Cô Vợ Hợp Đồng Lạnh Lùng Không Dễ Đụng Đâu

Chương 285




Quý Như Phong nhìn Thẩm Giai, sắc mặt nghiêm túc, ngay bây giờ ai là người vô lý, ai để ý lung tung, chẳng lẽ Thẩm Giai còn không hiểu sao?

“Chuyện tình cảm này không phải là vấn đề mà tôi có thể giúp em, mà là giữa hai người có duyên với nhau hay không, nếu đã không có duyên thì bỏ qua đi, dưa hái xanh không ngọt.”

Tuy nhiên Thẩm Giai chỉ nhìn Quý Như Phòng với ánh mắt lạnh lẽo như tảng băng, bây giờ cô ta cực kỳ không vui.

Bởi vì Quý Như Phong đang giội nước lạnh vào sự nhiệt tình và hy vọng của cô ta!

Bây giờ cô ta chỉ cần một người bạn có thể giúp đỡ được mình, chứ không phải đến giội nước lạnh lên người cô ta, làm lung lay sự tự tin của cô ta.

“Quý Như Phong, nếu anh còn nói như vậy nữa thì tôi cứ coi như không có người bạn như anh !"

Thẩm Giai nói xong liền xoay người rời đi, không để ý tới Quý Như Phong nữa.
Quý Như Phong cũng chỉ biết đứng thở dài nhìn theo, chẳng có cách nào khác cả, cô ta đã lún quá sâu rồi.

Bên này, Lệ Cảnh Diễn vẫn đang đưa Thi Hạ đi gặp những người khác.

Thi Hạ hơi đau đầu, ngày thường Lệ Cảnh Diễn luôn tỏ ra lạnh lùng,sao hôm nay bỗng dưng nhiệt tình như vậy.

Anh cứ tiếp tục nhiệt tình chào hỏi người khác như thế này, khiến cho Thi Hạ thật sự nghĩ rằng mình sắp trở thành Lý Thao luôn rồi.

Hơn nữa, không biết tại sao, hệ thống sưởi trong hội trường quá yếu hay sao ấy, mà cô lại mặc hơi mỏng cho nên thấy hơi lạnh.

“Có chuyện gì vậy?

Ngay lập tức Lệ Cảnh Diễn để ý thấy sắc sắc mặt cô bất thường.

Nhưng Thi Hạ chỉ xua tay.

“Không sao đâu ”

Dù vậy thì Lệ Cảnh Diễn còn lâu mới tin cô, cô nói không sao nhưng tám chính phần là có chuyện.
Lệ Cảnh Diễn không phân vân, liền trực tiếp cầm lấy tay Thị Hạ đặt vào lòng bàn tay mình.

Khi ngón tay mịn màng của Thi Hạ chạm vào bàn ta của Lệ Cảnh Diễn, trong lòng cô thấy hơi sững lại, lòng bàn tay của anh ấm quá.

Khi Lệ Cảnh Diễn cầm tay Thi Hạ thì anh nhíu mày lại, tay của Thi Hạ lạnh như tảng băng ấy, cô gái này còn nói không có chuyện gì được!

Rõ ràng cô đã lạnh đến mức này rồi.

Lệ Cảnh Diễn nhịn không được lại quay sang nhìn Thi Hạ, cô mặc như thế chẳng trách bị lạnh

Anh không ngần ngại cởϊ áσ khoác của mình ra rồi khoác lên người Thi Hạ

Áo khoác còn mang theo mùi vị trên người Lệ Cảnh Diễn, Thi Hạ cũng hơi ngạc nhiên, nhưng trong lòng lại cảm thấy rất yên tâm.

“Nếu lạnh thì tôi và cô cùng nhau đi về trước thôi.”

Lệ Cảnh Diễn vừa nói, vừa cầm tay Thi Hạ, cố gắng ấm cho cô.
Ở đây có nhiều phóng viên làm cho Thi Hạ hơi ngại, muốn rút tay mình ra.

Nhưng Lệ Cảnh Diễn lại càng nắm chặt hơn.

“Anh là chủ nhà, rời đi giữa chừng không tốt đâu?” Thi Hạ ngẩng đầu lên nhìn Lệ Cảnh Diễn rồi nói.

Nếu cô muốn về thì tự cô có thể đi về một mình trước mà.

Tuy nhiên Lệ Cảnh Diễn sẵn lòng cầm tay mình như vậy thì cứ để anh nắm thôi, tay anh ấm như vậy thật sự rất thoải mái.

Lệ Cảnh Diễn nhìn Thi Hạ, rồi giải thích, “Có Lý Thao ở đây rồi, không cần lo lắng, hơn nữa, tôi cũng thấy hơi mệt, vừa vặn chúng ta cùng nhau đi thôi, cứ nói là người cô không khỏe.”

Anh cũng mệt rồi à?

Vừa rồi Thi Hạ còn nhìn thấy rõ ràng bộ dạng hứng thú bừng bừng của Lệ Cảnh Diễn.

Tuy nhiên Thi Hạ vẫn gật đầu, “Được, vậy chúng ta cùng đi thôi.”

Đã có người ở đây làm rồi, như vậy, cô cũng không lo, Thẩm Giai cứ ở chỗ này khiến Thi Hạ cảm thấy khó chịu.

“Lý Thao, ở đây giao lại cho cậu, tôi đi trước đây.”

Lệ Cảnh Diễn nói phải đưa vợ đi ngay lập tức, nhưng ở phía sau Lý Thao lại gấp gáp.

Làm gì có chủ tịch nào như vậy chứ!

“Ngài chủ tịch, lát nữa còn cần ngài chủ trì phần rút thăm trúng thưởng nữa, không thể thay người được, mỗi năm đều là ngài làm.” Lý Thao vội vàng giải thích.

Lệ Cảnh Diễn dừng lại bước chân, nếu Lý Thao không nhắc nhở thì anh cũng quên mất còn có phần rút thăm trúng thưởng.

“Còn bao lâu nữa mới tới phần rút thăm trúng thưởng vậy?” Lệ Cảnh Diễn mở miệng hỏi.

Lý Thao cúi đầu nhìn qua đồng hồ trên tay.

p/s: CÁC BẠN HÃY DONATE 5000 CHO TRUYỆN ĐỂ ĐƯỢC RA NHANH 30 CHƯƠNG NỮA NHÉ