Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cổ Linh Thiên Tôn

Chương 62: Chặn Giết Trước Tiên?




Chương 62: Chặn Giết Trước Tiên?

Mà Lâm Thiên lão gia tử trực tiếp lâm vào sững sờ, một mặt chấn kinh nhìn lấy hắn, sau đó gật đầu cười khổ, nói.

“Ngươi đoán không sai! Chỉ là ta mới vừa lấy lại thực lực, cần một khoảng thời gian để ổn định, có thể đem hai tên tứ trọng cầm chân cũng là cố hết sức..."

Nghe phụ thân giải thích Lâm Thành cũng cảm thấy có lý, bỗng nhiên hắn nghĩ đến cái gì, sắc mặt lại rơi vào trầm tư, nói tiếp.

“Phải rồi… Nếu phụ thân ngươi chiến đấu lộ ra khí tức chân khí, như vậy chẳng phải bại lộ thân phận? Mà Vương gia lại là thuộc hạ của Thiên Địa Hội, đồng nghĩa tới Lâm gia sẽ càng thêm nguy hiểm!”

Lâm Thành vừa dứt lời đã thấy sắc mặt lão gia tử một hồi khó coi, nhất là khi nghe đến Vương gia thuộc thuộc hạ của thế lực kia, hắn không khỏi giật bắn mình, không tin thấp giọng hỏi.

“Ngươi lấy tin tức này từ đâu? Nếu Vương gia thật sự là thuộc hạ của Thiên Địa Hội, Lâm gia đúng là gặp phải nguy hiểm!”

“Là Lưu Ngọc Trâm nói cho ta nghe!”

“Lưu Ngọc Trâm? Lưu gia đại tiểu thư?” Lão gia tử sửng sốt hỏi.

“Chính là nàng!” Hắn gật đầu đáp.

“Ông nội ngươi từng nói, chúng ta tu luyện Chân Nguyên Quyết, là một trong các loại công pháp nền tảng nổi bật nhất Thiên Địa Hội, mà lại thuộc công pháp thường dùng nhiều… Khi gặp người hạn chế bộc lộ tu vi thật, tránh cho Thiên Địa Hội nhắm tới…”

Lâm Thiên thần sắc trở nên khó coi, cau mày nói.



“Nếu Vương gia thật sự là như vậy, e là khó tránh khỏi…”

“Phụ thân ngươi quá lo lắng rồi! Không phải tu vi ngươi mạnh sao? Vương gia cao thủ hiện tại chưa tới, chúng ta so với Lưu gia phải hành động trước, chậm rãi đem một phần binh lực bọn hắn đánh rụng, sau đó coi như không có chuyện gì, lặng lẽ trở về Lâm gia tiếp tục giả vờ?”

Lâm Thành cười một cái, nói.

“Ý con là…?”

“Ha ha ha… Phụ thân, ngươi thích cùng ta hóa thành chuột? Gặm bọn hắn suy giảm khí thế?”

Hắn nhàn nhã dựa lưng vào ghế, lại nói tiếp.

“Phía tây thành có một lượng lớn binh lính của bọn hắn, ít nhất cũng có hơn hai trăm người, đa số đều là Gột Rửa cảnh, chỉ có hai tên Thải Độc trấn thủ… Bên trong có lượng lớn lương thực cùng thảo dược đan dược trị thương… Vốn dĩ đêm nay ta sẽ đột nhập vào đó, hiện tại có người ở bên, như vậy liền dễ dàng…”

“Là trực tiếp g·iết hết bọn hắn?” Lâm Thiên dường như hiểu ra, thất kinh hỏi.

“Chẳng lẽ không g·iết? Bọn hắn muốn g·iết chúng ta, chúng ta không thể nhân từ!” Lâm Thành trầm giọng nói, sát khí ẩn ẩn lộ ra.

“Còn phía Lưu gia…” Lâm Thiên chợt lộ ra khó xử.

“Lưu gia? Bọn hắn hợp tác chúng ta chỉ là cái cớ mà thôi, coi chúng ta như quân cờ, không có Lâm gia, Lưu gia cũng có thể nhẹ nhõm đánh bại Mộc gia!” Lâm Thành trực tiếp lộ ra nụ cười nhạt, đối với Lưu gia không mấy tin tưởng.

Lão gia tử đương nhiên cũng biết đến điều này, trước kia hắn không đủ mạnh mới cắn răng đồng ý xuống dưới, hiện tại thực lực trở lại, coi như nuốt lời lại như thế nào? Hợp tác, Lâm gia càng thêm phụ thuộc bọn hắn, không có bằng hữu vĩnh cửu chỉ có lợi ích vĩnh viễn!



“Cho nên chúng ta phải đi trước một bước!” Lâm Thành từ tốn nói.

“Như vậy sẽ khiến bọn họ chú ý tới chúng ta, như vậy rất nguy hiểm! Có thể đánh động toàn bộ bố cục, không được!” Lâm Thiên lão gia tử ngay lập tức từ chối nói.

“Người lại quên một điều rồi!” Lâm Thành không cho là vậy, cười cười.

“Điều gì?”

“Tại binh đoàn bên kia có người của chúng ta… Đảm bảo sẽ không lộ ra ngoài!” Lâm Thành chợt lộ ra một tia thần bí, nhàn nhạt nói.

“Người của chúng ta? Là ai?” Lâm Thiên vẫn không hết kinh ngạc, hỏi.

“Đêm nay người cùng ta tới, chẳng phải sẽ biết thôi sao?” m thanh không nhanh không chậm chậm rãi vang lên, trên mặt vẫn là bộ dáng thần bí không muốn người biết, khiến cho Lâm Thiên càng thêm tò mò nghi hoặc.

Đã Lâm Thành không muốn nói, hắn cũng không thể ép buộc, chỉ đành đợi đến tối xem thử, rốt cuộc người mà nhi tử nói tới là ai?

Lâm Thành ở một bên cười nhạt, trong lòng đã sớm suy tính tất cả, Lưu gia một mực hợp tác cùng Lâm gia, chính là ép buộc bọn hắn gán một cái nợ lớn. Đợi sau khi đánh bại hai nhà Mộc gia cùng Vương gia, tất nhiên sẽ trực tiếp trở mặt, lấy cớ này đưa Lâm gia đi vào đường cùng. Lâm gia cứ như vậy ngoan ngoãn trở thành gia tộc phụ thuộc của bọn hắn, mà nguyên mạch bên dưới chính thức thuộc về Lưu gia!

Cho nên Lâm Thành không thể để việc này diễn ra!



Quan trọng nhất là tại sao hắn có thể biết rõ phía tây thành có bao nhiêu người, bởi vì thần niệm vốn mạnh mẽ, dễ dàng quan sát được nhất cử nhất động xung quanh thành, thời gian ngắn ngủi liền nắm chặt toàn bộ thông tin liên quan. Chỉ tiếc một điều là, thần niệm của hắn chỉ thu thập mơ hồ hình dáng, vẫm không có nghe được âm thanh đàm luận.

Cộng thêm mỗi một lần sử dụng thần niệm, linh hồn của hắn sẽ trở nên uể oải mệt mỏi, có khi lâm vào ngủ say, bởi vì tu vi không theo kịp thần niệm, mới sản sinh ra cảm giác này.

Lâm Thành chỉ dùng đến khi cần thiết, thời gian hiện tại sử dụng khoảng một khắc là cùng, về sau nếu càng dùng nhiều, thời gian triệu hồi thần niệm cũng sẽ giảm dần dần xuống, cho đến khi không thể triệu hồi ra nữa.

Chính vì thế hắn mới hạn chế, còn lại không dám dùng tùy tiện, bằng không một khi thần niệm tổn thương hoặc nứt vỡ sẽ khiến hắn lâm vào vạn kiếp bất phục, ngay cả cửu phẩm đan dược cũng không cứu được!

Trừ khi là Thập Toàn Đan!

Nhưng như vậy cũng quá xa vời, đợi luyện được Thập Toàn Đan bản thân có lẽ đã sớm hóa thành cát bụi!

Lúc Lâm Thành trở lại phòng sắc trời đã gần chợp tối, tranh thủ hấp thu một chút linh nguyên từ viên Linh Tổ truyền ra, giúp cho căn cơ thêm vững chắc.

Hắn đã dừng lại Chân Linh cảnh tầng thứ hai cũng được vài ngày, dự tính nửa tháng nữa sẽ bước sang tầng thứ ba, không đến hai tháng có thể đột phá Chân Linh!

Tốc độ tu luyện như thế này cũng được coi là khá nhanh, nếu không có Linh Nguyên Chi Tổ trong cơ thể, đột phá đến Linh Tuyền cảnh chắc chắn sẽ mất nửa năm, có khi lâu đến một năm… Trước kia từ Chân Linh đột phá đến Linh Tuyền, Lâm Thành cũng phải tiêu tốn hai năm thời gian.

Vừa mới tu luyện nửa giờ đồng hồ, Tiểu Đô bất ngờ chạy tới báo cho hắn một cái tin tức, Lưu gia đại tiểu thư đang trên đường trở về, dự kiến tối nay sẽ tới nơi. Bên cạnh nàng còn có một đội cao thủ khoảng sáu bảy tám chục người, không thể nhìn rõ khí tức trên thân.

Lão gia tử bên kia cũng đã biết được tin tức này, đang cùng các vị trưởng lão thượng nghị.

Chỉ có hắn là không mấy ngạc nhiên, Lưu Ngọc Trâm có thể mời cao thủ chạy tới trợ trận cũng là chuyện đương nhiên, nếu không mời được mới là một chuyện kỳ lạ!

Tùy tiện bàn giao Tiểu Đô một chút rồi rời đi, hắn liền nhanh chóng thay một bộ y phục khác, chỉ là đối với y phục dư vải tại thế giới này, Lâm Thành chợt cảm thấy không quen cho lắm!

Hắn vẫn thích loại đơn sơ quần áo ở Địa Cầu hơn, nhìn những đống y phục này cùng cổ trang Trung Hoa không khác nhau là bao.

Nghĩ tới, thật đúng là một dạng luộm thà luộm thuộm, cùng với đầu tóc dài ngoằng sau lưng khiến hắn cảm thấy vô cùng khó chịu.