Tiếng chuông điện thoại reo lên trên chiếc bàn làm việc đã được dọn ngăn nắp trong căn phòng riêng của Chu Gia Vĩ.
Chu Gia Vĩ bước vào phòng lạnh giọng trả lời điện thoại:
- Tôi nghe đây!
"Thiếu gia, hôm nay có lịch gặp đối tác!"
- Được!
Chu Gia Vĩ ngồi xuống chiếc của mình, khẽ lật mớ tài liệu trên bàn để chuẩn bị cho cuộc hẹn của mình.
Chợt có tiếng gõ cửa nhẹ phía bên ngoài.
- Vào đi!
Trình Yên Yên từ từ bước vào, khẽ khép nhẹ cánh cửa lại, bước đến gần bàn làm việc của Chu Gia Vĩ, nói:
- Tôi lên gọi anh xuống ăn cơm trưa!
Trình Yên Yên nói rồi xoay người định bỏ đi thì chợt bị Chu Gia Vĩ gọi trở lại. Cô đứng sững lại khẽ bước đến gần Chu Gia Vĩ, hỏi:
- Có chuyện gì sao?
- Hôm nay cô đi gặp đối tác cho tôi!
Trình Yên Yên đưa mắt nhìn Chu Gia Vĩ, ánh mắt mang đầy vẻ kì lạ hỏi Chu Gia Vĩ:
- Tôi?, Làm sao tôi có thể đi gặp đối tác chứ?
- Dần rồi cô cũng quen thôi!
Chu Gia Vĩ nói rồi cầm xấp tài liệu đưa cho cô. Trình Yên Yên đưa tay cầm xấp tài liệu xoay dọc xoay ngang, cô còn chưa kịp hỏi gì thì Chu Gia Vĩ đã bước ra ngoài tự bao giờ.
Trình Yên Yên bực bội cầm xấp tài liệu trên tay bước về phòng mình lòng thầm rủa Chu Gia Vĩ.
"Tự dưng lại bắt mình đi gặp đối tác!"
Mặc dù vậy nhưng Trình Yên Yên vẫn không thể không đi, cô sợ Chu Gia Vĩ sẽ nổi giận.
Trình Yên Yên lục lọi trong tủ quần áo của mình cố tìm một bộ đồ vừa mắt. Cô lục tìm suốt cả buổi nhưng vẫn không vừa ý bộ nào. Cuối cùng Trình Yên Yên quyết định chọn cho mình một bộ váy trắng tinh khôi.
Cô thay bộ quần áo vào rồi cầm xấp tài liệu bước ra ngoài. Bên ngoài, chiếc xe hơi cùng người tài xế đã ngồi sẵn sàng trên xe đang đậu trước cửa đợi cô.
Trình Yên Yên khẽ ngồi lên xe, ra hiệu cho người tài xế chạy đi.
Chiếc xe phóng nhanh trên đường, lướt qua những hàng cây cảnh ven đường. Trình Yên Yên khẽ dựa nhẹ đầu mình vào cửa sổ xe, đưa mắt nhìn ra đường.
Lòng cô chợt nao nao lên một nỗi buồn không thể bộc tả, một thứ cảm xúc gì đó không thể diễn tả làm tâm trí cô lặng đi. Hình ảnh bản thân ngày xưa hiện về trong tâm trí cô, đó là một cô gái thuở nào hống hách và ngang ngạnh, đó là cô tiểu thư thuở trước nhiều người xuýt xoa. Đến bây giờ chỉ còn lại một "Chu phu nhân trên danh nghĩa".
Quả thật, giữa cô và Chu Gia Vĩ chưa hề diễn ra bất kì một nghi thức cưới gả nào, cũng chưa từng đăng kí kết hôn, vậy mà trong trắng cả đời cô sớm đã mất đi.
"Liệu Chu Gia Vĩ sẽ kết hôn với mình?", một câu hỏi xuất hiện trong đầu Trình Yên Yên. Cô lo rằng nếu một ngày Chu Gia Vĩ hắn kết hôn cùng người khác vậy cô sẽ là gì trong căn nhà đó? Một kẻ ở hay là một thân phận nào đó không đoán trước được?.
Đang mãi chìm đắm trong mớ suy nghĩ của mình, Trình Yên Yên chợt giật mình vì tiếng gọi của người tài xế.
Đã đến điểm hẹn với đối tác của Chu Gia Vĩ. Trình Yên Yên khẽ bước xuống xe, cầm xấp tài liệu trên tay khẽ bước vào một quán nước cực kì sang trọng.
Quán nước này đã được bao hết. Chỉ có một người đàn ông ăn mặc sang trọng ngồi bên trong. Cô từ từ bước đến gần người đàn ông, nói:
- Chào ông! Tôi đại diện cho tập đoàn Chu gia!
Cô nói rồi khẽ ngồi xuống.
Người đàn ông không nhìn cô, khẽ cầm lấy xấp tài liệu cô đặt trên bàn, rồi bảo:
- Thỏa thuận của việc hợp tác này như thế nào?
Cô cứng đờ, đây là lần đầu tiên cô đi gặp đối tác, làm sao cô biết được thỏa thuận gì kia chứ. Cô cố che đi vẻ ấp úng của mình, nói:
- Ông có thể xem trong đó!
Người đàn ông không đáp khẽ lật tới lật lui xấp giấy trên tay mình, rồi nói tiếp:
- Tôi đồng ý việc hợp tác này, nhưng cô có thể nói sơ lược về dự án này được không?
Cô hoàn toàn cứng đờ đi, làm sao cô có thể biết được dự án này như thế nào để có thể nói cho ông ta biết. Cô ấp úng nói:
- Tôi...dự án này...
Người đàn ông dường như đã nhận ra sự thiếu chuyên nghiệp trong cách làm việc với đối tác của Trình Yên Yên, đó là điều mà ông ta chưa từng thấy trong cách làm việc của tất cả nhân viên trong tập đoàn nhà họ Trịnh.
Người đàn ông ngước mắt lên nhìn Trình Yên Yên, ông ta khẽ im lặng một lát rồi chợt khẽ cười, bảo:
- Đây chẳng phải là Trình tiểu thư đây à?
Trình Yên Yên khá bất ngờ vì người đàn ông này biết cô, có lẽ ông ta là đối tác cũ của ba cô.
Người đàn ông cười khinh bỉ bảo:
- Trình tiểu thư hôm nay lại phải làm nhân viên của Chu gia rồi à? Ay da...thật tội quá!
Tên này làm ra vẻ suýt xoa trong ánh mắt và nụ cười đầy khinh bỉ.
Trình Yên Yên không biết nói gì hơn là cúi đầu im lặng trước sự cười nhạo của người đàn ông này. Bây giờ cô làm gì còn chút quyền thế nào để có thể uy hiếp hắn.
Bất chợt Trình Yên Yên nghe tiếng rơi phịch của xấp tài liệu của mình. Cô bất ngờ giương mắt nhìn lên, Chu Gia Vĩ đứng cạnh cô, gương mặt lạnh lẽo vô tình của Chu Gia Vĩ nhìn chăm chăm một cách đáng sợ vào người đàn ông nọ.
Rồi chợt Chu Gia Vĩ cầm lấy tay cô, khẽ kéo cô đứng dậy, xiết nhẹ tay cô mà nhìn tên đàn ông bảo:
- Đây là phu nhân của tôi!, hợp đồng này không cần phải kí nữa!
Chu Gia Vĩ lạnh giọng nói rồi kéo cô ra ngoài. Trình Yên Yên khẽ đưa mắt nhìn Chu Gia Vĩ, lòng cô chợt rộn lên từng hồi.
"Hắn bảo vệ mình sao?", mắt cô vẫn nhìn Chu Gia Vĩ như để cố tìm ra câu trả lời cho câu hỏi của mình.
Chu Gia Vĩ vẫn im lặng dắt cô lên xe rồi phóng thẳng về nhà. Trình Yên Yên chợt cảm thấy bản thân dường như đã có cảm tình với Chu Gia Vĩ, hắn bằng lòng bỏ đi một hợp đồng tiền tỷ chỉ để bảo vệ danh dự cho cô. Cô đã có tình cảm với hắn sao?