Tại Bán Hải, ánh mặt trời buổi chiều dịu dàng chiếu vào Uất Trì Ảnh Quân, cùng với việc anh ta đang đọc sách nên trông vô cùng tao nhã. Ở bên ngoài, Hắc Lang đứng trước cửa phòng, chậm rãi gõ lên mặt cửa rồi báo cáo:
" Lão đại, Nhạc lão đại đến đây, nói có chuyện muốn nói với Ngài. "
Ảnh Quân chợt dừng lại, gương mặt vẫn giữ được nét điềm đạm, hỏi:
" Bây giờ cậu ta đang ở đâu? "
" Ngài ấy đang ở bên dưới. "
" Đưa lên đây đi. "
" Dạ. "
Uất Trì Ảnh Quân nhẹ nhàng gấp quyển sách lại và đặt trên bàn. Rất nhanh sau đó Hắc Lang đã đưa Nhạc Thiếu Siêu đến, xong việc, cậu cũng không quên cúi đầu chào hai người rồi đóng cửa lại. Trước sự xuất hiện của Nhạc Thiếu Siêu, trông Uất Trì Ảnh Quân không hề ngạc nhiên. Khi đối phương đã đứng đối diện với mình, anh ta cong môi nở nụ cười, để lộ gương mặt có phần rạng rỡ và thích thú.
" Cậu nhận ra mọi chuyện nhanh hơn tôi nghĩ đó. "
Trước thái độ của Uất Trì Ảnh Quân, Nhạc Thiếu Siêu lại thấy vô cùng khó chịu. Anh chau mày, mặt mày trở nên khó coi, hướng đến đối phương bằng cái nhìn sắc lẹm.
" Cậu còn muốn gì nữa đây? "
" Tôi muốn gì à? Tôi muốn cậu biết một điều: Cô ấy là vợ cậu, nhưng cô ấy vẫn thuộc về tôi. "
Đối diện với đôi mắt hình viên đạn kia, khóe miệng Ảnh Quân hiện lên ý cười gian xảo.
" Không tin sao? Vậy tôi cho cậu xem cái này. "
Uất Trì Ảnh Quân dùng điện thoại và phát một đoạn video cho Nhạc Thiếu Siêu xem. Không sai! Đó là đoạn video quay lại cảnh ân ái giữa anh ta và Cố Hiểu Khê.
Nhạc Thiếu Siêu bị Ảnh Quân làm cho ngây ngốc. Anh thực sự không dám xem tiếp, vì anh sợ nếu còn tiếp tục thì mình sẽ không kiềm chế được mà gϊếŧ hắn. Nhưng đồng thời Thiếu Siêu cũng dần hiểu rõ mọi chuyện, anh đã hiểu vì sao Cố Hiểu Khê lại lựa chọn nói dối và một mình chịu đựng những chuyện này. Anh chưa từng tưởng tượng ra cô vẫn luôn đối mặt với nó trong suốt thời gian qua. Điều đó khiến anh không kiềm được cơn giận mà tiến đến siết chặt lấy cổ áo của Uất Trì Ảnh Quân, trong mắt bùng lên ngọn lửa giận dữ.
" Khốn nạn, cậu dám cưỡng ép cô ấy. "
Anh ta nở nụ cười giễu cợt Nhạc Thiếu Siêu, hạ mắt nhìn đối phương rồi đáp:
" Cưỡng ép? Cậu nhìn xem Hiểu Khê có chỗ nào giống bị cưỡng ép? Cô ấy đối với tôi là cam tâm tình nguyện. " Bốn từ cuối, Uất Trì Ảnh Quân đặc biệt nhấn mạnh. Không dừng lại ở đó, anh ta nhìn Thiếu Siêu bằng ánh mắt cười nhạo: " Còn cậu, tôi không chắc. "
Sau khi đã xem xong đoạn video, Uất Trì Ảnh Quân đặt điện thoại sang một bên rồi tiếp tục chọc tức Nhạc Thiếu Siêu:
" Thực ra tôi đã quay lại cả quá trình tôi cùng cô ấy trên giường. Tiếc là chỉ có thể cho cậu xem một đoạn ngắn như vậy thôi. Nhưng nếu cậu muốn xem trọn bộ thì cứ nói, tôi sẽ gửi cho cậu. Cũng không mất nhiều thời gian lắm đâu, chỉ hơn hai tiếng một chút thôi. "
Nhìn gương mặt Nhạc Thiếu Siêu đỏ bừng lên vì tức giận, Uất Trì Ảnh Quân lên tiếng nhắc nhở.
" Đừng tức giận như thế, nếu không cậu sẽ thua tôi mất. "
Nhạc Thiếu Siêu không để Ảnh Quân kịp phản ứng, anh siết chặt tay thành quyền, lao đến và đấm mạnh vào một bên mặt của đối phương. Trước sức lực của Nhạc Thiếu Siêu, Uất Trì Ảnh Quân cũng bị đánh văng và ngã xuống sàn. Đột ngột bị đánh khiến anh ta ngây ra một lúc, nhưng rất nhanh đã kịp tỉnh táo, chầm chậm lấy tay lau đi vết máu đang chảy ra từ vết nứt ngay khóe miệng, ngước nhìn Nhạc Thiếu Siêu rồi cười với vẻ mặt không ngờ đối phương lại kích động đến thế. Nhưng đánh thôi vẫn chưa thể khiến bản thân hết tức giận, Thiếu Siêu tiến đến chỗ Ảnh Quân rồi khuỵu xuống một chân, siết lấy cổ áo anh ta và kéo sát về phía mình. Ánh mắt anh bỗng trở nên ảm đạm, lạnh giọng tuyên bố:
" Cậu nghĩ có đoạn video trong tay thì cậu đã thắng tôi sao? Cho dù bây giờ tôi không có được trái tim của Hiểu Khê, nhưng tôi lại có được niềm tin của cô ấy. Còn cậu, hiện tại cả hai thứ đó cậu đều không còn nữa. "
Lời này của Nhạc Thiếu Siêu khiến Uất Trì Ảnh Quân thu lại gương mặt đắc thắng của mình. Như bị đánh trúng tim đen, dáng vẻ dương dương tự đắc của anh ta cũng không còn, chỉ để lại mỗi Nhạc Thiếu Siêu lên tiếng.
" Cậu có biết vì sao ngày đó Hiểu Khê đột ngột muốn kết hôn không? Cô ấy nhận được tin ba của mình bị nan y, biết ông ấy không còn sống được bao lâu nên muốn giúp ông hoàn thành tâm nguyện là dắt tay con gái vào lễ đường. Mà người đầu tiên cô ấy nghĩ đến nếu được gả chính là cậu đó. "
Uất Trì Ảnh Quân bàng hoàng trước lời của Nhạc Thiếu Siêu. Thế mà từ trước đến nay anh cứ nghĩ rằng Cố Hiểu Khê là người đã phản bội tình yêu giữa hai người, nên anh mới quyết định đến phá hủy hôn lễ và trừng phạt cô. Nhưng ngay từ đầu chính anh là người đã làm cô tổn thương, khiến cô phải chấp nhận buông tay và chấp nhận gả cho người khác.
" Uất Trì Ảnh Quân, cậu luôn miệng nói yêu Hiểu Khê nhưng lại không ngừng làm tổn thương cô ấy hết lần này đến lần khác. Cậu trách cô ấy vì kết hôn với tôi, nhưng chính cậu lại là người đẩy cô ấy về phía tôi. "
Không khí trong phòng ngày càng nặng nề và u ám. Tuy cuộc chiến giữa hai người họ không có mùi thuốc súng, nhưng ít nhất về mặt tình thần cũng đã chịu tổn thương nặng nề khi nhận ra sự thật.
Nhạc Thiếu Siêu bỏ tay khỏi cổ áo Uất Trì Ảnh Quân. Anh đứng dậy, hít một ngụm khí lạnh và đưa ra yêu cầu:
" Cậu xóa đoạn video đó đi. "
Uất Trì Ảnh Quân vẫn không đáp lời, nhưng đôi mắt vẫn không ngừng dán vào Nhạc Thiếu Siêu. Còn anh, dù trong lòng vô cùng khó chịu nhưng vẫn phải thừa nhận một chuyện.
" Cậu thắng rồi, Uất Trì Ảnh Quân. Buông tha cho Hiểu Khê đi, tôi chấp nhận ly hôn với cô ấy. "
Trước lời tuyên bố của Nhạc Thiếu Siêu, lần đầu tiên Uất Trì Ảnh Quân nhìn nhận đối thủ một cách nghiêm túc. Mặc dù đã đạt được mục đích là làm cho hai người họ ly hôn, thế nhưng anh ta không tài nào thấy vui vẻ nỗi.
Chiều hôm đó trở về nhà, vừa đặt chân vào trong thì Nhạc Thiếu Siêu đã chạy ngay lên phòng làm việc. Vừa hay khi ấy Cố Hiểu Khê lại từ bên trong bước ra, ngay khi thấy cô, anh nhanh chóng nắm lấy tay và kéo cô về phòng. Vào đến bên trong, cô không khỏi thắc mắc trước biểu hiện kì lạ của anh nên đã hỏi:
" Thiếu Siêu, có chuyện gì vậy? "
Nhạc Thiếu Siêu nhìn cô bằng đôi mắt cực kì buồn. Ngay lúc này anh thấy lòng ngực mình nghẹn lại, nhưng chỉ nghĩ đến chuyện cô một mình chịu đựng những chuyện kia khiến tim anh như bị dao cứa vào.
" Hiểu Khê à, anh biết hết mọi chuyện rồi. "
Vẻ mặt Cố Hiểu Khê sững sờ, ngạc nhiên đến kinh sợ. Cô thầm nghĩ ý của Thiếu Siêu là gì? Chắc không phải là chuyện giữa cô và Uất Trì Ảnh Quân chứ? Dù hơi chột dạ nhưng rất nhanh cô đã trấn an bản thân.
" Ý anh là chuyện gì? "
" Chuyện giữa em và Uất Trì Ảnh Quân. "
Cố Hiểu Khê vội lấy đôi tay đang run rẩy che đi gương mặt kinh ngạc của mình. Cô sợ hãi lùi ra sau vài bước, vô tình lại ngã bệt xuống giường. Kinh ngạc lẫn sợ hãi gần như bóp chặt lấy cổ và khiến cô không thở nổi, nước mắt từ khóe mắt cứ thế tuôn trào xuống gương mặt sắc sảo của cô. Nhạc Thiếu Siêu vội tiến đến, ngồi khuỵu xuống và trấn tĩnh cô.
" Anh biết đó không phải là lỗi của em, nhưng anh không thể trơ mắt nhìn em cứ chịu đựng mãi, anh sẽ giải thoát cho em. Hiểu Khê, chúng ta ly hôn đi "