Thịnh Hoàn Hoàn cười cười rồi cầm lấy quả cầu thủy tỉnh từ tủ đầu giường, đêm nay Lăng Tiêu mua nó ở ngoài cửa rạp chiếu phim cho cô, cô lập tức cười trên nỗi đau của người khác: “Em cảm thấy anh phân tích rất đúng."
Cô là Yêu Cơ do Thượng Đế phái tới tra tấn hắn.
“Thích như thế sao?" Lăng Tiêu nhìn quả cầu thủy tinh bị cô ôm chặt trong ngực, đột nhiên có chút ghen ghét mà đưa tay đoạt lấy nó: “Không phải chỉ là hai
cái tượng giả thôi sao?"
Trong quả cầu thủy tinh là một cặp tượng chibi đáng yêu tinh xảo, một nam một nữ đang tay nắm tay.
Tượng nam lạnh lùng cắm một tay vào túi quần, tượng nữ mang vẻ mặt xấu hổ, trên gương mặt tròn trịa có hai vệt đỏ ửng như nam nữ vừa chớm yêu, là
khoảnh khác tốt đẹp nhất.
Thịnh Hoàn Hoàn nằm lên khuỷu tay không bị thương của Lăng Tiêu, chỉ vào bức tượng nam mà nói: “Anh xem tượng nam này mặt thối giống anh không?”
Lăng Tiêu hừ lạnh một tiếng: “Tôi không muốn ăn đòn như nó."
Thịnh Hoàn Hoàn lập tức nói: “Không, tin em đi, anh còn muốn ăn đòn hơn nhiều."
Lăng Tiêu chỉ vào tượng nữ còn lại mà đặc biệt kiêu ngạo nói: Dung mạo của con này xấu quá, không xinh đẹp bằng em."
Nhìn xem, hắn chân thực biết chừng nào, đâu có thích nói mát giống như cô. "Anh nói cái gì?" Thịnh Hoàn Hoàn cho là mình nghe lầm: “Lặp lại lần nữa."
Lăng Tiêu vừa khen cô xinh đẹp đúng không?
Lăng Tiêu lại bắt đâu cứng miệng mà lạnh giọng n thôi."
Không nghe thấy thì
Lăng Tiêu không muốn nói lại thì Thịnh Hoàn Hoàn cũng không tiện ép hỏi, dù sao đùa giỡn trên giường dễ bén lửa...
Thịnh Hoàn Hoàn chỉ vào cô bé trong quả cầu thủy tỉnh mà nói: “Em cảm thấy cô bé này đáng yêu, đơn giản vui vẻ hơn em nhiều."
Lăng Tiêu nghe xong thì có chút xúc động, nắm chặt tay cô như hứa hẹn: “Em sẽ hạnh phúc hơn nó."
Thịnh Hoàn Hoàn sờ quả cầu thủy tinh lạnh buốt, khóe miệng nhếch lên, thật hi vọng thời gian có thể dừng lại vào thời khắc này: “Lăng Tiêu, anh biết vì sao em thích nó như thế không?”
"Vì sao?" Bởi vì nó là món quà đầu tiên anh tặng em.
Qua thật lâu không nghe trả lời, Lăng Tiêu mở mắt ra thì phát hiện Thịnh Hoàn Hoàn đã ngủ.
Lăng Tiêu nhìn người phụ nữ trong lòng, lại nhìn quả cầu thủy tinh trên tay thì đột nhiên cảm thấy hai bức tượng trong đó trở nên rất thuận mắt.
Sau nửa đêm, Lăng Tiêu bị một cú điện thoại đánh thức, hắn lập tức bật chế độ im lặng, cúi đầu nhìn người phụ nữ trong ngực rồi cẩn thận xuống giường, đi đến ban công bên ngoài: “Nói đi."
Tiếng nói nặng nề của Diệp Sâm truyền đến từ đầu bên kia điện thoại: “Khu mỏ Nam Phi xảy ra vấn đề, có tên đại ca bản địa muốn làm khó chúng ta nên chặn đường rồi."
Lăng Tiêu bình tĩnh hỏi: “Vân Lang điều tra được thân phận của người kia không?”
Diệp Sâm nói: “Vân Lang bị bắt, Vân Kỳ đã lên máy bay, chuyện lần này nghiêm trọng hơn mọi lần trước kia."
mùi dược thảo nồng đậm nhắc
Cô cầm quả cầu thủy tinh bên giường qua rồi nâng niu trong lòng bàn tay, càng xem càng thích, càng xem càng thấy cậu nhóc vênh mặt trong đó rất giống Lăng Tiêu.
Thịnh Hoàn Hoàn không nằm nướng trên giường quá lâu, hôm nay là thứ hai, cô phải đi đến công ty, mà Thịnh Xán vừa tỉnh nên còn phải nghỉ ngơi thêm mấy ngày mới điều chỉnh lại được.
Hơn nữa hiện tại Thịnh Xán không có ý định đến công ty.