Mặc dù ghét Chu Yên nhưng vẫn phải hợp tác với cô ta. Nước Bắc là nước chê độ cộng hòa, Nam Liêu thân là công chúa nước Nam, nếu như hai nước không giao lưu trao đổi từ trước, cô ta tùy tiện qua đó sẽ ảnh hưởng đến tình hữu nghị giữa hai nước. Bây giờ cô ta chỉ có thẻ lợi dụng một tay của Chu Yên để tách Vân Thư và Tạ Mẫn Hành ra.
“Dựa vào cái gì mà người tôi theo đuôi mười năm lại lây một Vân Thư ngoại hình bình thường, gia cảnh bình thường?”
Ở trong phòng ngủ, Vân Thư hắt xì hai cái.
“Có phải bị cảm rồi không?” Tạ Mẫn Hành thức dậy bưng một ly nước âm tới bên miệng của Vân Thư: “Uống xong sẽ dịu hơn một chút.”
Vân Thư dùng ngón tạy chọc vào Tạ Mẫn Hành: “Em chỉ hắt xì một cái thôi, tại sao lại liên quan đến cảm lạnh? Chồng, em quỳ ở nhà thờ tổ thực sự không có chút vấn đề gì cả.
Lúc sáng ông nội còn gọi bác Sĩ đến khám cho em, anh yên tâm đi.”
Đôi mắt của Tạ Mẫn Hành âm u; “Lo lắng cho em mà em còn cảm thấy phiên, không có lương tâm.”
Vân Thư lanh trí rúc vào lòng Tạ Mẫn Hành: “Chồng, anh không nỗi tiếng ở nước Bắc đúng không?”
“Dựa vào tiếng tăm của em, chồng em cũng nỗi tiêng rồi.”
Chuyện của Vân Thư và sự việc của Cao Duy Duy tuy không giỗng nhau nhưng cũng có tác dụng tương tự, đối phương đều nhờ vào truyền thông và internet để đả kích bọn họ, hơn nữa chỉ có một điểm là đúng, còn lại chỉ toàn những lời bịa đặt.
“Anh nói xem, em tạm nghỉ học, đầu tiên là bị hiểu lầm suýt nữa bị đuôi học, tiếp theo lại bị mật đơn xin tạm nghỉ, còn trùng hợp bị giáo viên của Bộ Giáo dục bắt được. Sau đó thầy hiệu trưởng bị liên lụy, ba em có lòng quyên tặng một tòa nhà dạy học cũng bị bản tin tài chính hiểu nhằm, thậm chí bây giờ học bạ của em cũng đã trở thành dùng tiền đề mụa. sử dân mạng ở nước Bắc còn để lại những lời phẫn nộ trên Weibo mỗi ngày, yêu cầu lãnh đạo cấp trên điều tra chỉ tiết vụ việc. Chồng, anh xem em đã bị đây vào một vụ án rồi.” Lúc Cao Duy.
Duy đang phải đứng mũi chịu sào, cô không có phản ứng gì nhiều, trên mạng có rât nhiêu anh hùng bàn phím, cứ mặc kệ họ là được. Như ng khi điều đó thực sự rơi xuông đầu cô, một người tính tình. nóng nảy. như Vân Thư thực sự rất muốn cầm một dao chém loạn xạ trên mạng, bà nội các người, ai bảo các người chửi tôi.
“Anh nói xem, bức ảnh trong hộp đêm của em bị lộ ra, đến ông nội còn hiểu nhằm em. Tại sao em lại không biết mình đã phóng khoáng với đám đàn ông như thê? Bây giờ thì hay rồi, cỗ phiêu của tập đoàn Vân Thị giảm mạnh, anh cũng trở thành một trong những người đàn ông đáng thương nhật nước Bắc. Còn em, nghe nói đã nồi tiếng ra tận nước ngoài rồi.”
Tạ Mẫn Hành nghe kỹ những lời của Vân Thư, những điều cô nói đều rất đúng.
“Chồng, có phải năm nay là năm hạn của em không? Có cần đến chùa thắp hương câu khẩn không?”
Tạ Mẫn Hành cảm tháy rất buồn cười, anh còn không biết Vân Thư tin Phật giáo: “Có thời gian làm chuyện đó chi bằng em vái lạy. chồng em đỉ, e là sẽ hiệu quả hơn nhiều.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Vân Thư lùi lại: “Tự luyến.”
Ông Tạ đang trên đường vệ nhà thì nhận được cuộc gọi của Chu Yên: “Anh Tạ, tại sao anh về nước Nam mà không nói với em một tiếng. Em cũng muôn đi cùng anh.”
Ông Tạ đối mặt với người của Hoàng gia một ngày, cảm thây vô cùng mệt mỏi. Từ trước đến nay ông ây luôn tin tưởng Chu Yên, lần trước làm hại Vân Thư, ông Tạ đã lạnh nhạt với cô ta trong một KiEänd thời gian, lần này ông ấy lại theo thói quen mà không nhàng! bị cô ta: “Em quay về làm gì?”
“Đúng lúc có một người bạn sắp kết hôn, em đến tặng quà.”
Chụ Yên không dám hỏi ông Tạ quá nhiều vì sợ bị lộ, vội vàng ngắt điện thoại.