Côn Luân Ma Chủ

Chương 1993. Tiến đánh Phạm giáo! 1




Côn Luân Ma Giáo, trong phân điện Nam Man.

Các Võ Tiên bế quan lúc trước đều đã xuất quan, tập trung trong địa điện.

Ngụy Thư Nhai, Thương Thiên Lương, Lục Giang Hà, Lã Phượng Tiên, Trần Thanh Đế, Mai Khinh Liên, Hứa Thiên Nhai, Phương Bạch Độ, có tới tám vị Võ Tiên đang ở nơi này.

Những Võ Tiên này cộng thêm Sở Hưu, có thể nói hiện giờ Côn Luân Ma Giáo hoàn toàn có tư cách đối đầu chính diện với Phạm Giáo chứ không cần dùng những âm mưu quỷ kế bức bách Phạm Giáo lui bước.

Nhìn mọi người bên dưới, Sở Hưu trầm giọng nói: “Tiếp theo ta định tập hợp toàn bộ lực lượng của Côn Luân Ma Giáo tấn công chính diện Phạm Giáo, mọi người có ý kiến gì không?”

Nếu là ngày trước nghe  nói vậy, chắc mọi người sẽ cho rằng Sở Hưu bị điên.

Nhưng bây giờ mọi người lại cảm thấy rất bình thường, thậm chí ngay cả hai vị Võ Tiên xuất thân Đại La Thiên như Phương Bạch Độ và Hứa Thiên Nhai cũng không cảm thấy có gì khác thường.

Sở Hưu thậm chí còn đối đầu với Tam Thanh Điện, một Phạm Giáo có tính là gì?

Ngụy Thư Nhai trầm giọng nói: “Hai vấn đề, một là chúng ta tấn công Phạm Giáo, hơn nữa còn là dốc toàn lực ra tay, nếu có người nhúng tay vào thì sao?

Hai là với thực lực của giáo chủ bây giờ, giao chiến với Lâu Na Già hay Diêm Ma đều không thành vấn đề, nhưng nếu hai người liên thủ thì trận chiến này khá nguy hiểm.”

Với thực lực và năng lực mà Sở Hưu từng thể hiện, không ai nghi ngờ Sở Hưu, cũng không ai dám nghi ngờ Sở Hưu.

Ở đây chỉ có mình Ngụy Thư Nhai là có tư cách đặt ra một vài vấn đề và đưa ra đề nghị như vậy.

Sở Hưu gật đầu nói: “Ngụy lão yên tâm, chuyện ngài nói ta cũng có tính toán.

Trước mắt trên toàn bộ giang hồ, vốn không có mấy thế lực có tư cách ngăn cản ta.

Thiên La Bảo Tự là một, nhưng Thiên La Bảo Tự sẽ không ra tay.

Tuy là vì chuyện Đại Quang Minh Tự và Tu Bồ Đề Thiền Viện nên ta và Thiên La Bảo Tự đã trở mặt, nhưng Thiên La Bảo Tự càng thù hận Phạm Giáo hơn nữa.

Ta ra tay tiêu diệt Phạm Giáo, Thiên La Bảo Tự sẽ tuyệt đối không nhúng tay, thậm chí còn âm thầm trợ giúp.”

Nói tới đây, Sở Hưu cười lạnh một tiếng nói: “Đương nhiên trong mắt đám hòa thượng đó, chúng ta đồng quy vu tận thì càng tốt.”

“Ngoài ra Phương Đạo Trần của Tinh Hà Võ Viện cũng có thể nhúng tay vào, nhưng không phải ta coi thường Phương Đạo Trần, tỷ lệ hắn ra tay rất nhỏ.

Phương Đạo Trần không phải Mạnh Tinh Hà, hắn cẩn thận đã quen rồi, chuyện này hắn cũng không có tư cách nhúng tay vào.

Nếu Phương Đạo Trần ra tay, vậy mời hai vị Cổ Nguyệt Tôn Giả và Trấn Long Thần Tướng ra tay, ngăn cản hắn lại.”

Hứa Thiên Nhai liên thủ với Phương Bạch Độ, có đối đầu với Võ Tiên thất trọng thiên cũng không thành vấn đề.

Chủ yếu là công pháp võ đạo của bọn họ khá kỳ dị, phối hợp với nhau thì cho dù không thắng được đối phương cũng có thể gắng sức lôi kéo giữ chân, mãi tới khi Sở Hưu hủy diệt Phạm Giáo.

Hứa Thiên Nhai và Phương Bạch Độ cùng gật nhẹ đầu.

Tuy lúc vừa gia nhập dưới trướng Sở Hưu, bọn họ còn không cam lòng.

Nhưng sau này thực lực của Sở Hưu càng ngày càng mạnh, uy thế của Côn Luân Ma Giáo cũng càng lúc càng hưng thịnh, bọn họ cũng không còn gì không cam lòng.

Sở Hưu còn dám đối đầu với cả Tam Thanh Điện, hơn nữa còn thắng, thua trong tay y, gia nhập Côn Luân Ma Giáo cũng không phải chuyện mất mặt gì.

“Tính toán như vậy, thật ra kẻ thật sự có thực lực và có thể nhúng tay chỉ còn có Tam Thanh Điện.

Tuy Đạo Tôn vẫn luôn giữ vẻ thanh vĩnh vô vi ở Đại La Thiên, nhưng trên thực tế mọi loại tranh chấp ở Đại La Thiên đều nằm trong khống chế của hắn.

Tuy bây giờ Đạo Tôn không có mặt, nhưng sự ổn định của hạ giới vẫn là quan trọng nhất.

Huống chi lần trước Trịnh Thái Nhất và Hoắc Cung Bật bị ta ép phải rút lui, chắc chắn trong lòng bọn họ cũng không cam tâm, tỷ lệ ra tay rất lớn.

Ta đã bảo Thiên Hạ Kiếm Tông, nói chính xác hơn là liên minh Thiên Hạ Kiếm Đạo ra tay ngăn cản Tam Thanh Điện.

Tuy Mộ Bạch Sương không cản được hai người đó, nhưng chỉ cần hắn kéo dài vài canh giờ, khiến cho bọn họ tới Tây Sở trễ một chút là được.

Còn chuyện đối phó với hai vị bát trọng thiên của Phạm Giáo, ta đã nghĩ tới một trợ thủ.”

“Ai?”

“Vô Thượng Thiên Ma của Thần Cơ Môn!”

...

Trong Thiên Ma Cung, khi Vô Thượng Thiên Ma thấy Sở Hưu lại tới, hắn lập tức run rẩy.

Người đứng dưới mái hiên không thể không cúi đầu, bây giờ thực lực của hắn còn chưa khôi phục, đối mặt với tiểu bối đáng chết này thì hắn cũng chẳng có cách nào, chẳng lẽ lại chịu thêm một trận đòn?

“Tiểu tử, ta đã nói cho ngươi vị trí của Nguyên Thủy Ma Quật rồi, ngươi không tìm được cũng không thể trách ta được. Vị trí cụ thể ở đâu thì bây giờ ta cũng không biết.”

Vô Thượng Thiên Ma cẩn thận nói.

Ăn đòn hai lần, bây giờ hắn cũng thông minh hơn, cố gắng không làm trái lời bọn họ, đợi thực lực bản thân khôi phục rồi mới quay lại tính sổ!

Sở Hưu mỉm cười nói: “Tiền bối yên tâm, lần này ta tới đây không phải nhắm vào ngươi. Ta đã tìm được Nguyên Thủy Ma Quật, thu hoạch cũng không nhỏ, còn phải cảm tạ tiền bối.”

Tiếng gọi tiền bối này của Sở Hưu khiến Vô Thượng Thiên Ma rùng mình.

Tên tiểu bối cuồng vọng tàn nhẫn này khách khí như vậy từ bây giờ?

Vô Thượng Thiên Ma nói thẳng: “Tiểu tử, ngươi muốn làm gì cứ nói thẳng, đừng chơi trò diễn kịch với bản tôn.”

Tuy Vô Thượng Thiên Ma là kẻ điên, nhưng ngày trước hắn cũng là cường giả đứng trên đỉnh cao của giới Ma đạo, có gì mà hắn chưa từng thấy?

Sở Hưu đối xử với hắn khách khí như vậy, chắc chắn là có mưu đồ.

Sở Hưu lạnh nhạt nói: “Ta nói rồi, lần này ta tới đây không phải nhắm vào tiền bối ngươi, ngươi không cần cảnh giác như vậy.

Ta nghe nói sau khi ta đi, Lâu Na Già của Phạm Giáo cũng tới, cũng đánh ngươi một trận, ép hỏi tung tích của Nguyên Thủy Ma Quật.

Cho nên tiền bối có hận hắn không? Có muốn báo thù không?”

Ma khí lập tức bùng lên quanh người Vô Thượng Thiên Ma, thật ra hắn muốn nói, ta còn hận ngươi hơn Lâu Na Già.

Nhưng bây giờ hắn không dám nói vậy trước mặt Sở Hưu.

“Đương nhiên có hận.”

Sở Hưu vung tay nói: “Hận thì dễ rồi.”

Nói đoạn, Sở Hưu trực tiếp lấy thi thể Nguyên Thần ra, bày trước mặt Vô Thượng Thiên Ma.

“Bây giờ Côn Luân Ma Giáo chúng ta chuẩn bị tấn công Phạm Giáo, ta cũng muốn mời tiền bối giúp đỡ.

Thân thể này là sinh linh hoàn mỹ Nguyên Thần do Nguyên Thần Cung chế tạo ra, tuyệt đối phù hợp yêu cầu đoạt xá của tiền bối.

Chỉ cần ngươi đáp ứng giúp ta cùng nhau đối phó với Phạm Giáo, thân thể này sẽ là của ngươi.”

Nghe y nói vậy, Vô Thượng Thiên Ma còn chưa thể hiện thái độ, Viên Không Thành ở bên cạnh đã trợn tròn hai mắt.

Sở Hưu định tấn công Phạm Giáo? Chuyện lớn như vậy đủ khiến toàn bộ giang hồ chấn động!

Sở Hưu nhìn về phía Viên Không Thành, mỉm cười nói: “Viên cung chủ, ta tin ngươi sẽ bảo mật giúp ta, phải không?”

Viên Không Thành nghe vậy lại cười khổ.

Biết thế hắn không nên nghe chuyện này.

Làm người hồ đồ một chút còn tốt hơn biết quá nhiều.

Vô Thượng Thiên Ma lại nhìn thi thể Nguyên Thần, có vẻ chán ghét nói: “Sao không phải thân người? Sao tên súc sinh này lại có hai sừng? Ngươi bảo bản tôn nhập vào thân thể súc sinh à?”