Cố Thiếu Gia Đừng Giả Vờ Nữa

Chương 60




Rất lâu, rất lâu sau, khi Quân Dao đã mệt lả, anh cũng kết thúc.Anh gục xuống trên người cô, hôn nhẹ lên trán cô. Rồi lật người nằm xuống. 

Nhìn Quân Dao cả người nhễ nhại mồ hôi, làn da mịn như lụa lấm tấm những giọt mồ hôi nho 

nhỏ, làn da hồng hào ấm nóng khiến cả cơ thể anh lại nóng bừng lên, thật muốn làm cô hết lần này đến lần khác. 

“Tư Bạch, em yêu anh.” 

Quân Dao đột nhiên xoay người, ôm chặt lấy eo anh. CỐ Tư Bạch đưa tay vuốt ve lọn tóc xõa trên má cô, thì thầm đáp lại. 

“Anh cũng yêu em, cả đời yêu em” 

“Cả người em khó chịu quá à, nhưng mà chẳng còn chút sức nào nữa cả”. 

Quân Dao nũng nịu nói, đúng là cả người cô toàn mồ hôi, rất khó chịu, nhưng đã bị Cố Tư Bạch cần tới vần lui cả buổi tối, bây giờ cả người mềm nhũn, không dậy nổi rồi. 

CỐ Tư Bạch nhìn cô gái nhỏ như con mèo con làm nũng thì phì cười, anh thích cô như này. Không đúng, dáng vẻ nào của cô anh cũng thích hết. 

Anh đứng dậy, bế bổng cố lên. 

“Tư Bạch, anh làm gì vậy. Em còn vị thành niên, anh mà làm gì nữa em kêu lên đó.”. 

Cô trừng mắt cảnh cáo anh, dáng vẻ giơ nanh múa vuốt làm Cố Tư Bạch không nhịn nổi cười. 

“Em đang suy nghĩ xấu xa gì đấy hả, anh đưa em vào nhà tắm tắm rửa.” 

Quân Dao đỏ bừng mặt, nhưng cô đúng là một lắm rồi, anh mà làm gì nữa cô sẽ ngất thật đấy. Cố Tư Bạch bế cô đặt vào bồn tắm rộng lớn.Anh xả 

nước ấm vào bồn, thêm chút tinh dầu, rồi cũng ngồi cùng vào. 

“Á, anh vào đây làm gì, em tự tắm được mà.” 

CỐ Tư Bạch dĩ nhiên không nghe rồi, anh ôm chặt lấy cô. 

“Giờ chúng ta đã là vợ chồng thật sự rồi, vợ chồng tắm chung cũng là điều bình thường mà.” 

Cô đẩy đẩy vai anh, xấu hổ cúi đầu giấu đi khuôn mặt đỏ bừng. Cái tên xấu xa này, lúc nào cũng thích chiếm tiện nghi của cô. 

CỐ Tư Bạch nhẹ nhàng xoa sữa tắm lên người, bắt đầu kì cọ cho cô. Bàn tay anh rất ấm, chạm vào đầu là nơi ấy lại nóng bừng lên. 

“Em tự làm được.” Quân Dao ngọ nguậy muốn trốn khỏi tay anh.” 

“Ngoan, nếu không anh lại lên đó.” 

Nghe Cố Tư Bạch nói thế, Quân Dao cứng đời người, lập tức ngồi im không dám động đậy. Cố Tư Bạch vuốt tóc cô. 

“Thế mới ngoan 

Nói rồi anh tiếp tục xoa xoa trên da cô. Quân Dao khóc không ra nước mắt, đây là tắm gì chứ, đây là cố ý khiêu khích thì có.

Sau khi giúp Quân Dao tắm rửa xong, Cố Tư Bạch quấn cô vào chiếc khăn tắm lớn rồi bế vào giường. Quân Dao cả người mệt nhừ, hai mắt đã díp lại từ lâu, cô cuộn người, dụi đầu vào lòng Cố Tư Bạch ngủ ngon lành. Cố Tư Bạch đặt cô xuống giường, đắp chăn cho cô cẩn thận rồi hôn nhẹ lên trán cô, sau có ôm cô vào lòng. Một đêm bình yên hạnh phúc trôi qua. 

Sáng hôm sau, khi Quân Dao tỉnh dậy thấy bản thân đang nằm trong lòng Cố Tư Bạch, anh đã tỉnh nhưng chưa dậy. Bốn mắt nhìn nhau, nhớ lại buổi tối điên cuồng ngày hôm qua, Quân Dao xấu hổ trốn vào trong chăn. 

“Sao hôm nay anh lười biếng dậy muộn vậy hả?” 

Cô tìm chủ đề để nói chuyện, xua đi nỗi ngại ngùng trong lòng. Cố Tư Bạch đưa tay kéo chăn xuống, làm khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lộ ra, đêm qua ngủ được một giấc sâu, bây giờ trong sắc mặt Quân Dao rất tốt. 

“Anh sợ em tỉnh dậy không thấy anh sẽ buồn.” Quân Dao kinh ngạc nhìn anh, không ngờ anh 

lại tâm lí đến mức ấy. Anh vẫn luôn ân cần, ấm áp, nhưng tâm lí đến mức này là điều không ngờ nổi. Quân Dao mấp máy môi, muốn nói gì đó nhưng không biết phải nói gì. 

Anh đưa tay xoa đầu cô, khiến mái tóc dài của Quân Dao bù lên một ít. 

“Được rồi, em mặc đồ vào đi, anh đi lấy đồ ăn sáng cho em” 

Nói rồi anh vén chăn rời khỏi giường. Quân Dao mở chăn cúi đầu nhìn, vừa rồi cô mới tỉnh dậy cô không để ý, nghe anh nói thế nhìn xuống mới phát hiện bản thân không mặc gì. Mặt Quân Dao đỏ như trái cà chua. 

Thấy anh đã đi rồi, cũng cẩn thận đóng chặt cửa lại, Quân Dao liền quấn chăn, nhảy khỏi giường, tìm một bộ quần áo rồi mau chóng mặc vào. 

Sau khi cô đánh răng rửa mặt xong thì Cố Tư Bạch cũng trở về, anh bưng theo một khay đồ ăn thơm phức.Anh đặt đồ ăn lên bàn, gọi cô lại. 

Hai người ăn sáng cùng nhau, Cố Tư Bạch còn ép cô phải uống thêm một cốc sữa. Quân Dao xoa xoa cái bụng của mình, than thở.. 

“Em no căng rồi, uống nữa sẽ nổ bụng mà chết đó!" 

Cố Tư Bạch mỉm cười. “Tối qua em còn chưa ăn gì, béo một tí ôm mới thích”