Lúc này “Con heo bá đạo vô lý” lại gọi tới, Thịnh Hoàn Hoàn nổi trận lôi đình tắt máy.
Không về thì không về, cút mẹ nó Lăng Tiêu, cút mẹ nó phiền não, tất cả đều cút cho cô đi, đêm nay phải say quên lối về.
Bọn Thịnh Hoàn Hoàn tới sớm, quán bar vừa mở cửa. Bọn họ tìm được vị trí rất tốt, gọi không ít rượu, Nam Tầm không nói cái gì cả, chỉ nâng rượu lên uống liên tục.
Thịnh Hoàn Hoàn cũng uống với cô ấy, dù sao. có Cố Bắc Thành và Đường Nguyên Minh ở đây thì không cần lo vấn đề an toàn.
Đường Nguyên Minh và Cố Bắc Thành không ngăn cản các cô.
Sau khi tiến vào, Mộ Tư tìm một góc ngồi xuống, nhìn Thịnh Hoàn Hoàn uống hết ly này đến ly kia thì không khỏi cau chặt mày.
Có phải cô ở Lăng gia thật sự không vui hay không?
Theo thời gian trôi đi, quán bar dần dần đông người lên, có người nhận ra đoàn người Thịnh Hoàn Hoàn
“Xem kìa, đó không phải tiểu thư đứng đầu Thịnh Hoàn Hoàn sao?”
“Là cô ta, người đàn ông bên cạnh là Cố Bắc Thành, cậu hai của tập đoàn Gố thị, cmn, sao Cố Bắc Thành lại ngồi chung với chị dâu Nam Tâm vậy”
“Còn có Lăng Kha, hình như ngồi bên cạnh cô ta là Đường Nguyên Minh, a... Thật là anh ấy, hôm nay thật là gặp may.”
“Đường Nguyên Minh quá bảnh trai, còn hơn Cố Bắc Thành nữa, đêm nay tới đáng giá, lát nữa tôi quyết định mượn rượu tăng can đảm để đến tiếp cận, các người đừng ai tranh với tôi.”
“Hết hy vọng đi, không nhìn thấy mấy người có tiền đều chơi chung với nhau à”
“Đúng rồi, nhìn Thịnh Hoàn Hoàn và Nam Tâm nghiêng nước nghiêng thành đi, cô cảm thấy Đường đại thiếu gia người ta sẽ nhìn trúng chúng ta sao?”
“Không phải họ đã kết hôn sao, nhưng tôi nghe nói có lẽ hai nhà Đường, Triệu sẽ liên hôn, Triệu Giai Ca số tốt đến mức làm người ta đố ky.”
Đoàn người Thịnh Hoàn Hoàn như hoàn toàn không biết họ đã trở thành tiêu điểm của cả sảnh,
nên uống thì uống, nên chơi thì chơi.
Quán bar dần dần náo nhiệt lên, D.J lên đài phát nhạc, lập tức châm lửa cho bầu không khí ở đây, nam nữ trẻ tuổi lên sàn nhảy nhót cuồng nhiệt.
“Hoàn Hoàn, chúng ta cũng đi nhảy đi” Lăng Kha lôi kéo Thịnh Hoàn Hoàn và Nam Tầm đi đến sân khấu, Cố Bắc Thành và Đường Nguyên Minh lập tức đi theo.
Ở những nơi như quán bar, mấy cô gái xinh đẹp rất dễ bị người ta sàm sỡ, bọn Thịnh Hoàn Hoàn đã uống hơi say, đương nhiên càng không thể mặc kệ họ.
Lúc này Mộ Tư cũng đứng lên, đi qua chỗ một nhóm phụ nữ, cũng không biết anh ta nói cái gì mà một lát sau có bảy tám cô gái cùng đi lên sân khấu, chia nhau ra quấn lấy Đường Nguyên Minh và Cố Bắc Thành.
Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy mình bị người ta đột nhiên kéo xuống, trước mắt choáng váng. Chờ cô tỉnh táo lại thì đã nằm trong lòng Mộ Tư.
Thấy rõ gương mặt trước mắt, Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy như đang nằm mơ: “Sao anh lại ở chỗ này?”
Mộ Tư một tay ôm lấy eo cô, khuôn mặt tuấn tú dịu dàng như ngọc: “Bởi vì em ở chỗ này”
Bởi vì em ở chỗ này, cho nên anh cũng tới đây.
Đáy mắt Mộ Tư xẹt qua một tia đau đớn, câu “Phụ nữ có chồng” nói ra từ miệng cô càng làm tim anh ta đau như đao cắt.