*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiếng hít hà liên tục vang lên. Quá kiêu
ngạo, cao thủ Nam Hồng Môn đa số đều là
kẻ kiêu ngạo, nhưng cũng chưa từng gặp kẻ
nào kiêu ngạo đến thế. Một người đánh toàn
bộ Nam Hồng Môn? Phải có thực lực cỡ nào
thì mới dám ăn nói kiêu ngạo đến thế?
“Hôm nay một mình anh em tôi ở đây,
đánh không lại coi như tôi thua.” Dương Hạo
Quân cười nói.
“Được, đủ kiêu ngạo, không hổ là người
trẻ tuổi.” Phó Thương Long vung tay lên:
“Người tới, bắt hắn cho tai”
“Đệ tam thập lục đường Nam Hồng Môn,
Thiết Quyên Triệu Chính Phong nguyện giết
chết kẻ này!”
“Đệ thập thất đường Nam Hồng Môn,
Kim Đao Tiết Lý Khuê nguyện giết chết kẻ
này!”
“Đệ nhị thập bát đường Nam Hồng Môn,
Tàn Thối Chu Phương Nghị nguyện giết chết
kẻ này!
Lập tức có cao thủ của Nam Hồng Môn
xin được xuất chiến.
Trung Phương ngoắc ngón tay: “Cùng
xông lên đi!”
“Tìm chết!” Mười mấy cao thủ Nam Hồng
Môn đồng thời xông lên.
Đám người này đều là các cao thủ đứng
đầu của các đại đường Nam Hồng Môn, thực
lực của mỗi người có thể nói là nằm trêи cả
bốn chiến tướng của Viên Sơn Hà. Họ hợp
sức với nhau, quả thực là đánh đâu thắng đó
không gì cản nổi.
Nhưng chẳng mấy chống, đám cao thủ
đứng đầu Nam Hồng Môn này đều bị đánh
bay ra ngoài. Tất cả mọi người đều tràn ngập
khó tin.
“Quả nhiên là có chút thực lực! Xông lên!”
Kế tiếp, các cao thủ của đại đường Nam
Hồng Môn lần lượt ra tay, nhưng không một
ai là đối thủ của Trung Phương. Đến một
người bay ra một người. Không lâu sau, mấy
trăm cao thủ đều bại trận. Đến lượt bên Nam
Hồng Môn đều chấn kinh, ánh mắt tràn đầy
khϊế͙p͙ sợ. Quá mạnh, mấy trăm cao thủ của
Nam Hồng Môn mà cũng không phải là đối
thủ thì khủng bố biết chừng nào?
“Sáu nô tài xông lên!” Phó Thương Long
mặt âm trầm vung tay lên.
Sáu nô tài hợp sức xông lên. Họ cũng chỉ
mạnh hơn cao thủ của các đại đường một
chút, có thể chống đỡ lâu hơn một xíu mà
thôi, cuối cùng cũng đều bay ngược ra ngoài.
“Bốn chúng ta cùng xông lên!”
Đôi mắt của bốn thiên vương lóe lên tia
sáng lạnh. Mỗi người trong số họ đều có
thực lực ngang ngửa với chiến thân Diêm La,
tương đương với bốn chiến thân Diêm La
đánh chiến vương Trung Phương.
Trận chiến đấu kế tiếp quả là kinh thiên
động địa, tiếng nổ liên tục vang lên, thậm chí
sàn nhà cũng bị bong tróc, mỗi chiêu thức
đều có uy lực kinh người.
“Bịch” “Bịch” “Bịch” “Bịch”
Cuối cùng, Trung Phương lấy một địch
bốn đánh bại bốn thiên vương của Nam
Hồng Môn.
——————–