Cô Nhóc Đáng Iu Và Chàng Trai Lạnh Giá

Cô Nhóc Đáng Iu Và Chàng Trai Lạnh Giá - Chương 117: Nốt nhạc thứ 117




Nó mở cửa rời khỏi phòng thì nghe tiếng phim hoạt hình, ở nhà này ai lại xem phim hoạt hình cơ chứ? Không lẽ nào là con của Tú Tuệ? Nó chạy ào ra ngoài, đúng là Gia Hùng và Hạo Tâm rồi, nó đứng đó nhìn bọn trẻ say mê xem hoạt hình nhưng sao không thấy ai cả vậy ta?

" Mọi người đâu mất rồi nhỉ? "

Nó lóng ngóng, Gia Hùng nhìn thấy nó liền la to vui mừng

" Dì út " (Mọi người còn nhớ lúc Ba Mẹ nó nhận Tú Tuệ làm con gái nhỉ?)

Nó đi lại cười tươi ôm lấy tụi nhỏ " Gia Hùng, Hạo Tâm, tụi con dễ thương quá đi "

Thằng nhóc lắc đầu " Không ạ, con gái mới dễ thương, còn con trai là đẹp trai và phong độ ạ "

Nó bất ngờ " Ai nói với con vậy? "

" Ba nói đó ạ, Ba nói con trai phải đẹp trai chứ đừng tỏ ra dễ thương "

Nó cười, ra là ông này chỉ dạy cho Gia Hùng như thế sao, cũng phải tội cho Tú Tuệ.

Ding...Dong...

" Ai vậy ta? Mọi người đâu hết rồi nhỉ? "

Hạo Tâm lễ phép " Thưa dì út, bà ngoại nói là hôm nay dì út về nên đi chợ với Mẹ rồi ạ, ông ngoại thì đi đánh cờ với Ba rồi ạ "

" A hèn chi, tụi con ngồi đây đợi dì út tí nha "

Nó chạy ra ngoài mở cửa, là...Thiên Vũ.

" Chào cô "

Nó cứng đơ, hắn quơ quơ tay trước mặt nó nhưng không phản ứng gì.

" Cô gì đó ơi, cô có sao không ? "

Nó bừng tỉnh " A...tôi..ổn, mời anh vô nhà "

Hắn đi vào, nó đóng cửa mà nghĩ vu vơ

" Anh ấy thật sự không nhớ mình là ai "

Vừa thấy hắn, Gia Hùng liền chạy lại " Con chào chú, cô Thy đâu rồi ạ? "

Hắn cười " Cô Thy bận việc, lát sẽ tới sau "

" Dạ "

Nó đi vào nhà, sắc mặt không mấy là tốt nhưng cũng phải gượng cười.

" À cô tên gì? Cô là ai? "

" Tôi là Lục Tuyết Nhi "

" Tuyết Nhi? " - Nghe đến tên Tuyết Nhi, đầu hắn tự nhiên hiện những hình ảnh trong quá khứ, đầu óc quay cuồng như muốn nổ tung

" Anh sao vậy? "

Hắn ôm đầu " Tôi...đầu tôi...đau quá, như muốn nổ ra vậy "

Nó bắt đầu sợ, vội đỡ hắn lên ghế ngồi, rót nước cho hắn.

" Còn đau không? "

" Đỡ rồi, cảm ơn "

Ding...Dong...

Hắn đứng lên định ra mở cửa thì nó nắm lại

" Để tôi mở cho, anh chơi với tụi nhỏ đi "

Trong lúc nó nắm tay hắn lại rất ấm áp, cảm thấy sự yên tĩnh "nhẹ" ở đây, giống như họ từng quen nhau.

" Mẹ, chị Tuệ, hai người mua gì lắm thế?? " - Nó xách phụ đồ

" Chỉ là rau củ thôi "

Thấy sắc mặt nó kém, Tuệ hỏi thăm " Em ổn chứ? "

" A em ổn mà, Thiên Vũ đến rồi, lát nữa Thy...cũng sẽ đến "

Mẹ nó với Tuệ nhìn nhau, hiểu tâm trạng hiện giờ của nó cả hai cũng thông cảm.

" Mẹ về rồi đây "

" Con chào bác "

" Chào con, mấy đứa ngồi đó đi, bác và Tuệ đi nấu ăn đây "

Trước khi vào bếp, Tuệ còn nháy mắt với nó, chủ yếu ám chỉ giúp nó có thời gian bên hắn.

" Dì út, đây là đâu ạ? " - Hạo Tâm chỉ tay vào bức hình

" Đó là khách sạn 5 sao Diamond ở Việt Nam "

Cả hai đứa nhỏ nhìn mê say, chắc thích cái khu vui chơi với cái bể bơi đây mà, nó quay qua nhìn hắn thì cũng bất ngờ, hắn y chang tụi nhỏ, nhìn đắm đuối mê say.

" Anh cũng...muốn đi sao?? "

Hắn nhìn nó cười " Tôi...thật ra tôi rất thích bơi "

Nó nhìn hắn kì lạ *Trước giờ anh ấy không thích bơi mà, sao hôm nay lạ vậy? Hay do mất trí nhớ? Anh ấy hoàn toàn khác, hay cười còn trông rất con nít. Thiên Vũ không phải như vậy, anh ấy lạnh lùng nhưng rất ấm áp, tại sao bây giờ lại...*

" Sao vậy? Bộ...tôi...giống con nít hả? " - Hắn cười ngượng

Nó xua tay " Không đâu, nếu mọi người thích, tôi sẽ tổ chức cho mọi người đi chơi 1 tuần, được không? "

Hai đứa con nít vừa nghe đi chơi đã nhào đến ôm chặt lấy nó cười tươi " Hay quá, dì út là số một, thương dì út nhất luôn, moa moa "

Nó cười vui vẻ ngồi chơi với tụi nhỏ, hắn nhìn mà tự nhiên cười theo luôn, tim thì đập thình thịch thình thịch.

" Anh ngồi chơi với tụi nhỏ đi, tôi xuống nói với mọi người đã " - Nó đi xuống bếp, hắn nhìn theo bóng nó, nhìn nó rất giống cô gái trong mơ, giấc mơ của hắn.