Bên tai Thịnh Hoàn Hoàn đỏ bừng: “Lăng tiên sinh, nơi này là nhà em, anh còn đang trong giai đoạn kiểm tra, đừng có giở trò lưu manh."
Nói xong cô dùng sức đẩy hắn ra: “Anh tìm chuyện gì làm hoặc là đứng một bên nhìn đi."
Lăng Tiêu tựa vào tủ bếp, đôi mắt vẫn nhìn nhìn chằm chằm vào Thịnh Hoàn Hoàn đang bận rộn.
Đến lúc này Lăng Tiêu mới phát hiện thì ra thứ hắn muốn lại đơn giản như thế.
Một người phụ nữ đủ để thỏa mãn tất cả dã tâm của hắn.
Thịnh Hoàn Hoàn bị hắn nhìn rất ngượng ngùng: “Anh nói cho em nghe về vợ chồng Tô Quy đi!"
Lăng Tiêu lặng lẽ nói: “Tô phu nhân đặc biệt thích trai đẹp, nhất là dạng sạch sẽ thanh tú như Văn Sâm."
Thịnh Hoàn Hoàn rất kinh ngạc, nhưng ngẫm nghĩ một hồi lại nói: “Dung mạo của Văn Sâm thanh tú vừa miệng, tươi non đẹp mắt, thật sự rất dễ làm người ta thích."
Không khí xung quanh Lăng Tiêu bỗng lạnh xuống, hắn nguy hiểm nheo mắt lại: “Em nói cái gì?"
Thanh tú ngon vừa miệng, tươi non đẹp mắt, làm người thích?
Tươi non, vừa miệng miệng, thích?
Hắn cũng không biết Thịnh Hoàn Hoàn cũng thích kiểu người này!
Thịnh Hoàn Hoàn ngẩn người, thấy sắc mặt Lăng Tiêu đặc biệt đen thì mới biết mình đã vô tình hại Văn Sâm, lập tức giải thích: “Dung mạo dạng như anh ấy chỉ hợp khẩu vị với các dì các bà thôi."
Lăng Tiêu vẫn không hài lòng: “Vậy còn em?”
Đương nhiên là thích dạng như anh rồi.
Nhưng Thịnh Hoàn Hoàn nói không ra được câu này. Cô ngẫm nghĩ mới trả lời: “Em thích người đàn ông như ba em." Như vậy chắc không ghen được đâu nhỉ?
Ai ngờ Lăng Tiêu lại nói: “Thì ra em thích đàn ông già."
Thịnh Hoàn Hoàn cố nhịn: “Ý em là kiểu đàn ông dịu dàng sạch sẽ như ba em, chung thuỷ, tốt tính, có trách nhiệm gia đình mạnh."
Dịu dàng sạch sế? Đây không phải là dạng như Mộ Tư sao?
Sắc mặt Lăng Tiêu càng thối hơn: “Thịnh Hoàn Hoàn, em còn muốn lấy Mộ Tư”
Thịnh Hoàn Hoàn không hiểu nổi Tư?"
Em có nói chữ nào liên quan đến Mộ
Người đàn ông suy nghĩ kiểu gì vậy, sao kỳ lạ thế?
Lăng Tiêu rất chắc chắn: “Em không nhắc đến, nhưng trong lòng lại nghĩ đến.
Thịnh Hoàn Hoàn sắp bị Lăng Tiêu làm tức chết: “Em nghĩ hồi nào? Anh đừng cố tình gây sự."
Lúc này Lăng Tiêu trầm mặc hồi lâu, khi Thịnh Hoàn Hoàn cho là hắn đã nhận ra sai lầm của mình thì hắn đột nhiên nói một câu: “Sau khi ăn cơm xong, em đi một chuyến đến Mộ gia với tôi."
Đầu óc Thịnh Hoàn Hoàn đã trở nên quá tải: “Cái gì?"
Lăng Tiêu lạnh lùng nói: “Để Tô Quy chữa khỏi chân của anh ta, tránh để em ngày nào cũng nhớ đến anh ta."
Giọng nói của Lăng Tiêu như đang nghiến răng nghiến lợi.
Cuối cùng Thịnh Hoàn Hoàn đã rõ người đàn ông này đang ghen tuông tranh giành.
Nhưng kiểu ghen này của hắn quá không nói lý lế!
Đúng là đã rất nhiều lần.
"Không phản bác được đúng không?”
Khuôn mặt tuấn tú của Lăng Tiêu đen như có thể ép ra mực: “Còn nói mình
không nhớ anh ta, suốt ngày chạy đến bệnh viện. Nhìn thấy tôi ở bệnh viện còn làm như người xa lạ."