Lúc này, Vân Khanh ngồi ở trước bàn máy tính, mở máy tính lên, bật đèn.
Cậu thanh niên trẻ tuổi nhíu mày, cúi đầu đọc tờ giấy, trên đó chỉ viết một câu.
Xem bao nhiêu lần cậu vẫn cảm thấy tức giận.
Cuối cùng, ý của cô là gì? Rốt cuộc là sáng suốt hay là hồ đồ đây?
Không phải là muốn đến tòa án tố cáo tên Lục Mặc Trầm súc sinh kia sao?
Tại sao lại…
Hành động này rất mâu thuẫn, chị ấy muốn làm gì?
Sự khó chịu trong lồng ngực cứ lớn dần, nhưng cuối cùng, Vân Dật vẫn chiều theo ý của cô, mở cổng cao cấp của máy tính, dùng một miền ảo không thể tìm ra tiến vào hòm thư điện tử của tập đoàn Thịnh Thế, nhập nội dung quan trọng trong tờ giấy vào, gửi nặc danh.
Những chuyện sau này, cậu không thèm quan tâm.
…
Ngày hôm sau, Thịnh Thế phải mở sàn giao dịch cổ phiếu lớn, thư ký Tống vội vã đi ra từ bộ phận thư tín, chạy thẳng đến tầng cao nhất, tìm được tổng giám đốc bộ phận đánh giá rủi ro, báo cáo bức thư nặc danh kỳ lạ trong hòm thư điện tử, “Nói nhắc nhở chúng ta ở phòng giao dịch cổ phần có nội tình! Vậy chút nữa còn mở sàn giao dịch cổ phiếu nữa không? Có cần báo cáo cho chủ tịch Lục không?”
A Quan ở bên ngoài, nghe được thì nhướng mày, “Nặc danh tố cáo có nội tình?”
“Đúng vậy! Sáng nay phòng thư tín nói với tôi, tôi xuống đó xem, thật sự là có một bức thư, bộ phận mạng điều tra, nhưng không tra ra được ID. Hiện tại không biết đối phương cố tình thả đạn khói hay là thật tâm có ý nhắc nhở chúng ta?”
“Chủ tịch Lục còn chưa hạ quyết sách đối với việc giao dịch cổ phiếu, sự đề phòng của anh ấy cũng không phải không có, nhưng mà lại có bức thư nặc danh tố cáo như vậy? Sao chép bức thư đó chuyển vào máy tính của tôi, tôi đi điều tra xem người có lòng tốt này là ai!”
Tin tức truyền đi rất nhanh, Lục Mặc Trầm từ phòng nghỉ rửa mặt đi ra cũng đã biết.
A Quan dùng phần mềm đen hack một tiếng liền vẫn không tìm ra ID của dối phương, xem ra là đến có chuẩn bị.
Ánh mắt Lục Mặc Trầm thâm sâu, vung tay lên, nói ra biện pháp tạm thời, “Sàn giao dịch cổ phiếu hôm nay hủy bỏ, những nhóm giao dịch chứng khoán đã dịnh sẵn hai ngày trước, toàn bộ không giao dịch.”
Trong thoáng chốc quyết định này đã đến tai hội trưởng của mấy hội chứng khoán, tất cả đều xôn xao.
Trong đó có một người, quay đầu lập tức gọi điện thoại.
Giang Thành Vũ ở trong phòng làm việc nhận điện thoại, nhíu chặt lông mày, lộ ra vẻ ác độc xấu xa, “Nói gì vậy hả, nửa manh áo cũng chẳng còn rồi, hiện tại anh ta vẫn không chịu chui xuống? Có phải do cậu quá lộ liễu không?”
Đối phương khổ sở giải thích, “Chủ tịch Giang, sao tôi có thể chứ! Chẳng qua chủ tịch Lục cũng không phải là người bình thường, muốn nhận biết rủi ro, anh ta hẳn là rất nhạy bén, hay là chúng ta đừng nên một phát chơi lớn như thế, chuyên tâm nuốt gọn Lục thị là được rồi, Lục Mặc Trầm tuyệt đối sẽ không buông lỏng Thịnh Thế, muốn đi vào rất khó.”
Ánh mắt Giang Thành Vũ sắc bén, “Chắc chắn cuộc giao dịch ngày hôm nay không có ai mật báo chứ?”
“Người của anh và tôi đều là người cùng một thuyền, ai đi báo tin chứ?” Người kia nói.
Giang Thành Vũ nén cơn giận, nhả ra một làn khói, “Không bao lâu nữa anh ta sẽ phải lên toàn nhận án tử, miếng thịt béo bở như Thịnh Thế còn giữ lại để làm gì, người đàn ông này, chết đến nơi rồi vẫn còn muốn thống trị thương trường, tỏ vẻ cái mẹ gì!”
…
Chiều ngày thứ ba có kết quả nghiệm chứng.
Sau khi đại hội giao dịch cổ phần bị hủy bỏ, mấy sở chứng khoán đều không có vấn đề gì, ngoại trừ một người, A Quan điều tra ra được tình nhân ở nước ngoài của sở trưởng sở chứng khoán đó, trước đây là do Giang Thành Vũ đào tạo ra.
Đứng giữa nguy hiểm, A Quan thở dài nói, “Cũng may có bức thư nặc danh đó, nếu để tôi điều tra, nhanh nhất thì cũng đã qua đại hội giao dịch rồi! Chủ tịch Lục, ngài nói người giúp đỡ chúng ta rốt cuộc là ai?”
Lục Mặc Trầm ngồi ở ghế chủ tịch, đôi mắt đẹp đẽ mà nặng trĩu, không lên tiếng.
A Quan phân tích, “TA nhắc nhở, giúp ngài trong thời khắc mấu chốt đưa ra quyết định, tránh khỏi việc thất thoái cổ phần. Như vậy người này chắc chắn biết rõ động tĩnh trên thương trường, có lẽ là một người tình báo cao cấp chuyên bán thông tin?”