Bên trong phòng Vip, quần áo giày dép, đồ trang điểm, dụng cụ làm tóc đều đủ cả.
Sau khi nhà tạo mẫu làm sạch mặt của Tô Dương Dương rồi đắp thêm hai miếng mặt nạ mới coi như xong các bước trước khi trang điểm.
Tô Dương Dương chẳng khác gì một con búp bê vải mặc cho bọn họ làm.
Chắc nhà tạo mẫu nhìn qua cũng biết Tô Dương Dương chẳng biết chút gì về làm đẹp và tạo hình.
Cho nên lúc trưng cầu ý kiến cũng chẳng hỏi Tô Dương Dương mà nhìn về phía Hàn Khải Uy đang ngồi trên sô pha ở phía sau.
Hàn Khải Uy cũng...giúp cô ấy chọn lựa.
Hàn Khải Uy cũng chưa tạo hình.
Hình tượng của anh rất được chăm chút, bình thường dù là kiểu tóc hay quần áo đều do nhà thiết kế riêng chuẩn bị cho anh.
Lần này đến đây cũng đã chọn xong quần áo rồi.
Thời gian con lại là chờ Tô Dương Dương.
Tạo hình của Tiểu Bảo cũng đã sửa soạn xong.
Cậu bé chỉ là một đứa trẻ, mặc một bộ tây trang nhỏ, thắt một chiếc cà vạt, tinh tế như một con búp bê, không cần phải uổng công vô ích trang điểm làm tóc thêm làm gì.
Phụ nữ chăm chút vẻ ngoài thì rắc rối hơn nhiều, trang điểm, kiểu tóc, quần áo, giày dép các thứ đều phải chọn thật kĩ.
Mãi đến 6h chiều mới làm xong hết các bước.
Lúc này Tô Dương Dương mới hiểu vì sao thu nhập của nhà tạo mẫu với trang điểm lại cao như vậy, công việc của bọn họ cũng chẳng thoải mái hơn bác sĩ chút nào.
Lúc thay quần áo, Tô Dương Dương hơi giật mình, cô nghĩ Hàn Khải Uy sẽ chọn cho cô một bộ váy.
Không ngờ lại chọn một bộ quần áo liền thân quần ống rộng.
Vải cũng giống với vải bộ âu phục mà Hàn Khải Uy và Hàn Duy Trạch đang mặc.
Cô sờ sờ, thấy chất vải này rất dày, hoàn toàn không cần lo lắng về vấn đề giữ ấm.
Tô Dương Dương nghi hoặc nói: ''Không phải tôi phải làm phù dâu của Vân Nhi ư? Có thể mặc cái này à?''
''Hôm nay đi thảm đỏ trước, sau đó em lại đến hội trường thay trang phục.''
''Chúng ta cũng phải đi ư?''
''Tất nhiên rồi, đây là lần đầu tiên sau khi kết hôn tôi mang theo người nhà đến tham dự nơi đông người Giờ không đi thì còn đợi đến lúc nào? Hơn nữa cũng là lần đầu tiên Tiểu Bảo xuất hiện trước mặt công chúng. Thảm đỏ tối nay được đặt ngoài trời, em không phải minh tinh, không cần mặc mỏng manh như bọn họ.''
Tô Dương Dương gật đầu, cầm quần áo vào phòng thay đồ để thay.
Lúc cô đi ra, nhà tạo mẫu cầm một đôi giày cao 12 phân đến hỏi ý kiến của Hàn Khải Uy.
Hàn Khải Uy thấy cửa phòng thay đồ mở ra, bèn quay đầu nhìn cô, đôi mắt đen như sao của anh hiện lên ý cười.
Trong khí chất của Tô Dương Dương mang theo sự bình tĩnh và chuyên nghiệp của một bác sĩ, ngoài ý muốn lại hài hòa và thích hợp với bộ quần áo thiết kế đang mặc trên người.
Tô Dương Dương nhìn đôi cao gót trong tay nhà thiết kế: ''Đừng nói với tôi là tôi phải đi nó nhé, tôi sẽ ngã sấp mặt trên thảm đó đó.''
''Tôi sẽ đỡ em.'' Hàn Khải Uy cười nói.
''Mẹ à, con cũng sẽ đỡ mẹ.'' Hàn Duy Trạch cũng cười híp mắt đáp, dường như rất thích đôi cao gót đó.
''Ôi, được rồi, vậy tôi sẽ bất chấp tất cả để đi vậy. Nếu hai người ở bên cạnh tôi mà tôi còn ngã thì phải giúp tôi đập hết mấy camera chụp được nhé, nhất định không thể để một cảnh dọa người như vậy truyền ra được.''
Tiểu Bảo thành thật gật đầu: ''Mẹ, con sẽ đập giúp mẹ.''
''Ngoan lắm.''
Hàn Khải Uy: ''...''
Nhà tạo mẫu: ''...''
..
Khách sạn mà Hàn Vân Nhi và Mạc Nhậm Mộ đặt tiệc cưới là khách sạn Hoàn Cầu.
Nó nằm bên cạnh tháp truyền hình lớn nhất của thành phố Thương, tiện cho các minh tinh đi thảm đỏ.
Thảm đỏ trải dài từ tháp truyền hình đến khách sạn Hoàn Cầu, cả đoạn đường đi gần 100m, để các ngôi sao có đủ thời gian để thực hiện các màn đọ dáng cá nhân của họ.
Lúc Hàn Khải Uy và Tô Dương Dương đến, quảng trường xung quanh đều đã chật kín người, hầu như máy ảnh đều ra sức chụp về phía màn hình led ở hai bên đường.
Trên màn hình Led là những hình ảnh trực tiếp trên thảm đỏ.
Khai mạc thảm đỏ là người dẫn chương trình các tiết mục hàng đầu trong nước, còn đang đi trên thảm đỏ là những diễn viên hàng nhất hàng nhì trong nước.
Bọn họ đều là khách quý quan trọng, mấy buổi tiệc lớn năm mới, gala đêm hội mùa xuân cũng chưa chắc đã mời được họ đến.
Tô Dương Dương hai mắt tỏa sáng nhìn người đi lại trên màn hình, tò mỏi hỏi: ''Thổ hào, đây là anh mời hay Mạc Nhậm Mộ mời thế?''
''Nói với bọn họ một tiếng thì bọn họ đến, hơn nữa đây cũng là một cơ hội hợp tác tốt.''
''À, Hàn Vân Nhi thích hôn lễ như vậy ư?''
''Người đàn ông mà nó yêu cưới nó trước mặt truyền thông thế giới chắc là sẽ có ý nghĩa hơn cử hành một hôn lễ không ai biết đến.''
Tô Dương Dương nghĩ nghĩ rồi nói: ''Anh nói cũng đúng.''
Hai người nói chuyện, xe đã chạy đến đầu thảm đỏ.
Đèn flash và ống kính của các phóng viên xung quanh nhao nhao tập trung vào chỗ bọn họ.
Tô Dương Dương nuốt nước miếng, có chút căng thẳng.
Hàn Khải Uy nhéo nhéo tay cô cười cười.
Người phục vụ chậm rãi mở cửa xe ra.
Ánh đèn flash và tiếng hò hét như sóng nhiệt của moi người đổ đồn về phía Tô Dương Dương.
Trong đầu Tô Dương Dương vang lên tiếng ong ong, nhất thời trống rỗng.
Hàn Khải Uy ôm Tiểu Bảo rồi cầm tay cô bước xuống xe trước mắt mọi người.
Sau khi cô ổn định lại, tay anh liền đỡ lấy eo Tô Dương Dương, phối hợp theo bước đi của cô.
Phóng viên không ngừng ấn nút chụp trên tay họ.
Người dẫn chương trình ở cuối thảm đỏ nói: ''Hiện tại, xuất hiện trên thảm đỏ là anh Hàn Khải Uy- chủ tịch kiêm tổng giám đốc tập đoàn Hàn Thị và vợ anh-cô Tô Dương Dương, đứa bé ngồi trên vai anh là con trai anh- bạn nhỏ Hàn Duy Trạch. Anh Hàn lãnh đạo toàn thể nhân viên của tập đoàn Hàn Thị sáng lập ra một huyền thoại mới trên thương trường, không ngừng dẫn dắt bọn họ thách thức những điều tưởng chừng như không thể. Đồng thời anh cũng đầu tư rất nhiều vào lĩnh vực điện ảnh và phim truyền hình, góp phần cho chúng ta được thưởng thức nhiều bộ phim phong phú đa dạng, các tác phẩm điện ảnh cao cấp hơn. Mỗi khi nhìn hoặc nghe đến tên anh Hàn Khải Uy, tôi không không khỏi thầm ghen tị với người đàn ông chói mắt này, dường như những tính từ tốt đẹp đều vô cùng thích hợp với vị lãnh đạo trẻ tuổi của tập đoàn Hàn Thị này. Anh tựa như một đứa con cưng của trời, có tất cả những thứ khiến người ta cảm phục, vẻ ngoài, phẩm chất, của cải, khí chất...''
Người dẫn chương trình còn nói rất nhiều từ khen ngợi Hàn Khải Uy nhưng Tô Dương Dương không có nghe lọt.
Tất cả các giác quan đều dừng ở trên bàn tay to đặt bên hông cô của Hàn Khải Uy.
Bàn tay ấm áp kia, rất có cảm giác an toàn.
Hàn Khải Uy mang theo Tô Dương Dương bước đến cuối thảm đỏ.
Người dẫn chương trình cười nói: ''Anh Hàn, trong ngày đại hỉ này, xin hỏi anh có lời gì muốn chia sẻ với chúng tôi không?''
Hàn Khải Uy nhận lấy micro của người chủ trì, thanh âm trong trẻo vang khắp hội trường: ''Hôm nay là một ngày đặc biệt, em gái duy nhất của tôi lấy chồng. Sau khi bùng nổ tin tức anh Mạc Nhậm Mộ kết hôn, rất nhiều người suy đoán thân phận của vị hôn thê, hi vọng lúc công bố đáp án không làm mọi người thất vọng. Ngoài việc là ngày vui của em gái tôi, đây cũng là ngày đầu tiên vợ và con trai tôi chính thức xuất hiện trước công chúng. Mọi người đều có rất nhiều suy đoán về tình hình của con trai tôi, trước kia tôi không cho phép xuất hiện là vì thằng bé còn quá nhỏ, không muốn nó bị ảnh hưởng bởi thế giới bên ngoài. Giờ thằng bé đã lên tiểu học, cũng đã lọt vào tầm mắt của công chúng, vì thế nên mượn cơ hội này để thằng bé thích ứng với cuộc sống dưới ánh mắt của mọi người.''