Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 223




“Ờ?” Lúc này Cố Tịch Dao mởi tỉnh táo lại, vừa rồi còn thấy con trai cùng ăn sáng với cô, sao giờ đã thay xong đồng phục, đeo cặp sách đứng ở cửa rồi: “Con yêu, đi học sao?”

“Vâng, xe của trường sắp đến rồi. Mẹ không sao chứ?” Trình Trình nhíu chặt mày, tối qua cậu mơ mơ màng màng nghe thấy mẹ thức dậy nghe điện thoại ở phòng khách.

Nhưng vì quá mệt, vì thế cậu không để ý.

Sáng tỉnh dậy, mẹ đã đang làm việc nhà, nấu bữa sáng.

Nhưng cứ lòng dạ đâu đâu.

Mắt Cố Tịch Dao lộ ra tia chột dạ, không muốn con trai thấy gì lạ thường, liền cười dịu dàng: “Không sao, mẹ đưa con ra đón xe của trường.”

“Không cần đâu.” Trình Trình lắc đầu: “Một mình con cũng được, mẹ yên tâm đi. Con có mang theo điện thoại trên người, đến trường rồi con sẽ gọi cho mẹ.”

Cố Tịch Dao thấy vẻ mặt kiên trì của con trai, ngũ quan xinh đẹp kia, dáng vẻ bình tĩnh kiên định kia khiến cô hơi hoang mang.

Khoảnh khắc đó, cô lại cảm thấy con trai mình cực kỳ giống Bắc Minh Quân.

Trong cuộc gọi video tối qua, khuôn mặt an ổn say giấc của anh, lại hiện lên trong đầu cô.

Trái tim dường như bị đâm nhói một cái, nhất định là cô điên rồi!

Ra sức lắc bay đi suy nghĩ điên cuồng kia, lúc này cô mới gật đầu: “Ừ, nhớ gọi điện báo bình an cho mẹ nha.”

Trình Trình ngoan ngoãn nhận lời.

Cả buổi sáng, Cố Tịch Dao đều hụt hẫng.

Có lẽ là nên nói, từ sau cuộc điện thoại tối qua của Tô Ánh Uyển, cô đã cả đêm khó chịu.

Mãi cho tới lúc làm bữa sáng, đưa con trai rời nhà đến trường.

Căn nhà bỗng trống vắng.

Cô nhìn đồng hồ trên tường, lúc này mới nhớ ra hôm nay là thứ hai, là ngày cô nên đến Cố thị báo danh.

Sửa soạn một lúc, cô không muốn thăm dò mục đích của Tô Ánh Uyển nữa.

Thế nhưng cô hiểu rất rõ một chuyện…

Cô, bất luận thế nào cũng không so được với 10 năm kia.

Trong cuộc cá cược của cô và Bắc Minh Quân, trước giờ cô chỉ là khách qua đường.

Công ty Cố thị.

Để chúc mừng ngày đầu tiên Cố Tịch Dao đến Cố thị báo cáo, Cố Kiệt Đại chỉ huy tất cả người của ban quản trị công ty, thay mặt Cố Tịch Dao tổ chức một bữa tiệc chào đón nhỏ.

Khi Cố Tịch Dao thấy cổng của công ty Cố thị treo biển hoa đỏ, cô ngây người một lát…

Trên tấm biển viết mấy chữ lớn: “Nhiệt liệt chào mừng cô Cố Tịch Dao lên chức phó tổng giám đốc công ty Cố thị”.

Phó tổng giám đốc?

Khóe miệng cô giật giật. Cái ghế cao này của Cố Kiệt Đại, cô ngồi thật quá khổ sở.

“Con gái, đến đây, để ba giới thiệu thành viên mới gia nhập Cố thị, cố vấn Tôn, Tôn Quân Hạo.” Cố Kiệt Đại nhiệt tình dẫn Cố Tịch Dao đến trước mặt Tôn Quân Hạo.

Cố Tịch Dao khẽ mím chặt môi, vì tiếng “con gái” của ba cô, mà nổi hết da gà. Lễ độ gật đầu với Tôn Quân Hạo: “Chào cố vấn Tôn.”