Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cô Thôn Trường Đạo

Chương 223: Ngươi là ai?




Chương 223: Ngươi là ai?

Rầm rầm rầm.

Vạn đạo Kiếm Mang đánh lên Pháp Luân Châu xé rách ra từng đường khe rãnh hư không, lại nổ bể ra từng đợt liệt phùng cắt qua, tên tu sĩ Uẩn Thần há miệng phốc ra một ngụm máu tươi, con ngươi lại siết chặt nhìn lấy mười sáu đầu mũi tên từ trong Pháp Luân Châu bắn tới bốn vùng Pháp Vực, liên tiếp xé ra Pháp Vực từng cái vết rách.

Ba Lạc Na Trát cùng Trần Khánh Ngân cùng nhìn nhau một cái, không phải hai người rung động trước thực lực của lão già, mà vấn đề nằm ở lời nói trước đó của hắn.

Làm sao lão già biết hai người bọn họ muốn g·iết Tàn Thiên Tích, càng nhấc lên cái tên Tây Đường Dân?

Ba Lạc Na Trát nghĩ mãi không ra vấn đề, Trần Khánh Ngân lại liên tưởng lên cái bóng lưng che chắn lại nàng, nếu như trước đó chỉ là cái cảm giác quen thuộc, cái quen thuộc này không hẳn là cái bóng lưng, mà là một loại bảo hộ mà nàng đã từng trải qua, càng từng được hưởng thụ lấy.

Đây là có chuyện gì?

Không lẽ nàng mơ tưởng Tây Đường Dân đến mức lầm tưởng quen thuộc đối với cả một người xa lạ.

Không thể nào.

Trần Khánh Ngân không có theo lời lão già độn tới Tàn Thiên Tích mà lựa chọn xông về trước, tại Pháp Luân Châu phá ra bốn vùng Pháp Vực của tên tu sĩ Uẩn Thần thành từng vết rách, Tử Long cùng Thanh Long đồng loạt vươn ra Ngũ Trảo xuyên qua Pháp Vực đánh lên bốn toà Đạo Quán của đối phương.

Oanh, oanh, oanh, oanh.

Hai đạo Ngũ Trảo Thanh Long cùng hai đạo Ngũ Trảo Tử Long dội lên bốn toà Đạo Quán phát ra mấy tiếng đinh tai vọng đến từng đạo hồn phách, để tên tu sĩ Uẩn Thần càng hoảng sợ là Ngũ Trảo kia vậy mà có thể đánh Đạo Quán của hắn ra từng đường vết nứt, mặc dù không có triệt để phá ra, nhưng đằng sau đó hắn cũng liền không dễ dàng.

Càng đáng sợ là bốn đạo Ngũ Trảo sau một cái dội xuống đã cấp tốc mở rộng ra từng đầu móng vuốt lại chụp lên từng Đạo Quán, một loại chèn ép như muốn nổ tung Đạo Quán cùng bóp nát Thần Hồn trốn ở bên trong truyền đến, tên tu sĩ Uẩn Thần tiếp tục phốc ra mấy búng máu, hắn không còn cách nào khác chỉ có thể đem năm cái Đạo Quán đồng loạt mở ra.

Tại một khắc năm cái Đạo Quán mở ra, bên trong phách ra Bản Mệnh Pháp Tắc bao hàm năm đạo Chỉ Tắc bám lên từng đầu Ngũ Trảo, lực lượng mạnh mẽ lập tức xuyên qua Ngũ Trảo đem nó cầm cố lại.

Chính cái cầm cố này dẫn đến Trần Khánh Ngân chậm lại một nhịp, nàng đang muốn dùng Song Long Thiên Địa Tâm Thủ Trảo phá ra Chỉ Tắc, Mạc Thiên Cổ Trường Tồn đã đưa tay cuốn lên một mảnh Đại Mạc.

Đây là Mạc Thiên Cổ Trường Tồn lâm thời nhìn thấy Thần Thông Đại Mạc của tên tu sĩ Uẩn Thần mà hiện lên hứng thú, trước đó hắn để Nhị Mệnh đi vào Đại Mạc cũng là muốn thông qua cái kén thứ hai mươi hai tìm hiểu đến căn nguyên dựng lên Đại Mạc, lại lấy thực lực của hắn hiện trạng liền không khó để dựng đi ra.

Chỉ là Đại Mạc của hắn khác biệt với Đại Mạc của tên tu sĩ Uẩn Thần. Hắn là thấy Đại Mạc của tên tu sĩ Uẩn Thần chỉ có cảnh mà không có ý, Đại Mạc theo đó dựng lên chỉ dừng lại ở bão cát cuồng quét mà không có một sát chiêu biến Đại Mạc trở thành tuyệt sát c·hôn v·ùi, cũng có lẽ tên tu sĩ Uẩn Thần còn chưa chân chính nắm giữ lấy Đại Mạc dẫn đến xuất sử còn ra chỗ miễn cưỡng.

Giờ phút này Đại Mạc của Mạc Thiên Cổ Trường Tồn vừa ra, một phương bão cát xoay vần cuồng quyển lên toàn bộ hư không, bất kể người đứng trong bão cát này đều không hiểu thấu dâng lên một loại mờ mịt, không phải tầm mắt mờ mịt, mà là tương lai mờ mịt.

Bão cát quyển vạn dặm, cứ ngỡ là tại đây.

Chân chính đối diện với Đại Mạc này, tên tu sĩ Uẩn Thần chỉ có một tiếng thở dài, hắn dùng qua Đại Mạc không biết bao nhiêu lần đều có chỗ nhận ra hạn chế của nó chính là không chứa lấy ý cảnh, cũng như hoa nở mà không có màu, cho dù có lưu hương cũng không thể tán xạ ra khắp chốn hồng trần.

Có lẽ Đại Mạc này mới chân chính là Đại Mạc.

Bão cát vô bờ, thân ta đứng trong Đại Mạc vô định. Bão cát quyển vạn dặm, hồn phách ta đều bị cuốn đi vạn dặm, làm sao cứ ngỡ là tại đây?

Có lẽ ý cảnh của Đại Mạc chính là thân thể bất lực nhìn hồn phách bị cuốn theo bão cát, để rồi sau đó...

Một đạo Thương Khung Huyết Mang mang theo thê mỹ rơi xuống, tên tu sĩ Uẩn Thần lúc này mới từ trong ý cảnh Đại Mạc tỉnh ngộ lại, hắn biết nhục thân của mình khó thoát khỏi bị Thương Khung Huyết Mang xé thành vụn, chỉ có thể đem Đạo Quán tiến nhập trở về Huyền Bí, muốn trốn thoát qua một kiếp này.

Phốc.

Thương Khung Huyết Mang đem nhục thân của tên tu sĩ Uẩn Thần chém thành vụn cặn, nhưng để năm cái Thần Hồn đang trốn trong năm cái Đạo Quán hoảng sợ là từ trong Pháp Luân Châu bỗng thoát ra năm đạo lực lượng phách lên Đạo Quán, trực tiếp đem từng cái Đạo Quán chém ra làm đôi.

Đoạn Căn ra, không gì không phá.

Trần Khánh Ngân nhìn đến cái này cũng lấy làm kinh hãi độ cường đại của lão già, nhưng nàng cũng không phải một dạng không biết nắm lấy thời cơ, tại Đoạn Căn phá ra Đạo Quán cũng cắt đứt Chỉ Tắc cầm cố lại Ngũ Trảo của nàng, nàng loé lên ác độc lần nữa cuốn lên bốn cái Ngũ Trảo trực tiếp bắt ra bốn cái Thần Hồn đang run rẫy, lạnh lùng bóp nát thành hư vô.

Còn lại một cái Thần Hồn duy nhất đang tuyệt vọng, nàng không có để ý mà chỉ đơn giản nhìn tới Mạc Thiên Cổ Trường Tồn hỏi một câu:

"Ngươi là ai?"