Cô Vợ Đánh Tráo

Chương 225: Tóm lại ai mới là bồ Nhí?




“Đứng lại.”

Mấy người đàn bà kia nổi giận đùng đùng đi về phía Thẩm Kiều, lại đột nhiên bị cô hét lên một tiếng.

Thân hình của Thẩm Kiều nhìn thì gầy gò, nhưng một câu đứng lại này lại rất có khí thế, cư nhiên lập tức làm cho bọn họ đứng lại tại chỗ.

“Không biết vị này tên họ là gì, cô nói tôi dụ dỗ chồng của cô, xin hỏi cô có bằng chứng không?”

Mọi người tức khắc đều quay ra nhìn về phía Thi Bảo Cầm, vẻ mặt hoài nghỉ.

“Xùy,cô loại đàn bà không đứng đắn này, vừa nhìn là biết không đứng đắn, làm gì còn cần chứng cớ nữa?”

“Theo cô nói như vậy, chỉ cần là cô cảm thấy được người đàn bà khác không đứng đắn đều sẽ dụ dỗ chồng của cô à? Cô nghĩ chồng cô là ai? Là người đều muốn dụ dỗ a?”

“Cô! Cô là thèm muốn mười bảy tỉ tiền trúng xổ số của chồng tôi, cô thích giàu sang, thèm tiền của anh ấy, cho nên cố ý muốn dụ dỗ anh ấy!”

“Mười bảy tỉ?” Thẩm Kiều nhếch môi cười cười, “Xin hỏi chồng cô họ gì?”

“Lâm a!”

Quần chúng có thấy hơi lạ.

“Đây là có chuyện gì a? Không phải nói Thầm Kiều dụ dỗ chồng của cô ta à? Nhưng nhìnThẩm Kiều hình như không biết chồng của cô ta nha, hơn nữa như cô ta nói Cũng lạ quá đi? Trúng mười mấy tỉ đã nghĩ người khác phải dụ dỗ chồng cô ta?”

“Đây là nói thật, so sáng với anh em nhà họ Dạ, mười mấy tỉ này.

Như mất một sợi ông trên mình con trâu vậy không đáng kể? Ăn món ngon của lạ quen rồi, Thẩm Kiều còn có thể đi ăn những món ngoài đường sao?”

“Các người có ý gì a? Người ta chính là đều nắm anh em Dạ tổng giám đốc và Dạ phó tổng giám đốc trong lòng bàn tay đấy, anh em ruột a bọn tôi chưa gì đã cảm thấy muốn nôn rồi, sao lại không thể dụ dỗ thêm một người? Giả vờ một bộ dạng không biết, ai biết cô ta chân thật rốt cuộc là là người như thế nào?”

“Nói rất đúng! Nếu cô ta không có dụ dỗ đàn ông, người ta như thế nào sẽ vác cả bụng bầu đến đây đề gây chuyện?”

Mà Thi Bảo Cầm bị câu hỏi làm cho không biết trả lời như thế nào, chắc chắn là Thầm Kiều đang định lừa cô ta, thế mà cô ta lại đáp lại, đột nhiên mặt tức giận đến đỏ lên, dậm chân nói: “Con đĩ này! Dụ dỗ chồng của tao mà còn muốn chối à, đáng tiếc hôm nay mày tính sai rồi, bác Thẩm thím Thẩm đừng sợ cô ta, bắt lại, chúng ta trực tiếp trở về tìm Lâm Giang!”

“Được!”

Đang nói, mấy người đàn bà to cao kia lập tức đi về phía Thẩm Kiều, sắc mặt Tịnh Nhan sợ tới mức trắng bệch, gào lên: “Các người đừng tới đây, bảo vệ đâu? Các anh làm ăn kiểu gì mà để người ta đến gây sự thế à?”

Mày đẹp của Thẩm Kiều nhăn lại: “Nhan, cậu tránh ra.”

Nghe vậy, Tịnh Nhan không thể tin mở to mắt: “Nhưng bọn họ đến như vũ bão vậy, vừa nhìn là biết khó chống lại, nếu đánh cậu thật…….

“Yên tâm đi.” Tay Thầm Kiều kéo Tịnh Nhan sang một bên, sau đó chủ động nhấc chân đi hướng mấy người đàn bà đó.

Tại cô đang ở đằng sau Tịnh Nhan, mấy người đàn bà kia còn tưởng cô sợ bọn họ, cho nên càng được đà lấn tới, hiện lúc này thấy cô đột nhiên đi về phía này, ngớ ra không biết làm gì tiếp theo nhìn cô, sau đó lại quay đầu lại nhìn một cái Thi Bảo Cầm.

Thẩm Kiều từng bước từng bước đi về phía trước, nhưng lại trực tiếp lướt qua mấy người đàn bà kia, đi trước mặt Thi Bảo Cầm.

“Cô, Cô muốn làm gì?”

Thẩm Kiều đi giày cao gót, đứng ở trước mặt Thi Bảo Cầm cao hơn cô ta một cái đầu, mà Thi Bảo Cầm bởi vì có thai, cho nên thân thể trở nên mập mạp, hơn nữa thân hình cô ta hơi thấp, làn da cũng không có trắng như da của Thẩm Kiều.

Lúc này so sánh với Thẩm Kiều đứng chung một chỗ, Thi Bảo Cầm cầm bỗng nhiên có chút tự tỉ.

Cô ta cũng rất ghen tị với thân hình của cô gái trước mặt này, ở bên Lâm Giang hai năm thời gian, sau khi ly hôn Lâm Giang tên kia cư nhiên còn nhớ mãi không quên Thẩm Kiều, thậm chí sau khi cô ta cùng những tên đàn ông kia ở bên nhau còn đi quấy rây cô ta, khiến cho hiện tại công ty còn bị người ta hại phá sản!

” Cô Thi này, ai là bồ nhí, trong lòng cô phải biết rõ hơn ai chứ, dẫn theo nhiều người như vậy đến trong công ty để gây chuyện, cô định cho mọi người thấy bộ mặt bồ nhí của cô à?

“Hừ, cô cảm thấy được tôi là bồ nhí?” Thi Bảo Cầm khinh thường cười lạnh nói: “Cô dựa vào cái gì cho rằng như vậy? Hay bởi vì Lâm Giang kết hôn với cô, cho nên cô liền nhận định tôi là bồ nhí? Tôi đây nói cho cô biết, trước khi hai người kết hôn chúng tôi đang yêu nhau, cô mới là người thứ ba chen vào đoạn tình cảm kia của chúng tôi.”

“Hả?” Mày Thẩm Kiều nhíu lại, không để ý cười: “Như vậy, nếu lúc đó hai người đang yêu nhau, Vì cái gì Lâm Giang phải kết hôn cùng tôi mà không kết hôn với cô đâu?”

Nghe vậy, mặt Thi Bảo Cầm thay đổi: “Còn không phải bởi vì cô, nếu không phải cô ép cưới, như thế nào Lâm Giang lại lấy loại đàn bà như cô chứ!”

“Tôi ép cưới? A, thế tôi nắm đầu anh ta đi ủy ban? Vẫn là tôi cầm dao đặt ở trên cổ của anh ta kéo đến để kết hôn với tôi? Với lại nói như vậy khó nghe, lúc trước tôi không biết anh ta với cô còn có một đoạn tình cảm, cô có biết lúc anh ta cầu hôn tôi nói như thế nào không? Anh ta nói cả đời này chỉ có yêu một mình tôi, hơn nữa thân thể và tinh thần sạch sẽ, sẽ không cùng những người phụ nữ khác quen biết. Nếu tôi biết trước anh ta cùng với cô đã yêu nhau rồi, như vậy tôi sẽ không lấy anh ta, cũng không có cô của ngày hôm này.

“Cô nói cái gì?” Vẻ mặt Thi đổi màu, “Lúc trước Lâm Giang nói với tôi không phải như vậy! Anh ấy nói là cô ép cưới!”

“Ép cưới? Tôi thấy anh ta tốt ở điểm nào? Không phải anh ta thì không được?”

“Cô!” Sắc mặt Thi Bảo Cầm tức giận đến vặn vẹo luôn.

Thẩm Kiều thấy cô ta tức không nói nên lời, thì cười nhẹ, giọng nói nhạt nhẽo: “Sao cô không nhìn cho rõ ràng đâu? Đối với Lâm Giang mà nói, có thể hai chúng ta không là cái gì cả, cô cảm thấy được trong đoạn cảm tình này cô là người bị hại người, nhưng còn tôi thì sao? Tôi kết hôn cùng anh ta hai năm, sau hai năm anh ta trực tiếp đưa một tờ đơn ly hôn để cùng tôi không còn quan hệ gì, trong hai năm tôi bỏ ra đều ném cho chó ăn. Cô cho rằng thanh xuân của một cô gái dài bao nhiêu?

Kia hai năm đúng là lúc thanh xuân của tôi đẹp nhất, tôi đã làm những gì? Vì hôn nhân thành bà chủ gia đình, mỗi ngày đều nấu cơm giặt quần áo cho anh ta, vậy mà anh ta quay lại trả cho tôi cái gì? Giống như cô giống nhau, cô cho rằng cô có thể cùng anh ta ở bên nhau, nhưng anh ta quay đầu lại cùng người phụ nữ khác kết hôn, có một … rồi … có hai, cô nghĩ bây giờ có con rồi, anh ta sẽ không qua lại với những người khác à?”

Nghe vậy, mắt Thi Bảo Cầm trợn to, không thể tin nhìn cô.

“Cô, Cô nói vậy là có ý gì?

Chẳng lẽ gần đây người vẫn cùng Lâm Giang gọi điện thoại không phải là cô?”

Mày Thẩm Kiều lại: “Con người của tôi tuy rằng không có ưu điểm gì, nhưng vẫn là có chỗ tốt, đã ăn rồi là sẽ không ăn lại. Cô cùng người khác đến tìm tôi phiền toái làm mình tức giận, không bằng trở về an tâm dưỡng thai, không phải sao?”

Thi Bảo Cầm cắn môi dưới: “Trừ cô ra còn ai vào đây?”

“Ai biết được? Tôi vừa rồi đã muốn nói qua, có một rồi sẽ có hai, tôi nếu có thể trở thành người bị vứt bỏ trong hôn nhân với Lâm Giang, tương lai cô cũng sẽ đi đến từng bước kia.”

“Không! Điều đó không có khả năng! Nhất định là cô!” Thi Bảo Cầm trừng mắt nhìn cô một cái, nghiến răng nghiến lợi nói: “Nhất định là cô nói gì đó với Lâm Giang, anh ấy mới có thể đối với tôi như vậy, Thẩm Kiều, người đàn bà không biết xấu hồ này, hôm nay tôi nhất định phải chính tay kéo xuống bộ mặt thật của co.

Đột nhiên, Thi Bảo Cầm hoàn toàn đã quên việc chính mình đang mang thai, đánh về phía Thẩm Kiều!