Con Đường Hạnh Phúc

Con Đường Hạnh Phúc - Chương 11




câu chủ xin cậu tha cho chúng tôi đi như vậy rất nguy hiểm!

Một người làm vừa cầm quả táo vừa nói với giọng van nài

-Đứng im! Vẫn cái giọng âm binh đó

-Cậu chủ làm ơn tha cho tôi!

-Mọi người đang làm gì vậy ạ?

Nhỏ vừa cười vừa chạy đến làm thu hút ánh mắt tất cả mọi người

-Băng du cháu mau vào nhà đi!

Nói xong ông ta lập tức quay lại nhìn Lập Khiêm với thái độ hết sức van nài

-Cậu chủ tôi biết tài năng của cậu nhưng dùng tôi làm bia vẫn có chút không an toàn nhỡ cây tiêu không trúng vào quả táo mà trúng vào chỗ khác thì sao?

-Được rồi nếu có thể tìm người thay thế ta có thể tha cho ông!

-Để em!_nhỏ lanh chanh nhảy vào

-Không được! ở đây rất nguy hiểm! mẹ cháu sẽ rất lo

-Mẹ nói với cháu anh Lập Khiêm phi tiêu rất giỏi! cháu tin tưởng anh ấy nhất định anh ấy sẽ phi trúng!

Nhỏ giật lấy quả táo rồi để lên đầu mình

-Tránh ra!

Lời Lập Khiêm đã nói thì không ai dám cãi, tất cả mọi người đều tránh ra...............sẹt......................sựt............. Cây tiêu nằm ngay chính giữa quả táo.Tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm rồi cúi đầu đi ra. Nhưng lúc này gương mặt của Lập Khiêm hơi ngạc nhiên một chút. Vì sao ư? Vì nhỏ, nhỏ không hề nhắm mắt lại trái lại còn mở to nữa chứ. Còn miệng thì toe toét cười. Không hề có lấy một chút sợ hãi

-woa! anh Lập khiêm giỏi quá!

Nhỏ cầm quả táo tiến lại chỗ Lập Khiêm. Rút cây tiêu ra khỏi quả táo rồi nhỏ đưa quả táo ra trước mặt cậu

-Anh ăn đi!

Lập Khiêm cầm lấy quả táo xơi một miếng vừa ăn vừa nhìn nhỏ ngắm nghía cây tiêu.

-Anh Lạp Khiêm anh cho em cây tiêu này nha?

Lập Khiêm không nói gì chỉ gật đầu đột nhiên nhỏ nhìn xung quanh rồi nói thầm với Lập Khiêm

-Anh Lập Khiêm em biết nhà chúng ta có một chỗ này vui lắm!

Nhỏ kéo tay Lập Khiêm chạy ra phía sau nhà. Tất nhiên đây không phải là bí mật gì lớn lao đến nỗi Lập Khiêm không biết đó là gì. đây là con đường dẫn đến một khu vườn mà cậu sắp cho dựng riêng một ngôi nhà ở đó. có một chút ngạc nhiên vì không ai biết chỗ này nhưng nhỏ lại biết

-Anh Lập Khiêm đến nơi rồi