*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cuộc họp hằng năm của nhà họ Chí được thông báo rộng rãi.
Ngay cả Đoàn Lê Nguyên cũng biết được.
“Anh có muốn đi không?”
Đoàn Lê Nguyên đến hỏi anh.
Chủ yếu là cô muốn nhìn thái độ của Dương Hạo Quân thôi.
Nếu là Dương Hạo Quân trước kia của cô.
Thì chắc chắn sẽ khinh thường việc tham gia cuộc họp hằng năm này của nhà họ Chí, càng sẽ không thừa nhận thân phận ở nhà họ Chí.
Vẻ mặt của Đoàn Lê Nguyên đây chờ mong, hi vọng sẽ nhận được câu trả lời mà cô muốn.
“Anh sẽ đi, bọn họ đã đến thông báo cho anh rồi”
Dương Hạo Quân nhẹ giọng nói.
“Ầm!”
Giờ phút này, đôi mắt của Đoàn Lê Nguyên tràn ngập sự thất vọng.
Dương Hạo Quân kiêu ngạo kia đã không còn nữa rồi.
Thay vào đó lại là một Dương Hạo Quân rất dễ thỏa hiệp trong cuộc sống.
Hi vọng nhỏ nhất của cô cũng không còn nữa rồi.
Dương Hạo Quân cười nói: “Có muốn đi cùng anh không?”
Dương Hạo Quân muốn đưa Đoàn Lê Nguyên cùng đi đến nhà họ Chí để có thể xuất hiện chói mắt nhất, làm cho toàn bộ phải đứng hình.
Nhưng không ngờ Đoàn Lê Nguyên lại trực tiếp từ chối luôn: “Em không đi đâu, anh tự mình đi đi!”
Trong suy nghĩ của Đoàn Lê Nguyên, việc Dương Hạo Quân thừa nhận thân phận ở nhà họ Chí là một chuyện vô cùng đáng xấu hổ.
Mà trước kia Dương Hạo Quân còn đã nói rất rõ ràng, rằng sẽ không bao giờ liếc nhìn nhà họ Chí một cái nào nữa.
Ai mà ngờ được mọi chuyện lại thay đổi nhanh như vậy.
Đúng lúc này, Phùng Ngọc Hân đến đây, nhìn thấy bộ dáng vô cùng tức giận của Đoàn Lê Nguyên, cô ta tò mò hỏi: “Lê Nguyên à, làm sao
- -------------------