“Cái gì! Về ngủ rồi?”
Địa vị của Lệ Cảnh Diễn anh ở trong lòng Thi Hạ chính là như vậy sao?
“Cô ấy không bảo cậu đến đây tìm tôi?” Lệ Cảnh Diễn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hỏi tiếp.
Lý Thao tiếp tục vò tóc mình.
“Cô ấy nói…… Tùy.”
“Tùy!”
Lệ Cảnh Diễn cắn môi mình, trong lúc nhất thời, thậm chí chính anh cũng không biết an ủi bản thân thế nào.
Lý Thao cũng cảm thấy hình như mình nói sai chuyện gì rồi, nhưng mà, anh cũng chỉ ăn ngay nói thật thôi!
“Vâng, tổng giám đốc, ngài đừng vội đau khổ. Tôi đoán, phu nhân chỉ nói vậy thôi, nói mạnh miệng, nhất định cô ấy cũng lo lắng cho ngài, nếu không, cũng sẽ không giao xe của mình cho tôi!”
Lúc này Lý Thao mới nghĩ ra, chắc anh nên an ủi tổng giám đốc của mình một chút.
Nhưng mà, vừa rồi anh vẫn luôn rải muối lên miệng vết thương của tổng giám đốc, hơn nữa, còn rải một tầng muối thật dày!
“Lý Thao, cậu cảm thấy cô ấy có giống như đang lo lắng cho tôi không?” Lệ Cảnh Diễn tiếp tục hỏi.
Sao anh lại cảm thấy, mình ở trong lòng Thi Hạ, là kẻ có cũng được mà không có cũng được vậy!
Lý Thao lại vò tóc mình, trong lòng nghĩ, tổng giám đốc có thể đừng dùng vấn đề khó như vậy đến để làm mình khó xử không!
“Thật ra, vẫn tốt……”
“Cái gì gọi là vẫn tốt?”
Lý Thao cười, tiếp tục nói, “Tính cách mỗi người đều không giống nhau, có lẽ phu nhân tổng giám đốc là người tương đối lạnh lùng.”
Tương đối lạnh lùng?
Hiện tại Lệ Cảnh Diễn lại cảm thấy, trước kia có người nói anh là núi băng.
Nhưng mà, hiện tại anh mới cảm thấy, có lẽ mình đã cưới về một ngọn núi băng so với mình còn lạnh lẽo hơn, người đó chính là Thi Hạ!
Lệ Cảnh Diễn cắn môi, tay chống lên cái trán, không được, việc ngày hôm nay, nếu anh không nghĩ ra cách gì, trong lòng sẽ khó chịu!
“Lý Thao, tôi bảo cậu cái này.”
Lý Thao nhìn Lệ Cảnh Diễn.
“A, tổng giám đốc ngài nói đi, ngài có việc gì cần tôi làm?”
Lệ Cảnh Diễn suy nghĩ một chút, rất nhanh đã nghĩ ra một biện pháp tuyệt diệu.
“Thế này nhé, chờ lát nữa cậu đi về, nhất định phải nghĩ cách, làm cho Thi Hạ tỉnh lại, rồi nói không tìm thấy tôi.”
Lý Thao sửng sốt một chút.
“……”
Đây là biện pháp tốt sao?
Thế nào mà anh lại cảm thấy chính là một chủ ý cùi bắp nhỉ?
“Chúng ta không ngủ sao?” Lý Thao nhìn thoáng qua Lệ Cảnh Diễn, hỏi ngược lại.
Lệ Cảnh Diễn suy xét thêm một chút: “Thế này nhứ, trước tiên cậu đưa tôi về công ty để ngủ, sau đó, đi tìm cô nàng Thi Hạ kia, mục đích của tôi là làm cho cô ấy tối nay không ngủ được.”
Lý Thao chớp chớp mắt, đúng vậy, như vậy tổng giám đốc có thể ngủ.
“Thế còn tôi?”
Lệ Cảnh Diễn bĩu môi: “Cậu, không phải vừa rồi tôi đã giao nhiệm vụ cho cậu đấy sao?”
“Tôi không có thời gian ngủ sao, tổng giám đốc?” Lý Thao chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hỏi thêm một câu.
Chẳng lẽ nói, tối nay mình lại phải bôn ba cả đêm, chỉ vì giúp tổng giám đốc trả thù phu nhân một chút sao?
Vậy nếu sau này phu nhân của tổng giám đốc biết chuyện, không phải mình chết chắc rồi sao?
“Cậu, ngày mai cho cậu nghỉ một ngày.”
“Vâng.”
Lập tức Lý Thao mặt mày hớn hở, nhưng mà, giống như lại nghĩ tới điều gì.
“Tổng giám đốc, nếu lỡ như phu nhân tiếp tục về nhà ngủ, làm sao bây giờ?”
“Vậy cậu cứ nói tình huống nghiêm trọng hơn một chút!”
“Nhưng mà, trong mắt phu nhân không có ngài, dù tôi có nói nghiêm trọng, thì cũng vô dụng!”
Lý Thao rất cố chấp.
Thế nhưng, ánh mắt Lệ Cảnh Diễn bỗng trở nên có thể gϊếŧ người.
“Cậu nói cái gì?”
Lý Thao nhanh chóng ngậm miệng lại.
“Không phải không phải, tôi chưa nói gì cả, hiện tại tôi lập tức đi chấp hành nhiệm vụ cậu đưa ra.”
Lúc này Lệ Cảnh Diễn mới vừa lòng gật đầu.
“Thế còn được, đi nhanh lên.”
“Vâng.”
――
Sau khi Thi Hạ về nhà thật ra cũng không đi nghỉ, tuy rằng ngoài miệng nói mình không để bụng chút nào chuyện Lệ Cảnh Diễn.
Nhưng mà, dù nói thế nào đó cũng là chồng mình, cho nên, trong lòng Thi Hạ nhất định vẫn lo lắng.