Cô Nàng Biên Kịch Yêu Thầm Tôi

Chương 41




Lúc tỉnh lại Lý Quân Nguyện phát hiện cặp mắt tròn xoe của Viên Tư Ý đã mở ra, giờ phút này đang nằm nghiêng chăm chú nhìn cô ấy, hai tay còn cầm lấy một tay cô ấy, ấm áp.

Cô ấy thức dậy trước tiên là cầm lại tay Viên Tư Ý, giọng nói vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo cũng mang theo ý cười dịu dàng, "Thức rồi?"

"Ừm." Viên Tư Ý nói xong còn ngáp một cái.

"Ngủ ngon không?"

"Ừm." Viên Tư Ý gật đầu, "Đã sáu giờ chiều rồi, chị đói không?"

"Em đói à?" Lý Quân Nguyện nói, "Ở ngoài có đồ ăn chị bảo Tiểu Tiếu mua về, em ăn chưa?"

"Chưa." Viên Tư Ý thành thật lắc đầu, từ sau khi thức dậy cô vẫn luôn quan sát Lý Quân Nguyện, muốn phân tích ra tính chất đặc biệt không giống người khác của người trước mắt này, từ đó tìm ra nguyên nhân bản thân rung động.

Nhưng cô nhìn thật lâu vẫn chỉ thấy, đây là Lý Quân Nguyện.

Hơn nữa những đối thoại vừa rồi Viên Tư Ý cứ cảm giác quen thuộc khó hiểu, đối thoại của hai người thế mà lại có dạng cảm giác rất quen thuộc và an tâm giữa vợ chồng phải ngày ngày tích lũy mới có thể có được, đó không phải đoạn dẫn tình cảm trước đây cô thường xuyên viết trong kịch bản sao?

Lý Quân Nguyện nghe nói cô vẫn chưa ăn thì ngồi dậy nhanh chóng dắt người ra ngoài ăn, trông thấy vài món salad sandwich linh tinh Tiểu Tiếu để trên bàn lại nhìn sang Viên Tư Ý vẫn còn chút mơ màng, "Thôi, chị với em ra ngoài ăn đi."

"Cứ ăn cái này đi." Viên Tư Ý giữ chặt cô, "Lý Quân Nguyện, tối nay chúng ta đi xem phim đi."

"A?" Lý Quân Nguyện cảm thấy khá đột ngột, "Em muốn xem gì?"

"Gì cũng được." Viên Tư Ý nói, "Xem có gì thì chúng ta xem đó."

"Được," Mặc dù có hơi khó hiểu, nhưng Lý Quân Nguyện là một bạn gái tốt vẫn sẽ tận lực thỏa mãn yêu cầu của bạn gái mình, huống chi loại yêu cầu nhỏ bé không đáng kể này.

Các cô ngồi xuống chia nhau ăn những thức ăn này, vừa lấy điện thoại mua vé cho bộ phim ở rạp phim gần nhất, còn là một tác phẩm điện ảnh kinh dị trong nước.

Giống như tình tiết của tất cả phim thần tượng thô thiển, hai người cải trang thừa dịp sau khi đèn tối lén lút chuồn xuống hàng cuối cùng, vì thay đổi thân hình của bản thân thậm chí Lý Quân Nguyện còn mặc rất nhiều quần áo cố gắng khiến bản thân thành một người mập mạp.

Kết quả sau khi vào trong, rạp chiếu phim nóng đến cởi từng lớp từng lớp một ở chỗ ngồi, thấy Viên Tư Ý đều không nhịn được che miệng cười, sợ bản thân đang trong cảnh phim kinh dị cười ra tiếng dọa đến người bên cạnh.

Kết quả chính là trong bóng tối bị người dùng áo khoác khoác lên đầu hung hăng hôn một hồi, Viên Tư Ý mơ màng xem nửa bộ phim cũng chưa xem được nguyên do, chỉ nhớ rõ mấy chữ to thường dùng ở kết cục của những phim điện ảnh kinh dị trong nước "Trên thế giới này vốn không có quỷ, đen tối chính là lòng người."

Hai người trước khi mở màn còn chạy đi mua đồ uống và bỏng ngô, cuối cùng vì ngày mai Lý Quân Nguyện phải quay không thể bị phù và béo lên, Viên Tư Ý một mình ăn hơn nửa gói bỏng, ăn đến bản thân no đến nấc lên tại chỗ.

Các cô là hai người cuối cùng rời khỏi, có lẽ là vì ăn mặc kỳ dị, công nhân quét dọn còn nhìn chằm chằm bóng dáng hai người thật lâu, giống như sợ bên dưới lớp quần áo dày của các cô đã đã trộm thứ gì của rạp chiếu phim mang ra ngoài vậy.



Lý Quân Nguyện cảm thấy từ ngày Viên Tư Ý bỗng dưng đòi xem phim hôm đó, tất cả dường như đều không mấy thích hợp.

Chỉ trong một tuần ngắn ngủi, các cô đã thừa dịp không quay phim làm rất nhiều chuyện, đều là những buổi hẹn hò thường thấy của các cặp đôi ví dụ như xem phim, tản bộ trên bờ biển vào buổi tối, tóm lại ngoại trừ một vài nơi công cộng dễ bại lộ như công viên trò chơi vân vân bởi vì sức ảnh hưởng công chúng của Lý Quân Nguyện nên không thể đi, một tuần lễ này có thể nói là tuần trăng mật hẹn hò dày đặc.

Thậm chí các cô còn cùng chơi trốn thoát khỏi mật thất hai người, dựa vào kinh nghiệm sáng tác trinh thám nhiều năm của Viên Tư Ý phá vỡ kỷ lục thoát khỏi mật thất hai người nhanh nhất, còn giành được một huy chương nho nhỏ, vừa vặn có thể treo trên cổ cún con Lucky Lý Quân Nguyện cho cô.

Lý Quân Nguyện đương nhiên là trong lòng ngọt đến nổi bong bóng, nhưng loại ngọt ngào này thấp thoáng khiến cô ấy cảm thấy bất an.

Thời gian sắp xếp cho những kế hoạch này của Viên Tư Ý quá dày đặc cũng quá vội vã, cứ khiến cho cô ấy có một loại cảm giác tranh thủ thời gian để hoàn thành, hẹn hò dày đặc trong một tuần này lại thêm công việc, ngay cả cô ấy cũng cảm thấy có phần mệt mỏi, nhưng Viên Tư Ý lại như không biết mệt, mỗi ngày đều sắp xếp đủ loại nhiệm vụ vui chơi.

Vài lần trong quá trình hẹn hò, Viên Tư Ý còn im lặng ngẩn người nhìn cô ấy, có hơi giống ánh mắt lần trước hai người ngủ trong xe, lúc cô ấy thức dậy trông thấy.

"Lý Quân Nguyện," Viên Tư Ý bưng một hộp hoa quả cắt sẵn chạy tới, "Chị đang nghĩ gì thế?"

"Không có gì, em lấy hoa quả từ đâu vậy?" Lý Quân Nguyện hỏi cô, gần đây phim trường chuyển tới vùng lân cận ở những cảnh cuối cùng, xung quanh phạm vi trăm dặm cái gì cũng không có, chỉ có một phiến cỏ mênh mông vô bờ, đây là hoa quả mua từ đâu?

Viên Tư Ý mở hộp ra, bên trong là mấy loại hoa quả Lý Quân Nguyện thích ăn, "Sáng nay trước khi tới đây tôi đã chuẩn bị sẵn, chỉ là vẫn đặt ở trong xe, vừa rồi lên xe lấy."

Bãi cỏ lớn này không cho phép chạy xe lên, cho nên xe đều đỗ ở bãi đỗ xe giữa sườn núi, Lý Quân Nguyện tưởng tượng đến đường núi này cũng cảm thấy mệt, "Em để Tiểu Tiếu đi lấy giúp là được, đừng tự đi xuống."

Tiểu Tiếu đứng bên cạnh ghế dựa vẫn đang giơ ô che nắng cho Lý Quân Nguyện:??? Hello? Tôi vẫn đang ở đây này? Tôi không có nhân quyền sao?

"Tôi tự lấy là được." Viên Tư Ý nói xong còn xiên một miếng hoa quả đút cho Lý Quân Nguyện, nước quả ngọt ngào từ đầu lưỡi chạy vào yết hầu, Lý Quân Nguyện cảm giác toàn thân đều bị bạn gái nhỏ làm ngọt ngào đến không chịu được.

Lo lắng cùng bất an này đều bị viên đạn bọc đường rầm rầm bắn lên chín tầng mây, trong lòng cô ấy bắt đầu lặng lẽ dự định sau khi đóng máy tạm thời nghỉ ngơi một chút, dẫn bạn gái nhỏ ra nước ngoài du lịch.

Du lịch nước ngoài rất tốt, không ai biết cô ấy, cũng sẽ không có nhiều lo lắng như vậy, các cô có thể giống như một đôi tình nhân tự tại.

Có thể quang minh chính đại nắm tay, ôm nhau không kiêng nể gì, trao nhau một nụ hôn ở một góc không người, thật sự rất tốt đẹp.

"A Ý, em có thích đất nước nào không?" Lý Quân Nguyện hỏi, cô ấy dự định đến khi đó sẽ lặng lẽ lên kế hoạch tạo bất ngờ cho Viên Tư Ý.

Viên Tư Ý nghĩ nghĩ, "Hình như không có nước nào đặc biệt yêu thích, nhưng gần đây tôi có xem một vài lịch sử nhạc kịch của nước Pháp, cảm giác khá thú vị, có cơ hội muốn đi xem thử."

"Được, vậy có cơ hội chúng ta đi xem." Lý Quân Nguyện nói.

Khi cô ấy hưng phấn tưởng tượng đến cảnh hai người cùng tiêu dao đi nước ngoài, không chú ý tới sự ngây ngẩn chợt lóe trong mắt Viên Tư Ý cùng mất mát theo đó mà đến.

Chỉ là Viên Tư Ý đã nhanh chóng giấu những thứ đó, trước đây Lục Tình thường nói, cắt không được bỏ không nỡ đều sẽ nhanh chóng mất đi, cô không thể biểu hiện ra vào lúc này.



Vừa lúc điện thoại của cô vang lên, cô chỉ liếc mắt nhìn một cái bèn đứng dậy, "Tôi đi nghe điện thoại."

Không đợi Lý Quân Nguyện nuốt hết hoa quả trong miệng, Viên Tư Ý đã cầm điện thoại rời khỏi, Lý Quân Nguyện nhai nhai, cứ cảm giác ngụm hoa quả vừa rồi chưa chín, sao vẫn mang theo chút hương vị chua chua.

Đến khi Viên Tư Ý nghe điện thoại xong quay lại, lúc Lý Quân Nguyện đút nước quả vào miệng cô còn vờ như lơ đãng hỏi một câu, "Ai gọi em thế?"

Viên Tư Ý cân nhắc chốc lát mới nói, "Liên hệ công việc."

"Ồ." Lý Quân Nguyện biết Viên Tư Ý không biết nói dối, có được đáp án này cũng không nghĩ nhiều, dù sao lúc trước cô ấy đã hỏi qua đạo diễn, tốc độ kịch bản của Viên Tư Ý có lẽ chỉ ở mức một năm một quyển mà thôi, năm nay đã quay xong có lẽ tạm thời không thể nhanh như vậy.

Cô ấy vẫn có thể lên kế hoạch đến nước Pháp lãng mạn của hai người, Paris miền nam nước Pháp vân vân, nơi để vui chơi không cần nhiều lắm.

Lý Quân Nguyện nghĩ, cô ấy đã gặp được nhiều người như vậy, tưởng rằng bản thân từng yêu nhiều người như vậy, thì ra cũng không phải thật.

Mãi đến khi gặp Viên Tư Ý, cô ấy mới thật sự muốn cùng người trước mắt này đi khắp mọi nơi, trải qua những lần hẹn hò dù cho người khác xem là rất nhàm chán, rất th ô tục, cô ấy cũng sẽ cảm thấy vui vẻ.

Đang lúc cô ấy mặc sức tưởng tượng, Viên Tư Ý đột nhiên hỏi một câu, "Lý Quân Nguyện, chị có tham gia gameshow không?"

"Hửm?" Lý Quân Nguyện nghe xong nói, "Không đâu, làm diễn viên duy trì cảm giác thần bí rất quan trọng."

Viên Tư Ý nghe xong đáp án gật đầu, không hỏi nhiều nữa, Lý Quân Nguyện cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng đây là mạch não trong đầu bạn gái nhỏ đột nhiên nhảy ra một suy nghĩ kỳ lạ mà thôi.

Hôm nay đã là ngày thứ hai đếm ngược, ngày mai chính là lúc bộ phim đóng máy.

Thật ra cũng không phải vì Viên Tư Ý muốn về suy nghĩ đề tài mới nên rời đi trước thời gian, mà vì cô cảm thấy đóng máy là một chuyện khiến người ta buồn.

Trong thế giới mà cô miêu tả ra, mọi người mất rất nhiều tháng dùng hết toàn lực để xây dựng nên một thế giới giả thuyết, cuối cùng sẽ vào ngày đóng máy nghênh đón sự sụp đổ, diễn viên sẽ thoát khỏi vai diễn, bối cảnh sẽ biết mất toàn bộ, ngay cả cô, người sáng tạo ra câu chuyện này cũng sẽ rời khỏi câu chuyện này hướng về một nơi mới.

Tuy rằng Viên Tư Ý không có nhiều ưu tư lắm, nhưng cô vẫn sẽ vì sự ly biệt này mà cảm thấy khó chịu.

Mà lúc này đây, sự khó chịu trong lòng cô còn khó chịu hơn cả khi bộ phim đầu tiên đóng máy rất nhiều lần.

Điện thoại mở một gameshow Ninh Vọng chia sẻ cho cô cùng nội dung đại khái, thật ra cô rất cảm kích Ninh Vọng có thể đưa tay giúp đỡ yêu cầu vô lý của một "người bạn" chỉ mới gặp mặt một lần như cô.

Nhưng cô vẫn kháng cự sự kết thúc theo bản năng.

Ánh mắt Viên Tư Ý dời về phía Lý Quân Nguyện trên cảnh quay, lúc này đây cô không chỉ buồn bã vì Úc Ly sắp biến mất.

Mãi sau cô mới phát hiện lau đi chút cảm giác man mát trên mặt mình, ngây ngẩn nhìn Lý Quân Nguyện trên cảnh quay.