Cố Thiếu Gia Đừng Giả Vờ Nữa

Chương 59




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Anh tắt đèn đi” Cô lí nhí nói. 

Tiếng cười trầm khàn vang lên bên tai, Cố Tư Bạch hôn lên cần cổ trắng mịn như nhung của cô. 

“Không cần tắt, em đẹp lắm, để anh ngắm một chút.” 

Quân Dao xấu hổ muốn chết, cô nhắm tịt mắt, cả người cứng đờ để mặc Cố Tư Bạch. 

Anh đỡ cô nằm xuống giường cho thoải mái, rồi cởi chiếc váy trắng dài trên người cô ra. Người Quân Dao hơi gầy, chiếc eo thon nhỏ, những đường cong quyến rũ mê người. 

Cố Tư Bạch cúi đầu, tỉ mỉ hôn lên từng tấc da thịt trên người cô. Môi anh chạm vào đâu, nơi đó lập tức nóng bừng lên như lửa đốt, cả người Quân Dao run lên khe khẽ. 

Anh đưa tay Cởi bỏ lớp phòng tuyến cuối cùng trên người cô, để lộ ra cảnh xuân vô hạn. Đây là cô gái anh yêu, là người duy nhất khiến anh ham muốn được chiếm hữu, được bao bọc, được ở 

bên. 

CỐ Tư Bạch nhẹ nhàng hôn khuôn ngực cô. Quân Dao khẽ rùng mình. Anh hôn mạnh hơn, nhịp nhàng như thủy triều, cuốn cô theo nhịp điệu của 

anh. 

Bàn tay anh lần xuống đùi cô, chạm vào làn da mềm mại, khẽ miết một đường. Quân Dao cảm thấy cả người nóng ran, bất giác hơi cong người 

lên. 

Cố Tư Bạch chuyển dời, hôn lên môi cô. Đôi môi anh cạy mở miệng cô, chiếc lưỡi khuấy đảo khoang miệng cố, nếm tất cả vị ngọt ngào của người con gái anh yêu. 

Bàn tay phía dưới bắt đầu xâm nhập vào bên trong cô, khuấy đảo nhè nhẹ. Quân Dao hơi ngọ nguậy, cảm giác ấy, vừa nóng ran, vừa khó chịu, cô cảm giác như mình cần nhiều hơn. 

Sau khi thấy cô đã sẵn sàng, Cố Tư Bạch dịu dàng thì thầm bên tai cô. 

“Thả lỏng nhé!” 

Rồi anh tiến vào cô. Quân Dao đột ngột cảm thấy cơ thể mình bị xé toạc, cô đau đến nỗi mở bừng hai mắt, bàn tay bấu chặt vào bờ vai rộng lớn rắn chắc của anh. 

“Tư Bạch, em đau 

Nhìn cơ thể anh trần trụi, làn da màu lúa mạch rắn chắc áp sát vào cơ thể mình, cô xấu hổ đỏ bừng cả mặt, muốn quay đầu đi, nhưng anh đã giữ cằm cô lại, hôn nhẹ lên môi cô. 

“Nhìn anh, Dao Dao, anh muốn em ghi nhớ khoảnh khắc này, anh là người đàn ông của em, người đàn ông duy nhất của em, nhớ không Dao Dao?" 

Quân Dao gật nhẹ đầu, cô ôm chặt anh. Lúc này anh mới chậm rãi di chuyển phía dưới. Quân 

Dao hơi vặn vẹo người, nỉ non kêu đau. 

“Không sao, thả lỏng, một lát sẽ hết đau” 

Nhưng cô vẫn rất sợ, càng thiết chặt, khiến cơ thể anh như muốn nổ tung. Anh cũng muốn nói với cô nhóc này thực ra đây cũng là lần đầu tiên của anh đấy.Anh đã nhẫn nhịn chờ đợi gần ba mươi năm, chờ cô trưởng thành, rồi lại chờ cô sẵn sàng. Nên lần đầu tiên này đối với anh vô cùng có ý nghĩa, cũng vô cùng khó kìm chế, chỉ muốn mau chóng ăn sạch cô. Nhưng anh sợ cô gái nhỏ sẽ nghĩ anh là người đàn ông hung hăng, vì vậy luôn Cố dịu dàng, từng chút, từng chút một. 

chapter content