng để chịu tải thân thể này khiến cho Yue không có cách nào phòng ngự được những đợt tấn công bằng sức lực khó tin của Saeko. Dù là bị đánh đến hôn mê bất tỉnh xong Yue vẫn ý thức được cả cô và Saeko không có khả năng biến căn phòng thay đồ hoa lệ của nhà hát kịch thành một nơi đổ nát khói bụi mù mịt như hiện tại. Và còn hơn thế, ngay cả kết giới phong tỏa không gian cũng được dựng nên.
“Tỉnh rồi hả? Còn ngồi đần ở đó làm gì mau mau nghĩ cách phong ấn cái thứ chết tiệt này cho tôi.”
Yue kinh hãi ngẩng đầu chỉ thấy đầy trời đều là vết máu. Một người nam nhân xa lạ tay cầm trường kích quần chiến với đám rắn mà Saeko thả ra. Căn phòng này được kết giới không gian bao bọc chặt chẽ không một kẽ hở, thậm chí người này còn chu đáo làm ra một kết giới nhỏ để bảo hộ cô khỏi đám rắn rết bò đầy mặt đất.
“Cảm ơn.”
Subaru nghe được lời này chỉ “sách” một tiếng thân thủ càng thêm tàn nhẫn chém giết. Trong âm điệu lạnh lùng cũng mang theo vài tia không cam lòng.
“ không cần cảm ơn . Ta đã hứa với một người không để cho cô chết cho nên một chút cảm kích này cô giữ lại cho mình đi. Nếu đã tỉnh thì tìm cách phong ấn thứ này. Tôi không muốn lưu lại thế giới này quá lâu đâu.”
Yue không lên tiếng nhìn chằm chằm vào bóng người Saeko vặn vẹo trong bóng tối , đôi mắt xanh trống rỗng vô thần phát ra ánh sáng quỷ dị. Saeko quay đầu nhìn Yue , một khắc đó Yue rõ ràng nhận ra được thứ bám trên người Saeko hoàn toàn không giống khí tức của những vật thoát ra từ cấm địa hắc ám. Điều này đồng nghĩa với việc Saeko không phải là quỷ khí cần phong ấn. Vậy thì người nam nhân kia vì sao muốn cô phong ấn thứ này đây?
“Cô ta là ai? Tại sao lại phải phong ấn nó? Nó không phải quỷ khí trốn ra từ cấm địa hắc ám. Theo lý mà nói nó không thuộc quyền phán quyết của tôi.”
Subaru lườm cô. Ánh mắt sắc như dao, anh ta vô cùng phiền muộn nhưng vẫn bất đắc dĩ trả lời.
“Nó là Shittokami. Tiền thân là một ma vật trong cấm địa hắc ám, nhưng khác với số ma vật kia Shittokami có trí tuệ. Nó lợi dụng vết nứt không gian trốn đi phá hoại rất nhiều khoảng không gian và thời gian khiến cho vô vàn vùng đất bị phá hủy , quy luật cũng bị nó giảo long trời lở đất. Ta cùng thần không gian đương nhiệm bị phái đi sửa chữa vết rách ở các thời không đó đồng thời tìm cách phong ấn Shittokami. Nó không có nhiều năng lực , đáng sợ nhất chính là nọc độc cùng thứ mà nó gieo rắc vào lòng người- sự đố kỵ và ghen ghét. Bản thân nó đã từng là bán thần sau đó dần trở nên đồng hoá với ma vật cho nên Shittokami rất khó đối phó. Phong ấn cùng giam cầm bình thường không thể nào vây khốn nó quá lâu, hiện tại cả địa ngục hắc ám và cấm địa hắc ám đều bị tổn hại nghiêm trọng. Thần không gian và thần số mệnh canh giữ ngày đêm nhưng chỉ có thể ngăn cản được tình huống đột phát mà thôi.
Nói về lý thì cô cùng Akito là hai người duy nhất có khả năng phong ấn Shittokami . Có thể cô không biết nhưng địa ngục và cấm địa đã liên kết lại làm một rồi. Thần số mệnh ngay cả bản thân cũng sắp trụ không nổi làm gì còn khả năng trông giữ nữa?”
Yue trợn tròn mắt bàng hoàng không thể tin được
“Không thể nào. Thần số mệnh làm sao có thể không bảo trụ được thân mình kia chứ?”
Subaru tuỳ tay đâm chết một con rắn , mũi kích sắc nhọn loé hàn quang không chút lưu tình đạp Saeko một cước xuống sàn một bên cười lạnh.
“Không phải vì cô sao? Đưa cô tới nơi này phá vỡ cấm kị thời không lại năm lần bảy lượt cứu cô từ miệng cái chết. Yue kỳ thực bản thân cô cũng không hiểu vì sao mình được ưu ái như vậy đi?”
Câu hỏi của Subaru giống như một chậu nước lạnh tạt vào lý trí của Yue. Cô bần thần
Đúng thế. Tại sao thần số mệnh lại tốt với cô như vậy? Chẳng lẽ còn có thứ gì đó mà cô chưa nhớ ra hay sao?
Subaru nhìn Yue thất hồn lạc phách trong lòng cũng có chút không đành. Bởi vì anh hiểu được lỗi lầm cũng không phải do cô tạo ra. Bạch Hạo và Yue .....họ đều là những kẻ đáng thương. Thần không gian và thần số mệnh họ cũng vừa đáng hận vừa đáng trách.
“Kỳ thực có lẽ cô không biết cô là một người “đặc biệt” . Đôi mắt tử vong là thứ mà mọi sinh vật tà ác đều cố kỵ , thân thể ẩn chứa linh lực cường đại của cô không chỉ có khả năng cứu giúp con người mà còn có khả năng trùng tố thân thể cho ma vật. Nói cách khác, chỉ cần có được cô thì bất kỳ ma vật nào cũng có thể đứng trên đỉnh của vạn ác , trở thành ác ma chi vương. Thân thể Vĩnh viễn không bị hủy diệt, bất tử chi thân có ma quỷ nào không thèm khát!? Chỉ cần không chết cho dù bị phong ấn ngàn năm vạn năm thì có nghĩa gì đâu. Thần số mệnh có lẽ cũng lo sợ bọn chúng sẽ quật khởi khi bà ta không còn nữa cho nên mới hao tâm tổn trí đưa cô tới nơi này, tìm một Akito và cho cô một gia đình ấm áp. Khi ở cạnh anh ta, cô chỉ còn là một người bình thường . Không còn năng lực đáng sợ, không còn linh lực khiến cho ma quỷ mê say. Thứ mà thần số mệnh muốn vừa là phong ấn vĩnh viễn ma vật, vừa muốn cô an bình một kiếp này. Vì bà ta, cô không muốn phong ấn chúng sao?”
***************************
Yue cười khổ trong lòng , không phải cô không muốn phong ấn chúng mà là bản thân cô không thể. Năng lực của cô chỉ là tinh lọc quỷ khí, anh ta nghĩ sao mà cho rằng cô có khả năng cứu thế giới này đây?
“Anh nghĩ rằng tôi đủ khả năng sao? Chẳng phải chính anh cũng nói thần số mệnh đưa tôi tới nơi này là một cách bảo hộ tôi. Thế nhưng hiện tại, đám ma vật đó đều đã tới rồi. Tôi chỉ có một thân linh lực cùng đôi mắt bị nguyền rủa , những lần trước đều là may mắn cùng sự chỉ dẫn của thần tôi mới miễn cưỡng thu thập được vài món ma vật trốn thoát từ cấm địa. Không phải tôi không muốn thu thập chúng mà là tôi không đủ khả năng.”
Subaru lắc đầu, lạnh lùng nhìn cô
“Cô có biết tại sao Akito lại là kẻ được chọn không? Không phải ai khác lại chính là anh ta. Một gia đình đặc biệt , có ràng buộc thâm sâu với tử thần. Hattori gia tộc không phải tự nhiên mà được sinh ra đâu. Yue , có một số điều có lẽ cô không rõ. Kỳ thực....Akito đáng lẽ không hiện hữu ở nơi này.”
Yue cảm thấy tim minh dường như ngừng đập hẳn, trong nháy mắt cái lạnh lẽo trong mắt Subaru như hàn băng đông trụ trái tim cô. Akito vốn không hiện hữu....chuyện này là thế nào chứ?! Hai mươi lăm năm qua, người đàn ông quên mình vì trị an thành phố , một con người ấm áp kiên nghị , một vẻ ngoài lạnh lùng ôm ấp trái tim nóng bỏng mềm mại. Người từng ôm lấy cô an ủi , người xua tan ác mộng hàng đêm cư nhiên không tồn tại? Chuyện quái quỷ gì đang diễn ra vậy chứ? Là cô điên hay cả thế giới này điên rồi?
Subaru dường như cảm thấy được cơn lốc trong đáy mắt cô, anh từ trên cao nhìn xuống đôi vai gầy run rẩy trong lòng một mảnh lạnh lẽo. Người con gái này khiến anh chán ghét thật sâu bởi vì cô ta quá mức yếu đuối, đồng thời cô ta cũng là người mà anh cảm thấy thương tiếc. Số mệnh đúng là quá tàn nhẫn , ngay cả đứa con ruột thịt cũng hành hạ tới nhường này.
Subaru không đành lòng nhìn thẳng, anh quét mắt tìm kiếm Saeko trong đống đổ nát hoang tàn bên dưới đồng thời trầm giọng mà trấn an.
“Bởi vì có cô cho nên Akito mới danh chính ngôn thuận xuất hiện trên thế giới này. Cô tiết lộ vận mệnh của cả tộc quỷ cho Bạch Hạo. Anh ta lại mềm lòng nói cho em gái mình để cô ta chạy thoát cái chết được sắp xếp sẵn. Cũng từ đó vận mệnh của tất cả mọi người đã bị sắp đặt lại. Hẳn cô đã lấy lại được ký ức ngày đó rồi.
Cô cũng biết thay đổi vận mệnh thì sự trừng phạt khủng khiếp sẽ rơi xuống trước hết là với kẻ đã thay đổi nó. Bạch Hạo và Akito là một. Cho nên anh ta cũng là sự trừng phạt của cô đấy. Không phải tự nhiên mà Akito sở hữu một phong ấn cường đại như vậy đâu Yue. Cô hãy nhớ kỹ vì cô cho nên mới có Akito của hiện tại. Cô và anh ta hoàn toàn đứng bên ngoài của quy tắc trên thế giới này. Vạn vật sinh tồn nơi này đều có ràng buộc nhất định với quy tắc, mà hai người thì không , Cho nên năng lực của hai người ở đây so với cô tưởng còn muốn cường đại rất nhiều.”
*******************************
Akito không rõ Yue đang ở nơi nào. Cả hội trường đều là người của cảnh cục, anh thậm chí đã điện về trụ sở yêu cầu Mikuo định vị vị trí của Yue nhưng hiển nhiên đều vô dụng. Yue biến mất cùng với nghi phạm của vụ án điều này càng khiến cho anh cảm thấy bất an , nhất là khi khẩu cung của từng người trong nhà hát đều cho thấy Saeko là một người không bình thường.
“Chết tiệt.”
Dự cảm không tốt liên tục nảy sinh trong lòng anh, Akito phẫn nộ đấm mạnh vào cửa gỗ. Cánh cửa gỗ dày và nặng cứ như thế rung lên bần bật.
“Đừng lo lắng quá, có Subaru tại đó Yue tạm thời sẽ ổn thôi.”
Bạch Hạo không biết từ lúc nào đã đi tới bên cạnh anh lên tiếng.
“Subaru đã giăng kết giới không gian cậu không tìm thấy cũng không có gì lạ.”
Bạch Hạo nói rồi vươn tay vẽ một đồ án trên không trung. Akito nhìn theo động tác của anh chỉ cảm thấy có thứ gì đó quanh mình đang vặn vẹo. Tiếng gió hỗn độn kèm theo nhàn nhạt mùi máu.
“Vào đi. Cả Yue và Saeko đều ở trong đó. Saeko kia không còn là con người nữa , cô ta đã hoá thân thành Shittokami một ma vật cực kỳ nguy hiểm. Nhưng mà có Subaru tại đó Yue sẽ ổn thôi.”
Akito cổ quái nhìn Bạch Hạo nhịn không được hỏi
“Anh....không vào trong sao?”
Bạch Hạo chỉ cười lắc đầu, rút ra bên hông một khẩu súng màu bạc .
“Tôi không thể đi vào trong đó. Thứ này giao cho cậu. Thay tôi bảo vệ Yue được không?”
Akito cầm lấy khẩu súng nhìn thật sâu vào trong mắt Bạch Hạo sau đó đi thẳng vào bên trong kết giới. Cho tới khi thân ảnh anh biến mất , đọng lại bên tai Bạch Hạo là thanh âm trầm ổn mà quyết tuyệt của anh.
“Dù anh là ai cũng không quan trọng. Tôi sẽ không nghe lệnh bất cứ kẻ nào và đương nhiên tôi sẽ bảo vệ cô ấy mà không cần anh phải nhắc nhở. Và khi trở lại toi muốn biết mọi thứ từ chính miệng anh.”
***********^********************
RẦM-------
Đầy phòng khói bụi mịt mù , khi Akito bước vào chỉ ngửi được hương vị tanh nhạt lạnh lẽo của máu. Anh nhíu mày nhìn xác rắn la liệt đầy đất, hầu kết rung lên cuối cùng vẫn là nhịn xuống cảm giác ghê tởm vừa dâng lên từ tận đáy lòng. Giữa căn phòng đổ nát hoang tàn, hai bóng người vẫn điên cuồng mà quần chiến dường như đã quên đi hết thảy moi thứ xung quanh.
Ngay từ khi kết giới của Subaru bị Bạch Hạo mở ra anh đã biết Akito nhất định sẽ đi vào bên trong chỉ là anh bị Saeko quấn lấy không có cách nào quản được bọn họ. Cũng may.....Bạch Hạo không tiến vào, anh nên cảm thấy may mắn khi Bạch Hạo còn nghe lời anh hay nên bi ai cho nỗi đau cùng cực không cách nào giải tỏa của cậu ấy đây? Lặng lẽ ngắm nhìn người mình yêu mà chẳng thể thốt ra lời , cái cảm giác đau đớn đến hít thở không thông này anh không muốn Bạch Hạo trải qua lần nữa.
Shittokami không hổ là ma vật duy nhất trốn thoát khỏi địa ngục hắc ám, dù phụ thân trên một con người yếu ớt vẫn có thể tạo ra oanh động lớn tới cỡ này. Subaru nhìn lên kết giới lung lay sắp đổ của mình ra tay càng thêm tàn nhẫn. Một thân chiến phục đen tuyền bắn lên không ít vết máu không rõ là từ Shittokami hay là máu của bản thân anh ta nữa.
Saeko cũng phát giác ra có người đi vào kết giới, ả càng thêm điên cuồng mà chỉ huy lũ rắn bổ nhào về phía anh cũng vì vậy mà ả sơ suất trúng ngay một kích của Subaru. Ả oán độc gầm lên, đôi mắt đỏ rực vằn tơ máu dường như lập tức có thể chảy xuống huyết lệ. Từ thân thể ả, lũ rắn phá xác mà ra càng nhiều. Saeko cũng vì thống khổ mà co rụt người lại, đau đớn cào lên vách tường để lại từng vệt máu đen. Đàn rắn tuôn ra càng nhiều sắc mặt cô ả càng trắng thêm vài phần, gương mặt dữ tợn cùng tóc tai hỗn độn đâu còn nửa phần dung mạo thanh tú trước kia. Tin tưởng rằng nếu Saeko biết được bản thân mình sẽ biến thành cái dạng này cô ta sẽ không tâm thần mà bán linh hồn mình cho ác quỷ.
“Ta bán linh hồn mình cho quỷ dữ sống trong thống khổ thế này vậy thì các ngươi cũng đừng hòng được yên ổn.”
Saeko gầm lên, đàn rắn hộc xà tín tử từng đôi mắt ánh lên huyết quang bổ nhào tới những người gần đó. Subaru vội vã tránh né cũng ngăn không kịp Saeko bổ nhào về phía Yue. Kết giới nhanh chóng bị ả ta phá vỡ mà Yue hiện tại ngay cả khí lực nhấc tay lên cũng không có.
[Chỉ cần ăn ngươi ta có thể vĩnh sinh bất tử.]
Saeko tê tê mở miệng, bàn tay đã hướng trên cổ cô mà xoa nắn. Cảm giác trơn ướt trên cổ khiến cho Yue cảm thấy sợ hãi, máu trong cơ thể kết lại thành băng.
Đoàng !
Chói tai tiếng súng vang lên, ngay cả Subaru cũng ngơ ngẩn cả người. Saeko như rối gỗ ngã xuống trước mặt Yue, trên trán rõ ràng đã trúng một viên đạn. Subaru nghiêng đầu nhìn Akito cách đó không xa trong mắt loé lên vài tia tán thưởng. Tình huống của Akito cũng không tốt cho lắm, đàn rắn bò đầy quanh chân anh chỉ là Akito không hề để tâm tới chúng , họng súng duy nhất hướng về Saeko vừa ngã xuống còn mơ hồ khói trắng. Dưới ánh sáng tù mù u ám của căn phòng bị hủy không ra hình thù Akito vẫn có thể ngắm bắn chuẩn tới từng ly , giết chết được Saeko mà không tổn thương tới Yue dù bọn họ gần như đã không còn khoảng cách. Subaru không thể không thừa nhận năng lực của người này.
Thế nhưng, Subaru tán thưởng Akito cũng không được bao lâu . Từ trán của Saeko chảy ra một dòng máu đen, một bóng người như quỷ mị hình thành từ vũng máu ấy. Trên ngực ả còn có nguyên một lỗ hổng tối đen. Subaru biến sắc con chưa kịp nhấc thương đã nghe được tiếng khàn khàn bén ngọn từ miệng ả.
[Xuống địa ngục đi. Ta sẽ giết chết tất cả các ngươi.]
“Đem Yue ra khỏi đây mau.”
Subaru rống lên túm lấy người Yue ném về phía Akito. Yue cũng không nhẹ vậy mà Akito cư nhiên đỡ được cô. Anh dùng thân thể mình giảm xóc thừa nhận hai lực lớn đánh vào cơ thể. Cánh tay đụng phải vách tường, bén nhọn đau đớn khiến cho Akito nhịn không được rên lên thành tiếng.
Đàn rắn bởi vì mệnh lệnh của Shittokami mà càng trở nên phát cuồng, lần này ngay cả Subaru cũng chống đỡ không được. Đàn rắn như thủy triều ùn ùn mà kéo tới, Subaru cũng khó lòng chiến đấu với Shittokami khi mà lũ rắn cứ quấn lấy anh. Subaru dù bị chúng cắn cũng không quá nguy hiểm bởi vì lũ rắn này không đủ độc để hạ gục anh. Nhưng Akito cùng Yue thì khác. Akito chỉ là một người bình thường, dù cho có là phong ấn cường đại nhất, linh lực của Akito vẫn bị khoá chặt trong hồn phách của anh ta . Để đảm bảo thế giới này không bị nứt vỡ , quy tắc dù không trực tiếp áp đặt lên Akito xong anh cũng không có cách nào vận dụng được linh lực của mình. Tìm đại một con rắn nào đó trong số rắn này cũng đủ để giết chết Akito rồi. Còn Yue dù rằng sở hữu bất tử chi thân xong khi mà linh lực của cô còn đang chống chọi lại với độc tính và quỷ khí của Shittokami trong cơ thể thì cô chẳng khác nào một người bình thường. Đến thần khi bị Shittokami cắn trúng cũng phải mất tới hai ngày tinh lọc máu của chính mình chứ đừng nói tới một bán thần linh hồn chịu nguyền rủa như Yue.
Mắt thấy đàn rắn bò lại gần mà Akito không thể vừa bảo hộ cô vừa giết hết chúng được. Trên người Akito có vết thương, mùi máu càng kích thích đàn rắn. Nếu bị cắn phải Akito nhất định phải chết không thể nghi ngờ . Cô tuyệt đối không muốn người này lại chết trước mình một lần nữa. Yue cắn răng dồn sức đập tay vào vách tường đổ nát lởm chởm . Máu tươi nhất thời văng ra tung toé.
“Akari!”
Akito vội túm lai cánh tay vô lực thõng xuống của cô mà hét lên. Mắt Yue mờ dần , hai tai cũng ù đi, cái lạnh lẽo xâm chiếm tràn lan khắp cơ thể. Bén nhọn đau đớn từ cánh tay, quỷ khí không ngừng ăn mòn thể xác cùng với nọc độc của Shittokami khiến thân thể cô tê liệt dường như rơi vào động băng. Nhưng mà....cũng không sao cả. Bạch Hạo đã chết trước mắt cô một lần, Akito tuyệt đối không thể chết trước mắt cô lần nữa. Cô không cho phép điều đó xảy ra. Akito là người bình thường, sẽ già , sẽ chết. Nhưng từ giờ tới lúc đó , cô sẽ dùng năng lực của mình, dùng thể xác bất tử này để bảo hộ anh. Giống như năm xưa Bạch Hạo đã dốc sức chăm sóc cô vậy đó. Cô làm vậy bởi vì cô biết Akito và Bạch Hạo là một. Dù cho sau này Akito chết đi, cô sẽ lại chờ đợi. Chờ đợi chuyển kiếp của anh, chờ đợi để thủ hộ người mà cô yêu một đời này. Nguyền rủa trên linh hồn cho dù trải qua bao nhiêu năm cũng sẽ không biến mất. Đó là sự trừng phạt mà vận mệnh dành cho cô, cũng là định mệnh kiếp này của cô. Sống để trả giá.......trọn đời trọn kiếp.
“Em đang làm cái quái gì thế hả?!”
Akito nhịn không được rống lên, mà Yue lại không có cách nào trả lời anh. Cổ họng cô khô khốc nóng ran. Từng đợt tinh ngọt ùa lên, rỉ ra toàn bộ khoang miệng. Yue lại cố tình nuốt xuống.
“Có máu của cô ta lũ rắn sẽ không tới gần hai người. Thật ngu xuẩn, đã trúng độc của Shittokami lại còn cường ngạnh dùng linh lực bảo vệ. Cô ta đúng là đang tự tìm đường chết mà.”
Subaru cau mày không đồng tình nói. Chỉ là trong lòng anh ta càng thêm khó chịu cùng vài phần thương cảm.
Yue hẳn là đã biết Akito là chuyển kiếp của Bạch Hạo . Cho nên cho dù là hi sinh bản thân cũng muốn bảo hộ người này chu toàn. Anh nên vui mừng vì người con gái này thực lòng yêu Bạch Hạo đến chết không sờn hay nên bi thương cho tình cảm vô vọng của bản thân đây? Bạch Hạo cùng Akito đều theo bản năng mà cưng chiều yêu thương người con gái này. Đứng trước họ anh giống như một người xa lạ chứng kiến khổ đau của họ mà không tìm ra cách nào giúp đỡ. Subaru ngẩng đầu nhìn trời đến bao giờ khổ đau mới chấm dứt? Đến bao giờ họ mới thôi dằn vặt nhau?
P/S : muốn viết qua mấy đoạn này nhanh nhanh quá ;____; không quen viết ngược. Viết cứ kỳ kỳ