Thầm Kiều bất ngờ, theo phản xạ có điều kiện tránh sang một bên.
Đừng nhìn Thi Bảo Cầm tuy rằng bụng to, vậy mà còn rất nhanh nhẹn, trực tiếp bắt được tay cô, móng tay rất dài cấu vào cánh tay trắng như tuyết, vẻ mặt nhe răng trợn mắt: “Con đĩ này, hôm nay tao nhất định sẽ không bỏ qua mày, mày đi theo tao tự mình nói rõ ràng với Lâm Giang.”
Móng tay cấu sâu vào thịt làm cho Thầm Kiều đau đớn nhăn lại mày đẹp, cô cắn môi nói: “Tôi sẽ không đi, tôi đã cùng Lâm Giang không còn bất cứ liên lạc gì nữa, cho dù cô nghĩ có cái gì cũng là Lâm Giang một mình biểu hiện ra ngoài như vậy!”
“Xí, Mày nghĩ tao sẽ tin mày à?
Thẩm Kiều, mày chính là một người con đĩ, tất cả người Thẩm gia các người đều không có ai tốt!”
Cái người Thi Bảo Cầm này đen tối muốn chết, ỷ vào chính mình là phụ nữ có thai người khác sẽ không làm gì được cô ta cho nên đối với cánh tay Thẩm Kiều lại véo lại cấu, người mắt sắc đều có thể nhìn được của móng tay của cô ta cắm sâu vào trong thịt của cô, hơn nữa rất nhanh vết máu đã chảy ra.
E ngại cô ta là phụ nữ có thai, Thẩm Kiều vẫn đều không có phản kháng.
Bảo vệ của Tân Thời cũng không dám động, bởi vì cô ta là một phụ nữ có thai, nghĩ muốn vọt vào gây chuyện, bọn họ cũng không dám làm gì cô ta.
Từ xưa đến nay, sợ nhất là người già và phụ nữ có thai gây chuyện, sợ không cẩn thận một cái chết một người thì toi.
Mà loại này mạng người ở trong xã hội hiện đại, là bọn họ không chịu trách nhiệm được.
Cho nên đành chịu, làm sao bây giờ? Vẫn chỉ có thể chịu đựng.
“Cô nếu không buông ra, đừng trách tôi không nhịn nữa? Đến lúc đó nếu cô xảy ra chuyện gì, cô lấy cái gì giữ chặt Lâm Giang?”
Đánh rắn đánh giập đầu, bị cấu đau đầu óc Thẩm Kiều càng bình tĩnh, càng bình tĩnh thì càng tỉnh táo, lập tứ lấy điều Thi Bảo Cầm đề ý, sau đó thừa dịp cô ta không chú ý nhanh chóng bắt lấy tay cô ta kéo cô ta ra.
Ai biết Thi Bảo Cầm chỉ là sửng sốt một chút ngay lập tức phản ứng lại, lại một lần nữa trực tiếp tiến lên: “Mày nghĩ hay lắm, cho dù tao không còn đứa con này đi chăng nữa, tao cũng muốn vạch trần bộ mặt của mày, cái loại không biết xấu hổ như mày.”
Nhìn thấy tay cô đã bị cấu đến chảy máu, Tịnh Nhan đứng một bên nhìn rốt cục không chịu được, trực tiếp vọt vào gọi bảo vệ đến hỗ trợ.
“Gái người đàn bà không biết xấu hồ này, ỷ vào mình là phụ nữ có thai lại muốn bắt nạt người ta à, cô cho là bọn tôi dễ bắt nạt à?” Móng tay của Tịnh Nhan cũng rất dài, cô không thể đem Thi Bảo Cầm đầy ra, nhưng cũng quay ra câu tay Thi Bảo Cầm, sau đó móng tay ở cánh tay của cô ta cào một đường.
“AI” Thi Bảo Cầm bị đau hét thảm một tiếng, sắc mặt dữ tợn trừng mắt nhìn Tịnh Nhan: “Con chó này, tao là phụ nữ có thai, mày cư nhiên dám đối với tao như vậy!”
“Đúng vậy, liền bởi vì cô là phụ nữ có thai cho nên cô có thể bắt nạt người khác, người khác sẽ không thể đánh trả a? Kiều, cô ta cấu cánh tay của cậu, câu cũng cấu cô ta, mình cũng không tin chúng ta không cấu đứt được cánh tay của cô ta, còn việc đứa bé! Chỉ cần không cần chết người, vậy không làm sao!”
Cùng Thẩm Kiểu đối lập, Tịnh Nhan ác hơn nhiều.
“Được.”
Thi Bảo Cầm cầm rốt cục ý thức được lợi hại, hô to ra tiếng: “Bác, nếu mấy người không đến giúp cháu, cháu sẽ bị hai đứa nó đánh chết, hu Một đám đám đàn bà đứng ngần ra bây giờ mới phản ứng lại, bước nhanh xông lên trước tham gia vào trận đánh nhau này, một đám đàn bà đánh vào với nhau, bên kia người đông thế mạnh, rất nhanh mặt Thầm Kiều và Tịnh Nhan đều bị đánh sưng.
Giữa trận đánh, bỗng nhiên nghe được một tiếng thét chói tai.
Thì ra là Thi Bảo Cầm không biết bị ai đẩy ra ngoài, sau đó nặng nề mà té ngã trên đất, phía sau lưng vừa lúc đụng vào cái giá sắt bên cạnh!
Rầm!
Giá sắt đổ xuống đè nên người cô ta!
“AI”
Những người hóng hớt xung quanh đồng thời hét chói tai, trừng mắt không biết làm gì nhìn cảnh tượng này.
Khi bị mấy người kia đánh Thẩm Kiều đồng thời, gắt gao địa che chở Tịnh Nhan, mấy người đàn bà kia rất khỏe, lại mãnh bạo, tại thân thể của cô vừa đánh cấu vừa véo, Thẩm Kiều không đếm được trên người có bao nhiêu chỗ bị đau, còn chưa chờ cô phản ứng lại đây, đột nhiên truyền đến một tiếng hét chói tai, ngay sau đó một tiếng ầm ầm sập xuông.
Thế giới yên tĩnh!
Không biết là ai gào lên một tiếng, giây tiếp theo còn có các loại tiếng khác vang lên: “Như thế này là tai nạn chết người a!”
Mà lúc này đám đàn bà vây đánh Thẩm Kiểu và Tịnh Nhan đích cũng rốt cục tản ra, rốt cục Thẩm Kiều cũng có không gian có thể nhìn đến rốt cuộc đã xảy ra sự tình gì.
Lúc sau khi nhìn thấy Thi Bảo Cầm ngã vào giữa vũng máu, tim đập nhanh một cái, lúc cô còn không có phản ứng được, Tịnh Nhan hét lên một tiếng bắt lấy tay cô: “Kiều, cô ta thật sự đã xảy ra chuyện Làm sao bây giờ a? Không phải mình đầy cô ta.”
Hô hấp của Thẩm Kiều ngẹn lại, đằng trước mấy người đàn bà quay người lại, mặt mày dữ tợn trừng mắt nhìn cô: “Đầu là mày! Hai chúng mày hại Bảo Cầm thành như vậy! Tao lập tức báo cảnh sát!”
Nói xong bà ta trực tiếp lấy ra di động muốn gọi 110, ánh mắt Thẩm Kiều lạnh đi, giật lấy điện thoại của bà ta, “Cô ta bị thương như vậy rồi không gọi 120 còn muốn báo cảnh sát?”
Dứt lời, Thẩm Kiều bình tĩnh gọi điện thoại gọi xe cứu thương, ngoài mặt nhìn như bình tĩnh, nhưng lúc bấm 120 ba con số, tay cô cứ run Người đàn bà kia nằm trong vũng máu, chảy rất nhiều máu, hơn nữa cái giá sắt cứ như vậy đè Chỉ sợ lần này cả mẹ và con đều dữ nhiều lành ít.
Cô không phải bồ tát, nhưng chuyện này cũng liên quan đến cô, hơn nữa càng quan trọng là Tịnh Nhan cũng tham dự vào trong đó, đến lúc đó có thể hay không làm cho cậu ấy bị liên lụy.
Nghĩ đến đây, Thẩm Kiều nhanh chóng xoay người nói với Tịnh Nhan: “Tịnh Nhan, cậu về văn phòng trước đi”
Nghe vậy, Tịnh Nhan lập tức bắt lấy tay cô: “Mình đi trở về, vậy còn cậu?”
“Cô ta vốn là đến tìm mình, với cậu không có quan hệ gì, cậu nhanh quay về văn phòng di.
Tịnh Nhan cẩn thận nghĩ nghĩ, rất nhanh phản ứng lại đây, cô ấy gắt gao nắm lấy cánh tay của cô: “Mình đi trở về, Cậu định vơ hết trách nhiệm về mình đúng không? Không được đâu Kiều! Mình Tịnh Nhan không phải một người vô tình vô nghĩa như vậy!”
Mày Thầm Kiều nhăn lại: “Không phải nói như vậy, chuyện này căn bản cùng cậu không quan hệ, nhanh!
Cậu nhanh rời đi.” Thẩm Kiều trực tiếp đem Tịnh Nhan đầy dời đi, ai biết mấy đàn bà kia trực tiếp tiến lên bắt được hai người các cô: “Chính là hai bọn mày đẩy nó, nếu tai nạn chết người, hai bọn mày đều phải chịu trách nhiệm!”
“Kiều!” Hai tay Tịnh Nhan bị giữ lại, vừa giãy dụa vừa nhìn về phía Thẩm Kiều.
Thẩm Kiều ốc còn không mang nổi mình ốc, căn bản không có không có thời gian để phản ứng cô ây.
Mấy người đàn bà điên mà Thi Bảo Cầm mang đến sau khi phát hiện cô ta gặp chuyện không tốt, chuyện đầu tiên làm không phải là đem người đi cấp cứu, mà là đi bắt các cô, thật là làm người khác lạnh tim.
“Đã xảy ra sự tình gì?”
Một giọng nói ấm áp vang lên, Dạ Lẫm Hàn nhìn thấy trước mặt nơi hỗn loạn hỏi một câu, lúc đang nói anh ta nhìn thấy Thẩm Kiều đang bị vây bởi vài người đàn bà, lúc này vẻ mặt lập tức thay đổi, bước nhanh tiến lên cứu Thẩm Kiều.
“Các người là ai? Ai cho phép các người đến Tập đoàn Tân Thời gây chuyện hả? Bảo vệ đâu?”
Dạ Lẫm Hàn dù sao cũng là phó tổng, ra lệnh một tiếng, lúc trước bảo vệ ở bên cạnh xem náo nhiệt bước lên bắt lại mấy người đàn bà kia, không có người phụ nữ có thai vướng víu tay chân kia,.bắt mấy người đàn bà rất dễ.