Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 797




Lăng Tiêu cong người xuống ôm Lăng Thiên Vũ lên. Lâm Chi Vũ cười nói với Lăng Tiêu: “Thiên Vũ muốn cho anh cái gì đó.”

Chỉ thấy Lăng Thiên Vũ nâng bàn tay nhỏ lên, trong đó có một khối tiểu điểm tâm đặc biệt tinh xảo, là một con thỏ con rất đáng yêu.

Lăng Tiêu luôn rất ít ăn đồ bên ngoài, càng đừng nói là đồ ngọt, đây không phải ý của Lăng Thiên Vũ mà có khả năng là Lâm Chi Vũ đang lấy lòng hắn.

Lăng Tiêu hơi nhíu đôi mày kiếm lại, đôi môi hồng nhạt khế mở ngậm con thỏ vào miệng, ánh mắt lại nhìn về hướng Thịnh Hoàn Hoàn.

Không biết có phải ánh mắt Lăng Tiêu quá sắc bén bá đạo hay không mà Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên có ảo giác mình bị hắn ngậm trong miệng.

Cô dời mắt đi rồi nói với Đường Nguyên Minh: “Em muốn đi tìm chị Nam Tâm và Lăng Kha để tâm sự”

Đường Nguyên Minh giơ tay lên ấn vào chóp mũi Thịnh Hoàn Hoàn, cưng chiều nói: “Em đi đi!”

Thịnh Hoàn Hoàn chỉ lạnh nhạt nhăn mày trước sự thân mật của Đường Nguyên Minh, khi vừa xoay người đã bị người phục vụ đi thẳng đến đụng vào.

Trên tay người phục vụ có hai ly rượu đều hất lên người Thịnh Hoàn Hoàn.

Phần dưới bụng cô ướt nhẹp, giày cao gót cũng bị rượu vang đỏ làm ướt.

“A... Xin lỗi, tôi xin lỗi Hoàn.

” Người phục vụ kinh hoảng vội vàng xin lỗi Thịnh Hoàn

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn người phục vụ sợ đến mức sắp khóc thì không nỡ làm khó: “Thôi bỏ đi, quần áo của anh cũng ướt rồi, đi đổi một bộ đi!”

Đường Nguyên Minh nhíu mày, nhớ kỹ mặt người này: “Còn không mau đi xuống?”

Người phục vụ vội vàng dọn đẹp tàn cục rồi lập tức lui ra.

“Em có mang quần áo dự phòng không?” Đường Nguyên Minh nhìn làn váy ướt nhẹp của Thịnh Hoàn Hoàn mà thấp giọng hỏi.

Thịnh Hoàn Hoàn gật đầu: “Ở trên xe, em còn có giày nữa.” “Được, để anh đi lấy.”

Sau đó Đường Nguyên Minh bảo người hầu nhà họ Đường tới dẫn Thịnh Hoàn Hoàn vào nhà trước.

Người hầu dẫn Thịnh Hoàn Hoàn vào phòng cho khách, Thịnh Hoàn Hoàn nhìn quanh một vòng rồi nói với cô ta: “Cô đi làm việc trước đi, một mình tôi đứng đây cũng được.”

Người hầu gật đầu rồi rời khỏi phòng.

Thịnh Hoàn Hoàn thay dép lê vào phòng tắm, không gian kín làm mùi rượu trên người càng nồng, cô vén váy lên, trên đùi toàn là vết rượu.

Người đến là Lăng Tiêu, chồng trước của cô.

Lăng Tiêu trở tay khoá cửa phòng tắm lại, ánh mắt sắc bén như chim ưng tập trung vào cô như đang đánh giá một con mồi.

Sắc mặt Thịnh Hoàn Hoàn càng lạnh: “Anh muốn làm gì, nơi này là nhà họ Đường, vị hôn thê của anh còn ở bên ngoài.”

Lăng Tiêu bước từng bước một dồn Thịnh Hoàn Hoàn vào chân tường không còn đường lui, nhìn hai hàng lông mi run rẩy của cô, đôi môi hắn lạnh lùng nhếch lên: “Cô cảm thấy tôi sẽ làm gì cô?”