Sách được làm bởi Nhân
Zalo: 0945 787 018, bán sách truyện giá rẻ
--------------------------------------
Viên Không Thành chính vì sợ dính phải nhân quả nên sau khi biết tin cũng không tới quan chiến mà trốn trong Thiên Ma Cung đợi nhận tin.
Hắn lại không nghĩ rằng cho dù có ngồi trong nhà thì tội lỗi vẫn rơi từ trên trời xuống, cứ thế bị Phạm Giáo xếp vào danh sách diệt môn.
Nói xong câu này, Lâu Na Già quát lên một tiếng chói tai, khí huyết quanh người cháy lên điên cuồng.
Từng luồng khí huyết cuồng bạo ngưng tụ thành một pháp tướng Brahma bốn mặt bốn tay đỏ máu.
Trong Phạm Giáo, Brahma đại diện cho sinh cơ sáng tạo, là mặt mang tính dương.
Nhưng lúc này pháp tướng Brahma đỏ máu của Lâu Na Già lại cực kỳ tà ác quỷ dị, thậm chí còn mang một luồng tử khí.
Âm dương chuyển đổi, có thể tử tử hóa sinh, cũng có thể từ sinh hóa tử.
Pháp tướng Brahma đỏ máu đi qua nơi nào là mọi sinh cơ đều bị thôn tính tịch diệt, tàn lụi khô héo.
Sở Hưu lại thi triển Pháp Thiên Tượng Địa, nhưng lần này không chỉ đơn thuần là Pháp Thiên Tượng Địa mà tay niết phật ấn, phủ thêm một luồng phật quang vàng rực quanh người.
Pháp tướng khổng lồ xếp bằng giữa không thể rung, tay niết phong ấn, tuy là hình dạng của Sở Hưu nhưng lại khiến người ta có cảm giác trang nghiêm.
Con mắt thứ ba mở ra trên đỉnh đầu Pháp Thiên Tượng Địa, cũng tỏa ra phật quang uy nghiêm.
Thấy cảnh này, mọi người ở đây vô thức nhìn sang phía Thiên La Bảo Tự.
Bây giờ bọn họ đột nhiên cảm thấy có phải Sở Hưu có liên quan gì tới Thiên La Bảo Tự không? Tu vi công pháp Phật môn này đã vượt qua đại đa số thủ toạn đường viện của Thiên La Bảo Tự.
Trong pháp tướng phật ảnh khổng lồ đó, Sở Hưu chẳng khác nào Như Lai hàng thế, thủ ấn khổng lồ ép xuống, Thập Tự Liên Hoa Ấn nở rộ trong lòng bàn tay.
Pháp tướng Brahma đỏ máu gầm thét đánh ra, tử khí đỏ máu vô biên va chạm với chưởng vừa rồi, tử khí và phật quang đan xen, như ngang tài ngang sức.
Ngay lúc Lâu Na Già định bộc phát toàn bộ lực lượng, liều mạng quyết chiến, cho dù không thể giết chết Sở Hưu cũng phải khiến đối phương trọng thương, hắn lại đột nhiên phát hiện xung quanh mình đã có vô số đóa hoa sen thập tự!
Chỉ trong chớp mắt phản ứng chiếu rọi khắp thiên địa, thôn tính hoàn toàn Lâu Na Già!
Phật quang đó cực kỳ chói mắt, sau mười mấy giây mới tiêu tán, lúc này toàn trường đã không còn pháp tướng Brahma đỏ máu, thậm chí không tìm thấy thân thể Lâu Na Già.
Dưới phật quang bá đạo như vậy, đối phương thậm chí bị tịnh hóa cả thân thể.
Tâm ma trong đầu Sở Hưu gào thét: “Lãng phí, đây là thân thể cảnh giới Võ Tiên bát trọng thiên đấy, ngươi làm vậy lại thành không có rồi!”
Sở Hưu thở dài một tiếng nói: “Im đi, ngươi cũng biết đây là Võ Tiên bát trọng thiên mà, đối mặt với cường giả như vậy, nếu ta dám lơi lỏng, bị hắn tìm được cơ hội là rất có thể sẽ trốn thoát được.”
Đối diện với đối thủ như vậy, Sở Hưu nhất định phải thật cẩn thận.
Lúc trước Lâu Na Già đã gài bẫy Nguyên Thần và Mộ Bạch Sương rồi bỏ trốn, đủ thấy đối phương xảo trá ra sao.
Tuy vừa rồi hắn cực kỳ oanh liệt, còn có vẻ quyết tử để Diêm Ma bỏ trốn, nhưng ai biết lần này hắn làm thật hay giả?
Cho nên Sở Hưu ra tay là bộc phát toàn bộ lực lượng bản nguyên cực dương, chỉ trong chớp mắt đã phát động vô số Thập Tự Liên Hoa Ấn, nhưng hậu quả là dùng sức quá mạnh, khiến cho Lâu Na Già không còn cả xương cốt.
Võ Tiên bát trọng thiên, điện chủ Brahma Điện, Lâu Na Già bị giết, chuyện Phạm Giáo bị hủy diệt đã không còn bất cứ cơ hội nào lật ngược.
Mọi người kinh ngạc trước thực lực của Sở Hưu, đồng thời cũng âm thầm ngạc nhiên, chuyện diệt môn này có vẻ còn đơn giản hơn trong tưởng tượng.
Phạm Giáo to lớn này ngày trước từng chia đôi Tây Vực cùng Thiên La Bảo Tự, cứ như vậy bị diệt.
Đương nhiên hiện tại cũng không thể nói là Phạm Giáo đã bị diệt mà là gần bị diệt.
Khi Lâu Na Già tử chiến với Sở Hưu, Diêm Ma đã dẫn người bỏ trốn.
Quanh người Diêm Ma cũng bộc phát khí huyết, triển khai điệu nhảy diệt thế, lực lượng tịch diệt cường đại triển khai, nhanh chóng xé rách một lỗ hổng trong đại trận Thánh Hỏa của Côn Luân Ma Giáo.
Tuy Thánh Hỏa đại trận của Côn Luân Ma Giáo có thể thao túng uy lực của Vô Căn Thánh Hỏa, nhưng vẫn có khuyết điểm, đó là không cách nào bổ sung.
Thứ này hấp thu Vô Căn Thánh Hỏa, vốn chỉ để dùng một lần, cho nên một khi hư hỏng không cách nào bổ sung, chỉ có thể trơ mắt nhìn đám người của Phạm Giáo trốn thoát từ lỗ hổng kia.
Vô Thượng Thiên Ma thấy vậy lập tức xông tới ngăn cản Diêm Ma.
Lúc trước hắn có thể giả vờ không hiểu trận pháp nên không ra tay toàn lực, nhưng bây giờ nếu hắn còn dám lười biếng, vậy thì quá trắng trợn rồi.
Vô Thượng Thiên Ma cũng hiểu được đôi chút, hắn dám nói nếu bây giờ mình lơi lỏng để Diêm Ma bỏ chạy, với tính cách tàn nhẫn của tiểu tử Sở Hưu kia, chắc chắn sẽ không bỏ qua cho hắn.
“Cút đi!”
Diêm Ma nổi giận gầm lên một tiếng, ngọn lửa diệt thế hóa thành mũi tên khổng lồ xé rách hư không, bắn về phía Vô Thượng Thiên Ma.
Vô Thượng Thiên Ma cười lạnh một tiếng, ma vụ vô biên hóa thành mây đen ngăn cản, mặc cho là loại lực lượng nào tiến vào mây đen đều bị thôn tính.
Tuy lực lượng trong đó khiến Vô Thượng Thiên Ma chấn động từ từ lui lại phía sau, nhưng bước tiến của Diêm Ma cũng bị Vô Thượng Thiên Ma kéo lại.
Lúc này Sở Hưu cũng khôi phục một chút lực lượng, lao theo hướng đó.
Tuy vừa giết Lâu Na Già, tiêu hao khá lớn, nhưng nhìn bộ dạng Diêm Ma hiện giờ, hắn tiêu hao càng lớn.
“Trốn! Trốn về Đại La Thiên! Đợi giáo chủ trở về!”
Thấy Sở Hưu đuổi theo, rốt cuộc Diêm Ma cũng ngừng phá vây bỏ trốn.
Huống chi trốn vốn không phải phong cách của hắn.
Pháp tướng Shiva hai mặt bốn tay lại hiển hiện, lần này Diêm Ma hóa thân ngàn vạn, mỗi pháp tướng đều ẩn chứa một luồng phân hồn của hắn.
Có điều phân hồn như vậy khiến cho mỗi pháp tướng như đều là Diêm Ma, tựa như một chỉnh thể nhưng lại không phải.
Ngàn vạn Diêm Ma trừng mắt nhìn Sở Hưu, trong mắt chỉ có hận ý và sát ý.
“Chỉ cần giáo chủ không chết, Phạm Giáo ta vẫn còn đó!
Hôm nay ta liều chết thu chút lợi tức, đợi tới khi giáo chủ trở về, toàn bộ giới Ma đạo các ngươi đều phải chôn theo Phạm Giáo chúng ta!”
Ngàn vạn pháp tướng phân thân đều ấp ủ lực lượng khủng khiếp tới cực hạn.
Sắc mặt Sở Hưu hơi đổi, y quát lớn: “Ra tay! Ngăn hắn lại!”
Vô Thượng Thiên Ma cách gần nhất, cảm giác của hắn còn nhạy bén hơn Sở Hưu, cho nên trước khi Sở Hưu mở miệng thì thân hình hắn đã hành động, dùng ma khí cường đại trực tiếp xé rách một khoảng hư không, trốn vào đó.
Sở Hưu thầm mắng một tiếng, tên này đúng là không đáng tin cậy, cho dù Sở Hưu đã động tay động chân lên thân thể hắn, nhưng thời khắc mấu chốt thì Vô Thượng Thiên Ma vẫn bỏ chạy trước tiên.
Sở Hưu lớn tiếng hô với Ngụy lão: “Ngụy lão, Diêm Ma chó cùng rứt dậu, toàn bộ trở về phòng ngự!”
Các đệ tử Côn Luân Ma Giáo ở đây là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, Sở Hưu không chấp nhận tổn thất như vậy.