Cô Vợ Hợp Đồng Lạnh Lùng Không Dễ Đụng Đâu

Chương 187




Bên trong bệnh viện.

Trong khi Thi Hạ còn đang ở bên tán gẫu với Ninh Vô Ưu, Lệ Cảnh Dương đã tới.

Khoảnh khắc nhìn thấy Lệ Cảnh Dương, Ninh Vô Ưu lộ ra vẻ bất ngờ, sáng sớm hôm nay cậu đã để cho Tịch Diệc đưa mình đi làm.

Đáng lẽ lúc này cũng không nên tới chứ!

"Lệ Cảnh Dương, anh tới làm gì thế?"

Lệ Cảnh Dương bĩu môi một cái, đặt giỏ trái cây trên tay lên bàn, đi đến giải thích "Dù gì cô bị thương cũng tại tôi, tôi cũng không phải loại người vong ân phụ nghĩa!"

Câu không nghĩ đến mình có thể gặp mặt Thi Hạ ở đây.

Bất quá cũng bình thường, Thi Hạ với Ninh Vô Ưu là bạn bè, Ninh Vô Ưu bị thương, bạn thân như Thi Hạ, làm sao có chuyện không đến hỏi thăm.

Ninh Vô Ưu bĩu môi, "Làm sao anh biết tôi vì anh mà bị thương chứ!"

Chuyện còn chưa tra rõ mà?

Chưa kể, nếu như suy đoán của bọn họ sai thì sao.
Ngày hôm qua đám người kia đánh mình có thể là do uống nhiều rồi điên khùng trêu chọc, cũng có thể đấy chứ!

Lệ Cảnh Dương thản nhiên mở miệng đáp, "Tôi đã cho người đi điều tra việc này, hoàn toàn giống với suy đoán của chúng ta."

"Lại là Tô Khả Khả làm thật à!"

Ninh Vô Ưu đương nhiên bị kích động, không nghĩ rằng suy đoán của mình vậy nhưng lại đúng.

Tôi Khả Khả đúng là người phụ nữ đáng sợ, cô thật sự xem thường cô ta rồi.

Lệ Cảnh Dương mỉm cười, tiếp tục nói, "Yên tâm, tôi đã để gậy ông đập lưng ông rồi."

Nghe được Lệ Cảnh Dương nói vậy, Ninh Vô Ưu trợn to hai mắt.

Gậy ông đập lưng ông, chính là cậu ấy cũng ra tay đánh Tô Khả Khả sao? Giống như Tô Khả Khả đánh cô vậy?

"Trời à, đừng nói anh cũng đánh Tô Khả Khả ấy hả?"

Lệ Cảnh Dương suy nghĩ một chút, gật đầu, cũng không khác mấy.
"Có thể nói như vậy, chẳng qua, tôi cũng không phải người động thủ."

"Nhưng người ra tay là do anh chỉ đạo." Ninh Vô Ưu tiếp tục nói.

Cậu đã bảo là mình phái người đi, vậy chắc chắn người đó có quan hệ với Lệ Cảnh Dương!

Lệ Cảnh Dương cười một tiếng, nhìn Ninh Vô Ưu, cảm thấy người phụ nữ này thật thú vị.

"Sao những lúc như thế này cô lại thông minh vậy nhỉ, không lẽ là, bị đánh một trận nên giờ chỉ số thông minh vượt mức tăng vọt à?"

Ninh Vô Ưu giận đến cắn răng nghiến lợi.

"Lệ Cảnh Dương, anh đúng là loại người miệng chó không mọc nổi ngà voi mà!"

"Bình tĩnh bình tĩnh, tôi không nói cô."

Thi Hạ nhìn hai kẻ dở hơi trước mặt, cãi vã ở nơi như thế này.

Mà thật ra, nhìn hai người này ở chung một chỗ cũng hợp nhau phết.

Trong lòng Thi Hạ bỗng nhiên to gan suy nghĩ, nếu như Vô Ưu cũng giống như cô, gả vào nhà họ Lệ thì sao nhỉ?
Tính đi tính lại, thôi cũng không nên suy nghĩ quá nhiều, dù gì, hôn sự của con cái nhà họ Lệ, từ trước đến nay đều phiền phức hơn so với gia đình bình thường nhiều.

Vậy nên, chuyện Thi Hạ xem xét việc Ninh Vô Ưu và Lệ Cảnh Dương ở bên nhau cũng chỉ là suy nghĩ bất chợt thôi.

Tính khả thi chắc chắn cực kỳ nhỏ.

Lệ Cảnh Dương ngồi xuống ghế salon ở bên cạnh, mở miệng an ủi, "Yên tâm đi, lần này chỉ là cảnh cáo nhỏ thôi, nhưng sau này Tô Khả Khả cũng không tìm cô gây chuyện đâu."

Ninh Vô Ưu gật đầu một cái, trong lòng mới dần bình tĩnh lại.

"Vậy cũng tốt."

Mặc dù Ninh Vô Ưu son sắt thề thốt mình không sợ gì hết, nhưng khủng hoảng sợ trong lòng cô cũng chỉ có cô mới biết.

Thi Hạ ở bên cạnh nhìn Ninh Vô Ưu với Lệ Cảnh Dương nói chuyện vui vẻ như vậy, cũng đã đến lúc rời đi.

"Vô Ưu, tớ còn một vài việc ở công ty, tớ về làm trước nhé."

Ninh Vô Ưu gật đầu một cái, cô cũng biết, Thi Hạ bình thường đã nhiều việc rồi, cô chính là kiểu người bận rộn điển hình.

Vậy nên trong khi đang bận tối mắt tối mũi có thể dành thời gian đến hỏi thăm sức khỏe của mình đã rất khó khăn rồi.

"Ừ, cậu mau đi đi."

"Vậy hai người tiếp tục trò chuyện đi, tôi đi trước."

Thi Hạ mỉm cười, nói tạm biệt với Lệ Cảnh Dương, sau đó rời đi.

Sau khi Thi Hạ đi, Ninh Vô Ưu nhìn kẻ còn chày cối trước mặt, không khác gì cọc gỗ - Lệ Cảnh Dương.

"Sao anh còn chưa đi?"