Buổi chiều khi ba Kiều về đến nhà, Kiều Ngữ Tịch đã chuẩn bị xong. Váy trắng nhẹ nhàng, ngoan ngoãn, trên mặt trang điểm nhẹ rất phù hợp.
Cửa nhà có tiếng bấm mật mã, một lúc sau ba Kiều bước vào, Kiều Ngữ Tịch nhanh nhẹn chạy tới giúp ba cầm cặp táp và áo khoác.
Kiều Ngữ Tịch:" Khi nãy con có đi mua một chút hoa quả để mang tới làm quà rồi.''
Ba Kiều cười vui vẻ:" Đúng là con gái vẫn suy nghĩ chu đáo hơn. Con chờ một lúc, ba tranh thủ tắm một cái đã.''
Ba Kiều lái xe còn Kiều Ngữ Tịch ngoan ngoãn ngồi bên ghế phụ, mắt nhìn chăm chú ra ngoài cửa.
Thành phố A này rất rộng lớn, lại là trọng điểm kinh tế quan trọng của cả nước, vậy nên nhìn đâu đâu cũng chỉ toàn là sự giàu có.
Kiều Ngữ Tịch mới tới thành phố này, vẫn chưa có cơ hội đi thăm thú hết các nơi.
Con đường mà ba Kiều đang lái xe qua Kiều Ngữ Tịch chưa tới bao giờ, nhưng cũng có thể nhận ra sự khác biệt so với khu hiện tại cô và ba Kiều đang ở.
Khu vực này tập trung nhiều ngừoi giàu nhất thành phố A. Từng biệt thự độc lập cách nhau một khoảng khá xa, phía trong sân của biệt thự mỗi nhà đều là không gian mênh mông, có thể thoả mãn bất kỳ công dụng nào mà chủ nhà yêu cầu. Phong cách thiết kế cũng không hề khoe mẽ, mà thiên về đơn giản và sang trọng, không cần phô trương nhưng sự giàu có vẫn như không có gì che đậy.
Ba Kiều lái xe không bao lâu thì dừng trước một biệt thự, phía ngoài cổng có còn cả bảo vệ đứng gác. Thấy xe của ba Kiều lái tới, anh ta đến hỏi một chút, biết được ba Kiều chính là ngừoi mà ông bà chủ dặn dò, vâỵ nên mở cổng cho ba Kiều lái xe vào.
Kiều Ngữ Tịch cũng chỉ tò mò nên nhìn qua một chút rồi lại cụp mắt đi theo ba Kiều, sự sa hoa này cũng chỉ cần nhìn qua loa thôi chứ cô cũng không có hứng thú gì cả.
Đi tới gần cửa nhà đã thấy có hai người đứng ngoài cửa, trước đó bảo vệ đã thông báo lại, biết ba Kiều đã tới nên đã ra ngoài cửa đứng đợi.
Ba Kiều dẫn Kiều Ngữ Tịch tới trước mặt họ:"Anh Mạc, chị dâu, cảm ơn hai ngừoi hôm nay đã đón tiếp.''
Kiều Ngữ Tịch cũng ngoan ngoãn hơi cúi đầu, mỉm cười chào hai ngừoi ở đối diện.
Ba mẹ Mạc rất thân thiết, chào hỏi lại, mẹ Mạc còn nhìn Kiều Ngữ Tịch thêm mấy cái, hẳn là đã có chút ấn tượng tốt với cô.
Ba Kiều đi cùng với ba Mạc, hai người hào hứng nói đến chuyện công việc, mẹ Mạc đi phía sau, thân thiết hỏi han Kiều Ngữ Tịch mấy câu.
Chỉ qua một lúc tiếp xúc, Kiều Ngữ Tịch có thêm cảm tình với gia đình này. Mặc dù đều là những ngừoi trong giới siêu giàu, nhưng con người của ba mẹ Mạc lại rất bình dị, gần gũi, không khiến cho Kiều Ngữ Tịch cảm thấy khoảng cách nào.
Mẹ Mạc:"Cháu tên Ngữ Tịch đúng không, nghe ba cháu nói năm nay cháu mới bắt đầu học ở đại học A?''
Kiều Ngữ Tịch:" Đúng vậy ạ?"
Mẹ Mạc:" Thay đổi môi trường thường sẽ có khó khăn giai đoạn đầu. Cháu đã quen thuộc hơn ở đây chưa, có gì khó khăn thì cứ nói ra, chúng ta cũng sẽ cố gắng giúp cháu.''
Kiều Ngữ Tịch:'' Cảm ơn phu nhân, hiện tại cháu vẫn thấy khá tốt.''
Mẹ Mạc:" Vậy thì tốt. Nhưng cháu cứ gọi ta là bác gái đi, gọi phu nhân xa cách quá, dù sao chúng ta với ba cháu cũng là chỗ quen biết lâu năm.''
Kiều Ngữ Tịch cũng ngoan ngoãn gọi theo, trong lòng lại thấy có thêm mấy phần thân thiết với mẹ Mạc. Cảm giác này, từ khi mẹ cô bỏ đi, cô đã lâu không được cảm nhận thấy.