Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cổ Linh Thiên Tôn

Chương 41: Một Đường Tấn Cấp!




Chương 41: Một Đường Tấn Cấp!

Nhíu mày quan sát thật lâu, hắn bỗng nhiên nghĩ đến điều gì, sắc mặt bỗng chốc biến đổi, trực tiếp lâm vào kh·iếp sợ, âm thanh run rẩy lẩm bẩm.

"Linh… Linh Nguyên Chi Tổ?"

Lâm Thành tự nhiên rõ ràng nhất, viên màu sắc nằm trong thức hải chính là Linh Nguyên Chi Tổ, mà nó so với Linh Nguyên Cửu Sắc càng thêm thuần khiết và cổ xưa hơn rất nhiều, cụ thể Linh Nguyên Cửu Sắc chính là từ Chi Tổ mà sinh ra.

Trong hỗn độn rộng lớn, muốn tìm kiếm Chi Tổ rất khó khăn, hầu như trước kia hắn chưa từng gặp qua lần nào, thời gian dưỡng dục của nó thậm chí ngang hàng với vũ trụ hình thành!

Mỗi một lần tái tạo vũ trụ đều ẩn chứa một viên Linh Nguyên Chi Tổ, chỉ có điều muốn bắt gặp viên Linh Nguyên này so với mò kim đáy biển còn khó hơn gấp trăm ngàn lần.

Ngoài ra, khi bản thân đạt tới cảnh giới chí cao, cũng có thể tự thân sinh ra Linh Nguyên Chi Tổ, nhưng phải chờ năm nào tháng nào thì vẫn còn là một ẩn số!

Hiện tại, hắn vô tình đạt được viên Linh Nguyên hiếm có này, trong lòng vô cùng kích động, sở hữu nó trong người liền không còn lo lắng Linh Nguyên cạn kiệt về sau. Cộng thêm Hỗn Độn Linh Nguyên Quyết vận chuyển, chẳng bao lâu sẽ tự động lấp đầy trở lại.

Hơn hết, tốc độ tu luyện bây giờ cũng sẽ tăng lên gấp bội!

Trong cơ thể Lâm Thành đang dần dần bị đoàn linh nguyên cuồn cuộn bao phủ, tại thức hải trên cao, viên Linh Nguyên Chi Tổ không ngừng nhả ra đám Linh Nguyên Cửu Sắc xông thẳng tứ chi bách hải.

Lâm Thành vội vàng dùng tâm đọc nhẩm khẩu quyết, chậm rãi đem bọn chúng phân tán tới toàn bộ các kinh lạc. Bởi vì Linh Nguyên Chi Tổ sản sinh Linh Nguyên Cửu Sắc vượt qua mười hai đầu, nhưng vẫn còn chưa có dấu hiệu dừng lại.

Hắn lập tức phong bế Linh Nguyên Chi Tổ, tuy hiện giờ Lâm Thành còn chưa hoàn toàn câu thông với nó để chiếm lấy quyền kiểm soát, nhưng ngăn cản một hai cũng không thành vấn đề.

Có thể mơ hồ đoán ra được, nếu như không kiểm soát lực lượng linh nguyên, rất có thể sẽ đột phá đến Linh Hải cảnh, đây là điều Lâm Thành không mong muốn. Bởi vì cảnh giới tiến cảnh quá nhanh, làm cho căn cơ của hắn càng thêm yếu ớt, phải tiêu tốn không ít thời gian để vững chắc xuống dưới, mới có thể đột phá đến cảnh giới tiếp theo!

Có khi sẽ mất mấy chục năm mới vững chắc được!



Lâm Thành chỉ nhận đầy đủ mười hai đầu Linh Nguyên, đem nó thấm sâu vào tất cả đoạn kinh lạc, bên trong cơ thể hắn dần dần vang lên từng t·iếng n·ổ đoàng đoàng trầm thấp.

Cảnh giới cứ như vậy kéo lên thẳng một đường!

Bốn đoạn kinh lạc…

Thông Linh cảnh sơ cấp!

Tám đoạn kinh lạc…

Thông Linh cảnh trung cấp!

Chín đoạn kinh lạc…



Mười một đoạn kinh lạc…

Mười hai đoạn kinh lạc…

Thông Linh cảnh viên mãn!

Chỉ vẻn vẹn trong vòng nửa giờ, tu vi của hắn đã nhanh chóng đột phá đến Thông Linh cảnh viên mãn, nhưng năng lượng linh nguyên vẫn còn chưa có dấu hiệu dừng lại.

Linh Nguyên do Chi Tổ sản sinh ra vốn đã thuần khiết ở cấp độ thứ hai, hắn biết lần này không cần phải gột rửa trong hai lần, có thể trực tiếp đột phá đến Chân Linh cảnh trung kỳ!



Quả nhiên đúng như hắn dự đoán, Chân Linh cảnh cứ như vậy nhẹ nhõm tiến cấp, không hề có rào cản nào tồn tại cũng không có một tia âm thanh để báo hiệu.

Liền trực tiếp xuyên qua Chân Linh sơ kỳ đến trung kỳ cảnh giới!

Lâm Thành hít một hơi thật sâu sợ hãi, cảm giác chính mình cuồn cuộn năng lượng mạnh mẽ, tuy vẫn không bằng ở kiếp trước nhưng linh nguyên hiện giờ hùng hậu và thuần khiết không phải kiếp trước có thể so!

Đột phá Chân Linh về sau, hắn cảm giác chính mình một quyền có thể đem Thải Độc cảnh đánh cho chạy trốn, riêng về Tạo Đan cảnh thì vẫn lựa chọn không trêu chọc đến.

Hồi thần lại một lúc, Lâm Thành phát hiện chính mình đang lơ lửng ở trên cao, nội tâm nhất đánh một cái lạnh run.

Chưa kịp tìm cách đã ngay lập tức mất thăng bằng rơi xuống, tay chân không ngừng quơ loạn xạ. Với cảnh giới hiện giờ không thể nào phi hành được, đây đều là nhờ Chi Tổ trợ giúp một hồi. Nhưng khi hoàn thành đột phá Chi Tổ cũng thu hồi chính mình lực lượng, thả cho Lâm Thành rơi tự do.

"C·hết tiệt, thật xui xẻo!" Lâm Thành thầm mắng một tiếng, chỉ nghe uỳnh một tiếng thật lớn vang lên, hắn lại lần nữa rơi thẳng vào trong phòng, cảm giác đau nhức toàn thân ngay lập tức truyền tới.

"A ui…"

Cũng may thân thể hắn vẫn còn chắc chắn, bằng không thì giờ khắc này đã gãy vài ba cái xương sườn.

Lâm Thành vừa từ trong đống bụi bặm bò ra, đã phát hiện có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm vào chính mình.

Lúc này, Lâm Thiên lão gia tử cùng Lâm Phúc chạy đến, nhìn thấy Lâm Thành không có việc gì xảy ra mới an tâm một ít. Lão gia tử chợt lên tiếng hỏi.

"Lâm Thành! Ngươi vừa rồi là đang đột phá?"

Lâm Thành ngượng ngùng phủi đống bụi trên người, sau đó gật đầu nhẹ đáp.



"Vâng phụ thân!"

"Vậy cảnh giới của ngươi hiện giờ là ở mức nào?" Lâm Thiên tò mò hỏi.

"Hẳn là Thải Độc cảnh!" Hắn chậm rãi trả lời.

"Thải Độc Cảnh?" Lâm Phúc ở một bên nghe được, không khỏi hít một ngụm khí lạnh, Lâm Thành mới bao nhiêu tuổi, hôm nay bất quá chỉ mới mười sáu, mà tu vi đã đạt đến tình trạng này? Nếu đặt tại Đế Đô cũng được coi là đệ nhất thiên tài, không ngờ dạng thiên tài này lại xuất hiện ở Lâm gia, Lâm gia lần này đúng là nhặt được bảo!

Lâm Thiên ở bên cạnh cũng trợn mắt kinh ngạc, hồi lâu sau hắn mới kích động ra mặt.

Lâm Phúc đã ngoài ba mươi, mà tu vi cũng chỉ là Thải Độc cảnh tam trọng, hắn cảm giác chính mình so với Lâm Thành thật đúng là quá nhỏ bé làm sao.

"Thiếu gia, nếu ngươi là Thải Độc Cảnh, có thể cùng ta giao thủ một hồi?" Lâm Phúc bỗng nhiên hứng thú lên tiếng hỏi.

Lâm Thiên bên cạnh nghe vậy chợt trợn mắt một cái, liếc xéo Lâm Phúc nói.

"Ngươi không phải là đang muốn đánh phủ đầu nhi tử ta?"

"Ha ha ha… Nào có nào có, ta chỉ cùng thiếu gia luận bàn một hồi mà thôi, yên tâm ta chỉ dùng vài phần công lực không làm tổn thương được hắn!" Lâm Phúc gượng gạo cười một tiếng vội vàng giải thích.

"Phụ thân, tam trưởng lão muốn cùng ta luận bàn, ta cũng nên thử một phen cảnh giới của mình như thế nào!" Lâm Thành cũng gật đầu nói, hiển nhiên là đồng ý cùng Lâm Phúc giao thủ.

Lấy hắn tu vi có lẽ sẽ đem Lâm Phúc đánh lui, chỉ là muốn tự thân thử nghiệm thực lực như thế nào.

"Phải phải! Thiếu gia còn nhỏ đã có tu vi như vậy, ta dĩ nhiên không nỡ làm hắn tổn thương đây! Lâm gia ta vẫn cần có thiên tài như thiếu gia chống đỡ!"

Lâm Phúc liên tục gật đầu phụ họa, trong lời nói của hoàn toàn là thật lòng. Khắp toàn bộ Lâm gia thiên kiêu chi tử, không có người nào yêu nghiệt như Lâm Thành. Nếu hắn vô ý đánh trọng thương thiên tài như vậy, chắc chắn sẽ cắt rứt lương tâm hoặc tự động cắn lưỡi t·ự t·ử.

"Tốt! Giao thủ liền giao thủ nhưng nhớ phải nhẹ tay một chút!"

Lâm Thiên trầm tư trong chốc lát liền đồng ý xuống, vẫn không quên dặn dò một hai, hắn thật là sợ Lâm Phúc đánh quá hăng say liền nặng tay đem Lâm Thành đánh. Nên nhớ, Lâm Phúc tuy là nằm tại Thải Độc cảnh nhưng tích lũy kinh nghiệm lại không hề ít, Lâm Thành còn trẻ hiển nhiên không thể nào so được với hắn! Không phải lão gia tử khinh thường, mà sự thật vốn là như vậy.