Cô Vợ Bé Nhỏ Đừng Nghĩ Thoát Khỏi Anh

Chương 97






Chương 98

– Đã tối rồi sao. Mình lại ngủ quên rồi. Không biết Cảnh Hàn đã về chưa

Cô ngồi lên vào nhà vệ sinh rửa mặt rồi xuống lầu.

– Thiếu phu nhân, người có muốn ăn tối luôn không ạ.

– Cảnh Hàn vẫn chưa về sao chú.

– Thiếu gia đã về rồi, đang ởtrong phòng làm việc.

– Vậy để cháu lên tìm anh ấy.

Có lên lầu mở cửa vào thư phòng tìm anh.

– Cảnh Hàn, anh về rồi sao.

Đang ký tài liệu anh liền ngẩn lên nhìn cô.

– Vào phòng thấy em đang ngủ nên không gọi em. Đói chưa chúng ta đi ăn.

– Uh.

Anh gấp tài liệu lại nắm tay cô xuống phòng ăn.

– Oa ! Nhiều đồ ăn vậy.

– Ăn đi, em cần bồi dưỡng thật nhiều, anh thấy sức khỏe em không tốt lắm đâu.

– Anh định biến em thành một bà béo hả. Không được em không muốn béo đâu.

Anh gắp cho cô miếng sủi cảo hải sản

– Ăn đi, em có béo anh cũng không để ý đâu.

Cô cười đưa miếng sủi cảo lên miệng nhưng vừa cắn được một miếng cô liền có cảm giác buồn nôn liền bịt miệng chạy vào nhà vệ sinh.

Nón một trận xong có th ở dốc ngẩng lên. Thì nhận được cốc nước từ anh.

– Uống nước đi. Em không sao chứ.

– Em không sao. Gần đây chắc dạ dày có vấn đề hay sao mà

em luôn cảm thấy đầy bụng, thỉnh thoảng còn muốn nôn nữa.

– Do em chưa khỏe hẳn đó. nghỉ một lát rồi hãy ăn.

– Uh, em lên phòng nghỉ chút

Cảnh Hàn đưa cô lên phòng rồi quay xuống dặn người làm nấu cho có ít đồ ăn thanh đạm. Xong xuôi anh ngồi ở phòng khách suy nghĩ

– Càng ngày tình trạng nghén của cô ấy càng tăng. E rằng sẽ không giấu được lâu nữa rồi.

Ở nhà thêm hai tuần nữa có không chịu được buồn nên hẹn Giai Tuệ và Mẫn Quân đi ăn.

– Trời ơi, bà Phương từ hôm về đến nay giờ mới chịu ló mặt ra đấy.

– Là Cảnh Hàn lo mình chưa khỏe hẳn nên cứ bắt mình ở nhà.

– Vậy cậu khỏe không

– Cũng đỡ rồi, chỉ thỉnh thoảng bị dạ dày nên khó chịu thôi. Cảnh Hàn cũng mời bác sĩ khám rồi. Không sao.

– Xem ra Phương Cảnh Hàn rất yêu chiều cậu. Giờ đi đâu cũng có người bảo vệ ha.

Ba cô gái vừa gọi món vừa nói chuyện

– Mình đang đau đầu vì chuyện đó đây. Không hiểu sao bây giờ Cảnh Hàn bắt vệ sĩ đi theo mình. Làm mình không quen.

Bên này vệ sĩ thông báo lịch trình của cô cho trợ lý Trần

– Chủ tịch, phu nhân đang đi ăn với bạn.

– Uh..

– Người của chúng ta cứ đi điều tra đã có chút manh mối. Khi nào được rõ ràng sẽ báo lại ạ.

– Được bảo bọn họ nhanh lên. Tôi muốn có thông tin càng sớm càng tốt.

– Vâng, tôi biết rồi.

Bên này bồi bàn mang đồ ăn lên.

– Ăn thôi, chúng ta cùng tận hưởng cuộc sống nào.

Y Lan vừa động đũa mùi thức ăn sộc lên mũi khiển có ôm miệng chạy vào nhà vệ sinh. Mẫn Quân và Giai Tuệ lập tức chạy theo.

Nôn một trận xong, quay lại bàn cô ngồi th ở dốc.

– Y Lan cậu có sao không, đã đi khám chưa.

– Bác sĩ nói rồi mình không sao. Chắc lại bị dạ dày thòi.

– Mặt cậu tái xanh rồi kìa mình nghĩ hay cậu đến viện đi.

– Thôi chắc không sao đâu.

Mẫn Quân nhíu mày nghĩ

– Y Lan mình nghĩ không đơn giản là dạ dày đâu. Hay là cậu

Cả hai cô gái cùng nhìn Mẫn Quân

– Có khi nào cậu có thai không.

– Có thai..

– A phải rồi..

Giai Tuệ vội bảo

– Lần trước khi chị họ mình có thai đến nhà mình chơi cũng hay bị như vậy liệu có phải cậu cũng có…

Y Lan hoang mang

– Chắc không phải đâu bác sĩ khám rồi mà, đâu có nói.

– Kinh nguyệt của cậu thế nào

– Mình không nhớ hình như tháng này chưa có.

– Trời ơi xấu hổ cái gì chúng ta cùng là con gái. Cậu nghĩ kỹ đi.

Cậu và Phương Cảnh Hàn đã xảy ra chuyện đó anh ta là người đàn ông bình thường, cậu cũng vậy. Bọn cậu có dùng biện pháp phòng tránh không. Nếu không có thì khả năng có thai rất cao.

– Hay bọn mình đi cùng cậu đến bệnh viện kiểm tra cho chắc.

– Chắc không phải đâu, Cảnh Hàn cũng mời bác sĩ khám rồi.

Chắc do vừa rồi bị ốm nên cơ thể không khỏe đấy

– Nếu không đi cùng bọn mình, cậu bảo Phương Cảnh Hàn đưa cậu đi khám đi cho chắc.

– Uh.

Trên đường về có băn khoăn mãi…

– Nếu mình có thai mấy lần trước bác sĩ khám chẳng lẽ không phát hiện ra.

Cô kêu lái xe dừng lại ở gần hiệu thuốc,cô quyết định mua que thử xem sao. Về nhà cô quyết định thứ và hồi hộp chờ đợi kết quả.

– Chủ tịch phu nhân đã về rồi ạ. Nhưng trước đó cô ấy đã ghé hiệu thuốc.

– Cô ấy đã mua gì.

– Khi mua xong quay ra thì chỉ thấy cô ấy cầm túi bóng không rõ là mua gì. Người của ta vào hỏi nhưng chủ hiệu thuốc không tiết lộ.

– Được rồi

Cô thần thờ bước ra khỏi nhà vệ sinh tay cầm theo que thử dơ lên nhìn chiếc que hiện hai vạch đó chót rõ ràng.

– Có thai rồi. Mình có thai rồi. Là con của mình và Cảnh Hàn.