Sau vài hôm kể từ khi đến nhà Hoàng Mễ kiểm tra tâm lý, Nhạc Thiếu Siêu vì lo lắng nên đã khuyên Cố Hiểu Khê nên ở nhà thêm một vài ngày.
Lúc mặt trời chuẩn bị lặn xuống, Cố Hiểu Khê một mình ở trong bếp chuẩn bị thức ăn cho hai vợ chồng. Từ lúc về đây, cô thấy Nhạc Thiếu Siêu hết lòng yêu thương chiều chuộng và chăm sóc mình, trong khi bản thân cô lại chẳng thể làm gì được cho anh. Nhận thấy điều đó, trong lòng Hiểu Khê không khỏi áy náy nên quyết định tự mình xuống bếp để làm vài món ngon bù đắp cho anh. Để làm được điều đó, cô đã cố thuyết phục người làm không cần giúp mình và cô ở đã ở trong bếp gần một tiếng.
Ngoài cổng, một chiếc xe sang trọng chạy vào trong sân và dừng hẳn ở đó. Nhạc Thiếu Siêu vừa đặt chân ra khỏi xe thì như bay vào nhà. Anh cởi chiếc áo vest của mình và đưa cho người làm, ánh mắt nhìn quét tứ phía để tìm Cố Hiểu Khê nhưng không thấy.
" Hiểu Khê đang nghỉ ngơi sao? "
" Dạ không. Chủ mẫu đang ở trong bếp. "
Nhạc Thiếu Siêu trong lòng không khỏi háo hức. Anh vô cùng tò mò, không biết dáng vẻ vợ đảm của Cố Hiểu Khê là như thế nào. Nghĩ đến đây, Thiếu Siêu tức tốc đi đến bếp để tận mắt nhìn thử.
Từ ngoài nhìn vào, Nhạc Thiếu Siêu chỉ thấy mỗi bóng lưng của Cố Hiểu Khê. Dáng người cô mảnh mai, và khi mang tạp dề vào lại vô tình tôn lên những đường cong vô cùng quyến rũ. Trong giây phút ấy, Nhạc Thiếu Siêu không kiềm được lòng, tiến vào trong và ôm lấy cô từ phía sau. Trước sự xuất hiện cũng như cái ôm của chồng, Cố Hiểu Khê không khỏi giật mình, một phần vì bất ngờ, một phần vì không nghĩ rằng anh về sớm đến vậy.
" Anh đã đói chưa? Em sắp làm xong rồi. "
" Sao em không để đầu bếp làm? "
" Không sao. Em đã chuẩn bị sẵn nguyên liệu cả rồi, nấu một chút là xong ngay thôi. "
Cô vừa nói dứt, Nhạc Thiếu Siêu đã hôn nhẹ lên má và ôm sát cô hơn.
" Nếu anh cứ ôm em thế này thì làm sao em nấu được chứ? "
Nhạc Thiếu Siêu nghe vậy vẫn không chịu buông tay. Anh tựa đầu vào vai cô, thời khắc đó Cố Hiểu Khê cũng cảm nhận được vật kia đang chạm vào người mình. Cô không khỏi bối rối, việc nấu ăn cũng vì vậy mà có chút gián đoạn.
" Thiếu Siêu, chúng ta đang ở trong bếp. Nếu làm chuyện đó sẽ nguy hiểm lắm. "
" Hiểu Khê, mỗi lần ở cạnh em là anh không kiểm chế được. "
" Nhưng em vẫn còn đang nấu ăn. "
" Để đó cho đầu bếp làm. "
Nhạc Thiếu Siêu dứt lời thì quay người Cố Hiểu Khê lại. Khi đôi mắt hai người giao nhau, cô thấy rõ đối phương có chút ngượng ngùng khi nói với mình.
" Hiểu Khê, anh muốn... "
" Cái gì? " Câu nói không đầu không đuôi của Nhạc Thiếu Siêu khiến Cố Hiểu Khê không khỏi thắc mắc và thấy khó hiểu.
Nhạc Thiếu Siêu hơi cúi mặt nhìn xuống sàn, thở hắt ra một hơi rồi ngẩng đầu nhìn Cố Hiểu Khê đang ngơ ngác nhìn mình. Anh nhanh tay cởi chiếc tạp dề trên người cô xuống và bế cô lên.
" Anh muốn làm chuyện mà những cặp vợ chồng thường làm với nhau. "
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh khiến Cố Hiểu Khê không kịp có bất kì phản ứng nào. Cho đến khi lấy lại được ý thức, Nhạc Thiếu Siêu đã bế cô vào phòng và đặt cô nằm trên giường.
"Hiểu Khê, anh có thể chứ? "
Nhìn gương mặt tràn đầy hy vọng của Nhạc Thiếu Siêu, Cố Hiểu Khê lảng tránh ánh mắt của anh. Nhưng không khó nhận ra là cô ấy đang xấu hổ và đã gật nhẹ đầu.
Đây là lần động phòng đầu tiên của hai người kể từ lúc kết hôn. Cô không những cho Nhạc Thiếu Siêu cơ hội để cả hai hòa làm một, mà còn cho bản thân cơ hội để quên đi chuyện cũ.
Nhận được sự đồng ý của Cố Hiểu Khê, Nhạc Thiếu Siêu nhẹ nhàng đặt lên môi cô nụ hôn nóng bỏng. Rất nhanh sau đó, chiếc lưỡi nhanh nhạy của anh đã được sự chấp nhận và không ngừng quấn lấy lưỡi đối phương. Anh di chuyển nụ hôn xuống bên dưới, dúi đầu vào cổ Hiểu Khê, đồng thời bàn tay bắt đầu tiến vào bên dưới.
Mọi chuyện vẫn diễn ra đầy bình thường và suôn sẻ, nhưng rồi đột nhiên Cố Hiểu Khê đẩy Nhạc Thiếu Siêu ra. Trước hành động vừa rồi của cô, anh không khỏi bất ngờ. Nhưng khi nhìn thấy gương mặt cau lại tràn ngập vẻ sợ hãi thiếu điều không thể thở được và mồ hôi lấm tấm trên trán của Cố Hiểu Khê, Nhạc Thiếu Siêu cũng hiểu được mọi chuyện.
Khi đã bắt lại nhịp thở, Cố Hiểu Khê run rẩy nói:
" Thiếu Siêu, em xin lỗi... "
Trước sự áy náy của cô, Nhạc Thiếu Siêu lại không tỏ ra khó chịu và tức giận chuyện vừa rồi. Anh dịu dàng vuốt phần tóc qua sau tai cho cô và nói rõ suy nghĩ của mình:
" Em không cần phải xin lỗi, anh không trách em! Nếu em vẫn chưa sẵn sàng thì lần sau chúng ta sẽ làm. Anh sẽ đợi cơ thể em chấp nhận rằng em là của anh, và anh là của em. "
" Chúng ta thử lại có được không? "
Nhạc Thiếu Siêu nhìn ra Cố Hiểu Khê vì anh mà miễn cưỡng bản thân, khiến anh có chút đau lòng.
" Hiểu Khê à, anh tuy yêu em nhưng càng tôn trọng em hơn. Chỉ cần là chuyện em không muốn, anh sẽ không làm. "
Dù trong lòng Nhạc Thiếu Siêu chưa từng trách cứ Cố Hiểu Khê, nhưng anh lại không ngừng oán Uất Trì Ảnh Quân đến tận xương tủy. Anh tức giận nhưng cũng chỉ có thể tự nói với chính mình: Khiến Hiểu Khê bị ám ảnh mỗi khi mình chạm vào cô ấy, chiêu này của Uất Trì Ảnh Quân cũng độc ác thật.
Qua một lúc, Cố Hiểu Khê nhìn vào màn hình điện thoại hiển thị thì thấy hôm nay là thứ sáu. Cô ngây người một lát khi nhớ đến điều kiện của Uất Trì Ảnh Quân. Dù trước đó anh ta có nói rằng muốn cô xuất hiện mỗi khi anh ta gọi điện muốn gặp, nhưng kể từ lúc cô rời khỏi Bán Hải đến nay cũng đã gần một tuần, và anh ta chưa từng liên lạc với cô.
Trong lúc bối rối, không biết nên nói chuyện này với Nhạc Thiếu Siêu như thế nào thì anh đã nhận ra sự bất thường.
" Em sao thế? Hay em thấy không khỏe? "
" Em, em vẫn ổn. Thiếu Siêu, có chuyện này em muốn nói với anh. "
" Em nói đi. "
Cố Hiểu Khê hơi lưỡng lự một lúc lâu, không biết anh có chấp nhận lý do này của mình hay không.
" Em định vào thứ bảy mỗi tuần sẽ trở về căn hộ cũ của mình và qua đêm ở đó. "
Thấy Nhạc Thiếu Siêu nghe xong thì nhìn mình chằm chằm, Cố Hiểu Khê hơi cúi mặt xuống và nói tiếp: " Thật ra em muốn dành cho bản thân chút thời gian riêng. "
" Đương nhiên là anh đồng ý rồi. " Vì nghĩ rằng việc hai người kết hôn diễn ra quá nhanh và Cố Hiểu Khê không kịp thích ứng với cuộc sống mới, Nhạc Thiếu Siêu không chút chần chừ mà đồng ý cho cô có thời gian riêng tại căn hộ cũ.