Côn Luân Ma Chủ

Chương 1987. Vạn Ma Triều Bái 1




Có người mai phục đánh lén mình trong Nguyên Thủy Ma Quật, Sở Hưu có thể nói là bất ngờ, cũng là không bất ngờ.

Với thực lực và địa vị hiện tại của Sở Hưu, chắc chắn có người nhìn chằm chằm vào mọi hành động của y.

Không khéo khi y bảo Tư Không Đàm và Phong Mãn Lâu đi điều tra manh mối về bản nguyên Ma đạo, đã có người để mắt tới y rồi.

Nhưng chuyện khiến Sở Hưu bất ngờ là đám người này lại kết đội cùng tới.

Nhìn một lượt xung quanh, Sở Hưu lập tức đoán ra người âm thầm xâu chuỗi chính là hòa thượng Long Đồ.

Sở Hưu nhìn chằm chằm vào hòa thượng Long Đồ, cười lạnh một tiếng: “Một lần hai lần chứ không có lần thứ ba. Hai lần trước đã để ngươi chạy trốn, lần này mạng của ngươi sẽ không lớn vậy đâu.

Người chết một lần đáng lý nên trân trọng cơ hội sống sót mới đúng, nhưng hình như ngươi chỉ mong chết thêm lần nữa.”

Hòa thượng Long Đồ lạnh nhạt nói: “Sở Hưu, bây giờ ngươi cũng chỉ có thể hù dọa mà thôi, lần này không phải ta khó thoát tai kiếp mà là ngươi!

Nơi này là Nguyên Thủy Ma Quật, ngươi muốn thả vị ở Đại La Thiên ra cũng không được.

Ở đây có hai vị cường giả sánh ngang bát trọng thiên, ngươi đánh sao được? Ngươi địch sao nổi?”

Lúc này Mộ Bạch Sương cũng lẳng lặng rút ra một thanh kiếm, một thanh kiếm gãy.

Thanh kiếm gãy đó loang lổ vết rỉ sét, thậm chí không phân biệt nổi đâu là vết rỉ đâu là máu tươi khô cứng.

Nhưng thanh kiếm trông rách rưới này vừa xuất hiện, kiếm khí sắc bén lập tức xuất hiện xung quanh, phong mang thậm chí chiếu rọi cả Nguyên Thủy Ma Quật đen kịt.

Đây là thanh kiếm gãy mà Mộ Bạch Sương và hòa thượng Long Đồ mang tới, kiếm gãy bắt nguồn từ Vạn Kiếm Tuyệt Vực.

Kiếm khí sắc bén trên đó đã được bồi dưỡng không biết bản nguyên vạn năm, lực lượng trong đó ngưng tụ tới mức khủng khiếp, trừ Võ Tiên thất trọng thiên tu luyện kiếm đạo như Mộ Bạch Sương, người bình thường thậm chí không cách nào khống chế binh khí cỡ này.

Khóe miệng Sở Hưu nhếch lên thành nụ cười lạnh: “Nhưng hình như các ngươi không để ý tới một điều, ta là giáo chủ Ma Giáo, còn nơi này là Nguyên Thủy Ma Quật.

Đây vốn là sân nhà của ta, các ngươi thật sự cho rằng Sở Hưu này chỉ có thể mở miệng uy hiếp thôi sao?”

Sau khi Sở Hưu dứt lời, toàn bộ lực lượng của ma khí đã truyền vào người Sở Hưu.

Lúc này, Sở Hưu đã được bao phủ trong mây đen nồng nặc, thậm chí hai mắt y cũng bị nhuộm thành màu đen kịt, trong ma khí mãnh liệt đó, khí thế khiến cả Lâu Na Già cũng cảm thấy áp lực.

Lâu Na Già hỏi hòa thượng Long Đồ: “Ngươi có tính trước chuyện này không?”

Hòa thượng Long Đồ lắc đầu nói: “Nguyên Thủy Ma Quật này bị phong ấn hơn vạn năm rồi, ngoài bản nguyên ma đạo ra, ai biết bên trong còn có cái gì?

Sở Hưu thân là giáo chủ Ma Giáo, hắn có thể nhận được một số cơ duyên ở đây cũng rất bình thường, vấn đề không lớn, không cần để ý.”

Hòa thượng Long Đồ vừa dứt lời, Sở Hưu đã quát lên một tiếng chói tai, chỉ trong chớp mắt, những ma ảnh truyền vào cơ thể y lập tức tỏa ra, phủ kín trời đất, đồng thời dập đầu bái lạy về phía trước, mây đen ma khí vô biên như xé rách quy tắc hư không, tựa như tự hóa thành một giới, bao phủ hoàn toàn đám người!

Vạn Ma Triều Bái!

Đây là thần thông, cũng có thể nói không phải thần thông.

Nó là lực lượng của các cường giả Ma đạo được tích lũy trong Nguyên Thủy Ma Quật không biết bao nhiêu năm.

Sau khi tràn vào người Sở Hưu, tuy Sở Hưu còn chưa kịp luyện hóa lực lượng, nhưng ý chí của các ma khôi, hay nên nói là chấp niệm của bọn họ đã diễn hóa thành Vạn Ma Triều Bái này.

Xưa nay, ngoài Ma Chủ vô thượng, có ai được vô số cường giả Ma đạo bái lạy?

Hòa thượng Long Đồ và Nguyên Thần không thừa nhận nổi, Mộ Bạch Sương cũng không chịu nổi, ngay cả Lâu Na Già cũng không hưởng nổi!

“Đây là vấn đề không lớn mà ngươi nói đấy à?”

Lâu Na Già gầm lên một tiếng, giơ tay kết ấn, pháp tướng Brahma hai mặt bốn tay hiện lên sau lưng hắn, mỗi cánh tay hiện lên một đóa kim liên, ánh sáng lan tỏa, tạo thành một đại trận liên hoa màu vàng kim, hiện lên xung quanh Lâu Na Già, bao phủ lấy hắn.

Hòa thượng Long Đồ lập tức lắc mình nấp sau lưng Lâu Na Già, đồng thời tụng niệm phật hiệu, phật quang vàng chói bao phủ lấy hắn, hóa thành Bất Động Như Lai, trấn thủ bản thân.

Mộ Bạch Sương không am hiểu phòng ngự, nhưng thanh kiếm gãy trên tay hắn có kiếm ý kinh người, hắn trực tiếp vung kiếm chém tới, cứng chọi cứng, dùng lực lượng tuyệt đối chống chọi lại lực lượng của Vạn Ma Triều Bái.

Ở đây chỉ có Nguyên Thần là thê thảm nhất.

Bản thân hắn vốn không có công pháp phòng ngự gì, cũng không có ngoại vật hỗ trợ.

Nhưng thân thể hắn vốn rất mạnh mẽ, thậm chí có thể chống lại cả Pháp Thiên Tượng Địa của Sở Hưu, cho nên hắn đành phải dùng thân thể để đối phó với uy thế này.

Vài giây sau, khi Sở Hưu trút hết ma khí cường đại trong người ra, đám người đều cực kỳ chật vật.

Lâu Na Già sắc mặt trắng bệch, kim liên quanh người đã vỡ vụn.

Tuy hòa thượng Long Đồ trốn sau lưng hắn, nhưng bị ma khí cường đại kia áp bách, quanh người cũng xuất hiện từng vết rách.

Mộ Bạch Sương chọi cứng và Nguyên Thần chỉ dùng thân thể phòng ngự, đồng thời hộc máu.

“Cứng rắn thật đấy, hôm nay các ngươi tới đây, vậy đừng hòng đi được!”

Ánh mắt Sở Hưu lập tức lóe lên sát ý lạnh lẽo.

Uy thế của Vạn Ma Triều Bái vừa rồi đúng là khủng khiếp, cho dù Sở Hưu liên tiếp thi triển Thiên Địa Ma Bàn và Tạo Hóa Hồng Lô cũng không có uy lực đến vậy.

Nhưng cái giá của uy lực đó là phân nửa lực lượng của ma khôi đã tiêu hao.

Tuy chấp niệm và ý cảnh mà đám ma khôi lưu lại đã giúp Sở Hưu nắm giữ Vạn Ma Triều Bái, nhưng nếu lực lượng này không bị tiêu hao, Sở Hưu hoàn toàn có thể chậm rãi tu luyện tiêu hóa lực lượng này, thậm chí dựa vào đó bước lên thất trọng thiên đỉnh phong, sau đó lại mượn lực lượng của bản nguyên bước lên bát trọng thiên.

Kết quả bây giờ tất cả đều bị đám người này phá hủy, sao Sở Hưu lại không nổi giận cho được?

Đúng như Sở Hưu vừa nói, Nguyên Thủy Ma Quật là sân nhà của y, cho dù là hai cường giả sánh ngang với bát trọng thiên thì đã sao? Tưởng Sở Hưu chỉ có thể dùng Thiên Hồn bị phong ấn trong Đại La Thiên để hù dọa mọi người hay sao?

Sau khi Sở Hưu dứt lời, từng luồng ma ảnh lượn lờ quanh người y, theo quyền của Sở Hưu đánh xuống, toàn bộ Nguyên Thủy Ma Quật vang lên tiếng gầm đinh tai nhức óc.

Thấy cảnh này, Lâu Na Già chỉ muốn mắng chửi.

Hắn tin lời hòa thượng Long Đồ đến vây giết Sở Hưu, kết quả lại hoàn toàn khác với dự tính của bọn họ.

Lực lượng của Vạn Ma Triều Bái vừa rồi xung kích, Lâu Na Già tiêu hao rất lớn, nhưng bây giờ chỉ có thể chống cự.

Hào quang lưu ly bảy màu hiện lên quanh người Lâu Na Già, nó ẩn chứa lực lượng quy tắc có thể khiến tất cả mọi lực lượng hóa thành sinh cơ thuần khiết.

Một quyền nghênh tiếp, thân hình Sở Hưu lại trực tiếp hóa to, Pháp Thiên Tượng Địa được thi triển, kèm theo lực lượng Ma đạo cường đại, ầm ầm giáng xuống, trực tiếp đánh bay Lâu Na Già ra ngoài.