*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Còn có thể làm gì bây giờ nữa chứ? Đón người vê thôi!”
“Chẳng lẽ lại để cho giới truyền thông nói cho cả Việt Nam này biết cháu ngoại của Chí Đông Phương tôi lại là một đứa con hoang lang thang đầu đường xó chợ à?”
Chí Đông Phương tức giận nói.
“Ông nội, chúng cháu sẽ không đi mời cậu ta về đâu! Cái loại phế vật đấy có tư cách gì mà bảo chúng cháu phải đi mời về chứ?”
Chí Duy, Chí Tiềm Long và cả những người khác đều tỏ ra không hài lòng một chút nào.
“Chúng con cũng sẽ không đi!”
Tất cả mọi người đều từ chối đi.
“Để cho cả nhà Chí Nam Yên đi đón đi!”
Mọi người đều đẩy sang cho cả nhà Chí Nam Yên yếu đuối nhất.
“Đi đi, mấy người đi đi”
Sau đó không lâu, cả nhà Chí Nam Yên đến Kim Lan tìm được Dương Hạo Quân.
“Dương Hạo Quân, lân này thì cậu vừa lòng rồi chứ?”
Ba của Chí Nam Yên, Chí Khiếu Văn nói một cách kì quái.
Cả nhà của bọn họ vì Dương Hạo Quân mà bị xa lánh, cô lập không ít lân ở nhà họ Chỉ.
Hơn nữa Dương Hạo Quân còn khiến cho nhà họ Chí phải xấu hổ.
Là thành viên trong nhà họ Chí.
Bọn họ vô cùng hận Dương Hạo Quân.
“Hả? Vừa lòng cái gì cơ?”
Vẻ mặt của Dương Hạo Quân trông rất kinh ngạc “Hừ! Cậu đã liên hệ với nhà họ Chí ở Nam Bộ rồi cố tình làm lộ ra thân phận của mình, để cho ba thừa nhận thân phận cháu ngoại của cậu đúng không?”
Chí Khiếu Văn nhìn bộ dáng đây nghi ngờ kia của Dương Hạo Quân thì cho rằng anh đang cố giả vờ, càng trở nên tức giận hơn.
“Bây giờ thì mục đích của cậu đã đạt được rồi đầy! Ba đã thừa nhận thân phận cháu ngoại của cậu rồi! Cho chúng tôi đến để nói cho cậu biết chuyện này!”
Chí Khiếu Văn cáu gắt nói.
“Ha ha.
”
Dương Hạo Quân nở một nụ cười.
Ông ta mà thừa nhận ư, ông ta còn lâu mới chịu thừa nhận! Định giở thủ đoạn gì nữa đây? “Nếu cậu muốn quay về nhà họ Chí thì bây giờ theo chúng tôi cùng vê! Nếu không định quay vê thì cuộc họp hằng năm vào năm ngày nữa của nhà họ Chí cậu vẫn phải đến!”
Chí Khiếu Văn nói.
“Ừ, nói với Chí Đông Phương là cuộc họp hằng năm ấy tôi sẽ đến!”
- -------------------