Tạ Mẫn Hành lại bị Vân Thư ra lệnh bắt buộc phải ngủ cùng cô, điều hạnh phúc nhất của một phụ nữ mang thai chính là ngủ.
Tạ Mẫn Hành cũng muốn ngủ cùng cô.
Buổi tối, hai vợ chồng nắm tay nhau đi dạo trên con đường nhỏ trong rừng.
Đối với Tạ Mẫn Hành thì đây chính là khoảng thời gian hạnh khiết nhất.
“Chồng, mặc dù em không muốn nhắc đên việc này, nhưng em vẫn phải nói cho anh biết, Nam Liêu có tham gia vào chuyện hãm hại anh và Cao Duy Duy.”
Tạ Mẫn Hành: “Anh biết, anh vẫn luôn cho người theo dõi Nam Liêu, ở nước Bắc còn có đồng bọn của cô”
“Chu Yên?” Đây là người đầu tiên xuất hiện trong đầu Vân Thư.
Tạ Mẫn Hành: “Gần như là cô ta, bây giờ chỉ thiếu chứng cứ.”
Lần này Chu Yên rất thông minh, cô ta làm cho bản thân trở nên trong sạch, Tạ Mẫn Hành đã cho người đi điều tra nhưng đến tận bây giờ vẫn chưa có kêt quả.
Trong lòng Vân Thư đã nhận ra bọn họ đều ghen tị với cuộc sông vui vẻ hạnh phúc của cô, luôn muốn tách cô và Tạ Mân Hành ra.
Tại sao con người lại có tâm lý kỳ quặc như vậy?
Triết học là một vấn để mà Vân Thư không thể nghĩ ra.
Cô dứt khoát vứt cho Tạ Mẫn Hành: “Chồng, anh phân tích cho em một chút, trong số những người con của quốc vương nước Nam, cuối cùng ai sẽ trở thành quôc vương mới?”
Tạ Mẫn Hành: “Tránh xa Nam Mặc.”
Anh ta là người có tâm tư thâm sâu nhất trong số các Hoàng tử.
Không chừng cuối cùng anh ta sẽ giành được Vương vị.
“Hai người các con, ban ngày thì ngủ, tối đến lại làm cú mèo.” Bà Tạ đi đến càm ràm.
Vân Thư: “Mẹ, không phải mẹ nói con cân phải vận động nhiều sao?”
Bà Tạ bóc trần Vân Thư: “Ở nhà mẹ bảo con vận ¡ động sao con không vận động, ngủ cả ngày còn nghĩ gì đên chuyện vận động cơ thê?”
Tại sao mẹ chồng cứ luôn vạch trần khuyết điểm như thê?
Vân Thư lên lầu trước, Tạ Mẫn Hành và bà Tạ đứng lại nói chuyện.
“Mẫn Hành, con điều tra Chu Yên xem có phải là cô ta đang rửa tiên không.”
Tạ Mẫn Hành khó hiều nhìn mẹ, bà Tạ giải thích: “Bà ngoại con nói với mẹ, Chu Hân tìm được một công ty đã thành lập nhưng chưa có người điều hành, Chu Yên vẫn luôn đồ tiên Vào đó, hành động gân đây của Chu Hân rất kỳ lạ, bà ta điêu rất nhiều tiền Vào việc mua săm.”
Tạ Mẫn Hành: “Mẹ, mẹ đợi bọn con quay lại vì muốn nói với con chuyện này đúng không?”
“Ừm, ban ngày nhiều người.”
Tạ Mẫn Hành: “Mẹ, trở về con sẽ bắt đầu điều tra. Mẹ ,yên tâm, cô ta không thoát được đâu.”
Tạ Mẫn Hành quay trở lại phòng ngủ, anh không nhắc đên chuyện của Chu Yên. Đây chỉ là suy đoán của bà ngoại và phải được chứng minh, nếu đó là sự thật thì Chu Yên sẽ gặp nguy.
Nam Liêu sẽ không để Vân Thư về nước sớm như vậy, cô ta đã âm thầm gậy áp lực với Bá tước Nam Cung, nêu Vân Thư quay về, nhà họ Nam Cung sẽ gặp rắc rồi.