Con Đường Bá Chủ

Chương 2797: Thiên Đạo Binh Nhân Tộc hiển uy




Lạc Nam đảo mắt nhìn qua, ở đây có hơn chục vị Thiên Đạo Cảnh...đa phần đều là yêu tộc hoá hình.

Hiển nhiên ở vùng đất hoang vu, không có các phương quốc gia tiếp quản như phụ cận Man Hoang Sơn này thì hiếm khi nhìn thấy nhân loại.

Mà cũng bởi vì ỷ vào đây là địa bàn của yêu tộc, lại thêm số lượng đông đảo...cho nên bọn hắn mới dám trắng trợn tỏ ý muốn cướp đoạt đồ vật của Lạc Nam.

Bằng không với một kẻ sở hữu đến ba kiện Binh Nhân Tộc cấp Thiên Đạo, bình thường làm sao có người dám chọc vào?

Ở ngàn vạn dặm xung quanh Man Hoang Sơn, Yêu Tộc độc bá...tu sĩ nhân loại đến đây phải ngoan ngoãn cúi đầu.

“Giao ra ba kiện Binh Nhân Tộc, tha cho các ngươi rời đi!” Một tên nam tử diện mục âm nhu, vừa nói chuyện vừa lè ra cái lưỡi rắn thẳng thừng nói.

Chỉ là hắn vừa dứt lời, Lạc Thần Cung trên đỉnh đầu Lạc Nam đã reo vang, Bá Lực ngưng tụ, nhất tiễn lạc thần bắn ra.

“Hừ!” Nam tử lạnh lùng hừ một tiếng, lập tức thi triển thân pháp, cơ thể hoá thành năm luồng tàn ảnh phân tán né tránh.

Nhưng khiến hắn không tưởng tượng được chính là, Lạc Thần Tiễn lúc này cũng đột ngột phân tách ra thành năm mũi tên, na di không gian, trực tiếp xuyên thủng cả năm luồng phân ảnh.

PHỐC!

“A...”

Bốn luồng ảnh ảo biến mất, bản thể của nam tử bắn ra máu tươi, chỉ kịp đau đớn gầm lên một tiếng liền như diều đứt dây trọng thương rơi xuống đất.

“Cái này...” Đám Yêu Thiên Đạo rùng mình, vô thức lùi một bước.

Nam tử vừa rồi tuy chỉ là Thiên Đạo Sơ Kỳ nhưng bản thể chính là Huyễn Tốc Yêu Xà, tốc độ và trực giác nổi danh cực kỳ nhạy bén, vậy mà ngay cả tránh cũng tránh không thoát đã bị nhất tiễn bắn trọng thương, đủ thấy sự lợi hại của thanh trường cung tinh xảo lấp lánh đang trôi lơ lửng kia.

Chưa dừng lại ở đó, Lạc Thần Cung sau khi thăng cấp nóng lòng muốn biểu hiện trước mặt Lạc Nam.

Bầu trời bao trùm trong đêm tối, vô số ánh sao sáng rực phủ xuống tinh thần, cảnh tượng lộng lẫy như ngân hà hàng lâm, vô vàn Tinh Thần Chi Lực cộng hưởng cùng thân cung.

“Thiên Đạo Tiễn Pháp – Lạc Thần Lưu Tinh Vũ!”

Có tiếng quát thánh thót của Tiểu Ngân Nhi vang lên, dây cung kéo căng bắn thẳng về phía trước.

Từ trên thiên không, vô số Lạc Thần Tiễn như lưu tinh rơi xuống, số lượng lên đến hàng vạn mũi tên.

Những mũi tên này như có được linh tính, chúng nó xuyên qua không gian, xung quanh có thời gian gia tốc khiến tốc độ gần như không thể nắm bắt, lại thêm chủ động truy đuổi mục tiêu, không bắn trúng sẽ không bỏ qua.

Trong lúc nhất thời, mưa tên loạn lạc...

“Đáng giận, Sơn Thạch Giáp!” Một vị Thạch Viên ngửa đầu gầm lên, Thiên Đạo Quy Tắc dung hợp cùng Thổ Thuộc Tính ngưng kết thành một bộ giáp bằng đá tảng bao phủ toàn thân, tiến hành phòng ngự.

“Hừ, lão phu cũng có Thiên Đạo Bảo.” Một tên Giác Thú lấy ra Đại Thuẫn dựng lên, lập tức ngưng tụ kết giới bảo vệ bốn phương tám hướng xung quanh thân thể.

“Kim Vũ Dực Hộ Thân!” Một vị Kim Bằng xoè ra đôi cánh khổng lồ, vô số lông vũ hoàng kim rực rỡ bao trùm cơ thể.

Những Yêu Thiên Đạo còn lại cũng nhao nhao thi triển thủ đoạn phòng ngự của mình, bọn hắn biết rằng không thể né tránh Lạc Thần Lưu Tinh Vũ của Lạc Thần Cung, vì vậy chỉ có thể tiến hành phòng ngự.

Nhưng mà đúng lúc này, Lạc Thần Cung cũng tự điều động Thiên Đạo Quy Tắc dung hợp vào bên trong hàng vạn thanh Lạc Thần Tiễn.

Thiên Đạo Quy Tắc ở trạng thái siêu thoát thiên địa, trực tiếp vượt qua phần lớn yêu tộc cường giả ở đây, áp đảo Thiên Đạo Quy Tắc của bọn hắn.

XOẸT XOẸT XOẸT...

Xuyên thủng Sơn Thạch Giáp, bắn nát Đại Thuẫn cùng cấp độ, phá tan Kim Bằng Dực...

PHỐC...PHỐC...PHỐC...

Máu tươi cuồng phún, từng kẻ thổ huyết, thân thể xuất hiện lỗ máu xuyên ra từ trước đến sau, phần lớn thủ đoạn phòng ngự đều trở nên vô dụng.

Bọn hắn đau đến gào thét thảm thiết.

“Khủng bố như vậy?” Chân Mật nhìn mà tròn xoe mắt.

Lạc Nam cũng hài lòng gật gật đầu, Lạc Thần Cung sau khi thăng cấp đã lĩnh ngộ thêm được một môn Thiên Đạo Tiễn Pháp – Lạc Thần Lưu Tinh Vũ.

Thiên Đạo Tiễn Pháp kết hợp với Thiên Đạo Quy Tắc trạng thái siêu thoát thiên địa, khó có cường giả trong cùng cấp nào đủ khả năng chống lại.

“RỐNG...Chết đi cho chúng ta!”

Một đám Yêu Thiên Đạo phẫn nộ rít gào, quyết đoán hoá thành bản thể khổng lồ.

Ở trạng thái bản thể, khả năng phòng ngự, khả năng phục hồi và chiến lực của bọn hắn đều sẽ được cải thiện đáng kể.

Cố gắng dựa vào bản thể mạnh mẽ trời sinh của yêu thú để làm lành vết thương, sau đó điên cuồng hướng Lạc Nam phát động công kích.

“Đến lượt của chúng ta!”

Lúc này, Lạc Hồng Kiếm và Xích Tà Kích đều đồng loạt truyền cho Lạc Nam thủ đoạn vừa lĩnh ngộ được của mình.

Như tâm hữu linh tê, không cần tốn thời gian rèn luyện, Lạc Nam trực tiếp có thể thi triển.

“Thiên Đạo Kích Kỹ - Tàn Giới Kích!”

Bá Lực bùng nổ dữ dội, Xích Tà Kích ngân vang động thiên, đôi mắt tà mị của Lạc Nam bị màu đen bao phủ, bên trong đó là vô tận khoảng không chứa đựng sự bi thảm, khốc liệt...cuối cùng là lụi tàn.

Một kích quét ngang về phía trước hình thành vòng cung...

VÙ...

Theo nhất kích này thi triển, những nơi mũi kích đi qua đều tạo ra một khe rãnh không gian sâu thẳm, âm u và đen kịch.

Tất cả khe rãnh này như những cái miệng quái vật khổng lồ, ẩn chứa khả năng thôn phệ thế gian vạt vật.

Tên như ý nghĩa, Tàn Giới Kích...nhất kích quét ra thôn thiên phệ địa, thế giới lụi tàn, không còn bất cứ thứ gì có thể tiếp tục tồn tại.

Tàn Giới Kích thôn phệ tất cả, các khe rãnh hư không nuốt chửng toàn bộ, nhấn chìm toàn bộ vào trong đó.

Một đám cường giả Yêu Thiên Đạo trơ mắt nhìn Vũ Kỹ cường đại mà bọn hắn đánh ra bị một kích của Lạc Nam giải quyết, không để lại chút giấu vết nào.

Nhưng chưa dừng lại ở đó, bởi vì Lạc Hồng Kiếm cũng chẳng muốn thua kém.

Hiểu được mong muốn của nàng, Lạc Nam cất tiếng cười dài, nâng Lạc Hồng Kiếm hướng thẳng thiên không.

KENG.

Khoảnh khắc đó, màu hồng đẫm máu lan tràn vạn dặm, hư ảnh một thanh cự kiếm khổng lồ sừng sững như cột chống trời hiện ra.

Ở trước hư ảnh cự kiếm, mọi sinh linh dường như trở nên hèn mọn.

Cánh tay Lạc Nam run rẩy lẩy bẩy, hắn cảm giác được lúc này sức nặng của Lạc Hồng Kiếm trở nên cực kỳ khủng bố, có cảm giác như hắn đang nắm cả một vũ trụ trên tay, ngay cả thể phách của hắn cũng có phần không trụ nổi.

Nghịch Thiên Thủ và Bỉ Ngạn Hoa liền bao trùm cánh tay để có thể giữ vững, sức mạnh của một vạn hành tinh vận chuyển.

“Thiên Đạo Kiếm Kỹ - Khai Hoàng Trảm!”

Lạc Nam gầm lên, Lạc Hồng Kiếm cuồng loạn ngân vang, bá đạo cường hoành trảm thẳng xuống.

Nhất kiếm mang theo sức mạnh như có thể khai mở hoàng vũ, hư ảnh thanh kiếm khổng lồ như cột chống trời nặng nề rơi xuống.

OÀNH!

Khoảnh khắc đó, Chân Mật bị lực phản chấn cực đại đánh bay hàng ngàn dặm bất chấp thực lực của nàng cũng thuộc top đầu trong cùng thế hệ.

Lấy Lạc Nam làm trung tâm, một cổ kiếm khí huỷ thiên diệt địa khuếch tán mà ra, tàn phá tất cả...

PHỐC...PHỐC...PHỐC...

Từng cổ hình thể khổng lồ của đám Yêu Thiên Đạo bị quét bay như diều đứt dây, toàn thân bọn hắn như gặp phải đạn pháo huỷ diệt oanh kích, lục phủ ngũ tạng như bị xới tung lên, xương cốt tan vỡ.

Không chỉ bọn hắn, mà ngay cả vô số yêu tộc đang kéo đến cũng chịu chung số phận, bị kiếm khí màu hồng bá đạo quét tan, không còn manh giáp.

“Không thể nào...” Chân Mật quỳ một chân trên mặt đất, đôi mắt đẹp tròn xoe trước tất cả những gì mình đang chứng kiến, đáy lòng cuồng loạn, sóng to gió lớn bao phủ cõi lòng.

Nàng chưa từng thấy kiếm kỹ bá đạo đến cực hạn như vậy.

Không có sự sắc bén như những lưỡi kiếm thông thường, một kiếm Khai Hoàng Trảm này lại mang theo sức mạnh vô biên có thể đàn áp tất cả, có thể trấn diệt tất cả.

Trước mắt nàng lúc này đây, vạn dặm xung quanh đã bị săn bằng thành một mặt phẳng, bầu trời không còn dù chỉ là một cặn mây, không gian băng liệt bị nhuộm trong màu đỏ hồng huyền ảo...

Bên dưới mặt đất, từng cổ thân thể Yêu Thiên Đạo từ thấp đến cao nằm la liệt, sống chết không rõ.

“Quá cường...quá cường hoành...” Chân Mật nuốt một ngụm nước bọt:

“Có cảm giác như dù là một đội quân Thiên Đạo Cảnh, một kiếm vừa rồi vẫn có thể quét tan...”

“Hự...” Lạc Nam phun máu, cánh tay hoá thành thịt vụn, Lạc Hồng Kiếm rơi xuống đất.

ẦM!

Nơi thân kiếm rơi xuống, trực tiếp nổ thành một thung lũng sâu đến trăm trượng...

Hiển nhiên với cường độ thân thể của Lạc Nam, dù vừa rồi đã dùng đến Nghịch Thiên Thủ và Bỉ Ngạn Hoa, cánh tay của hắn cũng không thể chịu nổi lực phản chấn.

Nhưng mà mặc kệ đau đớn vì cụt mất một tay, hắn lúc này đang cực kỳ hưng phấn.

Vừa rồi sở dĩ không điều động Vạn Cổ Bất Hủ Thân là vì hắn muốn tự thân cảm nhận sức mạnh của Lạc Hồng Kiếm.

Lần thăng cấp trước, Lạc Hồng Kiếm có khả năng thay đổi trạng thái thành Nguyệt Hồng Kiếm và sở hữu Nguyệt Thần Trảm sát phạt, sắc bén.

Nhưng lần này, kiếm kỹ lĩnh ngộ được lại là chiêu thức mà Lạc Hồng Kiếm có thể tự thi triển.

Khai Hoàng Trảm không để hắn thất vọng, nhất kiếm khai mở hoàng vũ, nhất kiếm bình định chư vị đế hoàng...

Đây chính là Khai Hoàng Trảm.

Tuy rằng Lạc Nam cảm giác vẫn còn chưa thể sánh bằng Thần Tị Nhất Kiếm, nhưng vẫn khiến Lạc Nam sung sướng như điên.

Nhìn đám Yêu Thiên Đạo nằm la liệt, hắn phất tay...

Lạc Hồng Kiếm, Xích Tà Kích và Lạc Thần Cung đều được thu hồi trở về.

“Các ngươi từ đâu đến? Muốn làm loạn phải không?”

Một tiếng gầm uy nghiêm bất chợt vang lên, từ xa lao vọt đến một thân ảnh.

Đây là nam tử có dáng người cao lớn vạm vỡ, bắp thịt như những tảng đá lộ cả ra ngoài, thân mặc võ y toả ra uy áp cường đại.

Điểm đặc biệt ở chỗ, cái đầu của hắn lại là đầu trâu, cặp sừng trâu ngạo nghễ đâm thẳng lên trời chứ không uốn cong như bình thường.

Thân người đầu trâu, khí tức cường đại, dáng vẻ uy nghiêm, hai mắt chứa đựng sự thô bạo.

Chân Mật vội vàng ngăn cản phía trước Lạc Nam, sợ rằng hắn đang bị thương không thể đối phó.

Nhìn đặc điểm bên ngoài, không khó để kết luận vị nam tử này là người của Man Lực Thần Ngưu, chủng tộc thống trị Man Hoang Sơn.

Lạc Nam ra hiệu cho Chân Mật bình tĩnh, Bất Diệt Viêm bao phủ bên vai, nhanh chóng đem cánh tay hồi phục trở lại.

Hắn chắp tay nói: “Những vị cường giả của Yêu Tộc này muốn cướp tài sản của tại hạ, ta chỉ còn cách tự vệ, cũng không có giết chết bọn họ.”

Tên Man Lực Thần Ngưu nghe vậy liền đảo mắt kiểm tra một vòng, quả nhiên phát hiện tất cả Yêu Thú đều trọng thương nhưng còn lại hơi thở, vẫn còn cứu được chứ chưa tử vong.

Hiển nhiên Lạc Nam đã có chừng mực...

Hắn thừa hiểu ở Man Hoang Sơn tiêu diệt Yêu Tộc thì sẽ rất khó đạt được giao hảo với Man Lực Thần Ngưu, cho nên vừa rồi một kiếm cũng chỉ quét ngang tất cả, không nhắm vào bất cứ cá nhân nào.

Thậm chí nếu như hắn muốn giết bọn họ, chỉ cần điều động Yêu Đạo kết hợp Long Thần Biến làm suy yếu tất cả, sau đó cùng Đông Hoa liên thủ bạo phát toàn lực.

Nói không chừng thật sự có thể diệt sạch...một kiếm bình định càn khôn.

“Hừ, các ngươi là nhân loại...lại đến Man Hoang Sơn làm cái gì?” Man Lực Thần Ngưu trầm giọng hỏi.

Thái độ của hắn đã trở nên tốt hơn một chút sau khi phát giác đám yêu tộc cường giả chưa chết.

“Không giám giấu, chúng ta muốn bái phỏng Man Lực Thần Ngưu Tộc.” Lạc Nam nói thật.

“Bái phỏng chúng ta?” Man Lực Thần Ngưu nhướn mày.

Từ trước đến nay, đám Thần Quốc đều xem Man Hoang Sơn là cái gai trong mắt.

Bởi nơi này là do Man Lực Thần Ngưu thống trị, không hình thành quốc gia như hầu hết thế lực ở Đạo Quốc, có thể xem là vùng ngoại lai man di, giao tình đôi bên không được tốt lắm, tại sao lại có người đến bái phỏng?

“Các ngươi có thân phận gì?” Man Lực Thần Ngưu hỏi:

“Hình như chưa từng thấy các ngươi ở Đạo Quốc.”

Nếu hai người này thuộc Đạo Quốc, với thực lực vừa rồi thể hiện ra chắc chắn không phải hạng vô danh tiểu tốt.

“Chúng ta là thành viên của Phá Đạo Hội.” Lạc Nam thẳng thắng đáp, lấy ra Phá Đạo Lệnh chứng minh thân phận.

Hắn đã tìm hiểu rõ ràng, biết Man Hoang Sơn hoàn toàn riêng biệt với Đạo Quốc, cho nên không sợ đối phương trở mặt.

Huống hồ nếu muốn sòng phẳng giao dịch với đối phương, trước tiên ngươi phải có được địa vị ngang hàng với đối phương...bằng không sợ rằng ngay cả tư cách được tiếp đón cũng không có.

“Phá Đạo Hội.” Quả nhiên nghe xong, Man Lực Thần Ngưu đồng tử hơi co lại, trong mắt hiện lên một tia thận trọng, giảm bớt vài phần bạo lệ.

Phá Đạo Hội thần thần bí bí, là thế lực khiến Đạo Quốc và Đạo Vực đều đau đầu, hắn đương nhiên không dám xem nhẹ.

“Các vị tìm đến Man Hoang Sơn nhằm mục đích gì?” Man Lực Thần Ngưu nghiêm nghị hỏi.

“Muốn giao dịch một số đồ vật mà thôi.” Lạc Nam nói thẳng:

“Hy vọng có thể được toại nguyện.”

“Việc này ta không thể đáp ứng, phải hỏi các vị cao tầng.” Man Lực Thần Ngưu tự giới thiệu:

“Ta là Man Vệ, một trong tám vị Thống Lĩnh của Man Hoang Sơn, nơi các ngươi vừa gây chiến nằm trong phạm vi quản lý của ta.”

“Thật thứ lỗi, nếu có tổn thất gì tại hạ sẽ bồi thường thoả đáng.” Lạc Nam áy náy nói.

Chạy đến địa bàn của người ta độ kiếp, quả thật cũng là thất lễ.

“Không cần, trước tiên ngươi theo ta về tộc rồi tính.” Man Vệ phất tay:

“Sẽ có Trưởng Lão tiếp đón!”

“Mời!” Lạc Nam khách khí chắp tay.

Chân Mật thấy hắn đem mọi chuyện giải quyết ngây ngắn rõ ràng, lại chứng kiến uy thế lẫm liệt vừa rồi bình định quần yêu, khoé môi đằm thắm cong lên một tia vui vẻ.

Nàng chủ động khoác lấy cánh tay của hắn, đi theo phía sau lưng Man Vệ.

“Hình dạng này chính là bản thể của Man Lực Thần Ngưu, bọn hắn đứng bằng hai chân, thân người đầu trâu, phong cách chiến đấu không khác nào võ sĩ của nhân loại.” Lạc Nam truyền âm nói:

“Tuy nhiên Chí Tôn Pháp Tướng của bọn họ lại có hình dạng của một con trâu thần khổng lồ.”

“Ngươi hiểu biết thật nhiều.” Chân Mật thán phục nói.

Lạc Nam âm thầm đắc ý, chấp nhận bỏ ra Điểm Danh Vọng để đổi lấy mỹ nhân nể phục cũng rất xứng đáng a...

Dưới dự dẫn đường của Man Vệ, Man Hoang Sơn hùng vĩ uy nghiêm ngày càng gần hơn...

...

Chúc cả nhà ngủ ngon &LT3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn &LT3