Chương 28: Nhị Cấp Đan Dược... Thượng Phẩm?
"Ta nghĩ hắn ẩn nhẫn đó là sợ kế hoạch của mình một khi bị bại lộ ra ngoài, sẽ bị người khác nhắm đến, khiến cho toàn bộ kế hoạch c·hết non, đợi thời cơ chín mùi liền bộc phát sức mạnh! Chỉ là chúng ta ra tay quá nhanh, Lâm gia trên dưới đang ngồi trên chảo nóng, Lâm Thành dù không muốn cũng phải lộ diện để kéo dãn tình thế!"
Mộc Nguyên tiếp tục phân tích.
"Dù gì chuyện này không thể bỏ qua!" Hắc y nhân nghiêm túc nói.
Có điều Mộc Nguyên vẫn giữ lấy khinh thường, đối với câu nói của hắc y nhân không coi là quan trọng, cũng không muốn vì chuyện này mà đôi co thêm, nhàn nhạt nói.
"Được rồi! Ngươi có thể quay về điều tra thêm, khi nào Lâm gia có tin tức gì mới, liền trở lại tìm ta!"
"Tốt!" Hắc y nhân gật đầu đáp.
Nói xong, Mộc Nguyên không có nán lại nhanh chóng thả người nhảy lên cao biến mất trong lùm cây, hắc y nhân dõi theo bóng lưng của hắn, trong lòng nhẹ thở ra một hơi dài.
"Hô!"
Đối diện cùng Mộc Nguyên, khiến cho hắn cảm giác khó thở cùng khuất nhục, nhớ năm xưa Mộc Nguyên tu vi còn ở phía dưới hắn, mỗi ngày đều nghe theo lệnh của bản thân. Hiện tại thì khác, Mộc Nguyên đột nhiên thay đổi ba trăm sáu mươi độ, ngay tức thì đem hắn đánh ngược trở lại vai trò, trở thành một con chó dưới chân.
Hắn trong lòng thầm thề, đợi kế hoạch đại thành liền tìm cách xử lý Mộc Nguyên!
…
Lâm Thành sau khi trở về Lâm gia sắc trời cũng đã gần sáng, hắn vào phòng đánh một giấc dài, vừa tỉnh dậy liền chạy đến phòng của phụ thân gõ cửa.
Cốc Cốc!
"Lâm Thành sao? Vào đi cửa không khóa!"
Lâm Thiên ở trong phòng đang tối mặt tối mũi xử lý đống tài liệu, phát hiện bên ngoài chợt vang lên tiếng gõ, hắn cảm giác được khí tức quen thuộc tiến đến, nhẹ giọng gọi.
"Phụ thân!"
Lâm Thành vừa bước vào liền chào hỏi một câu, nhưng khi nhìn thấy nét mặt Lâm Thiên càng thêm già nua, cùng với khí tức trong cơ thể hỗn loạn, Lâm Thành không khỏi giật mình kinh ngạc, phụ thân chỉ qua mấy đêm mà đã tiều tụy như vậy rồi? Chẳng lẽ nội thương lại tiếp tục tái phát?
Lâm Thành có chút gấp, nếu thương thế của Lâm Thiên trở nặng, lấy Chữa Thương Đan trong tay cũng khó có thể cứu được. Cũng may phụ thân còn không có nặng đến mức đó, vẫn có thể dùng đan dược cầm cự một hồi.
"Nhi tử, mới tờ mờ sáng chạy đến đây chẳng lẽ muốn có việc gì cần bàn sao?"
Lâm Thiên ngẩng đầu nhìn nhi tử của mình tò mò hỏi.
"Vâng phụ thân!" Lâm Thành gật đầu đáp.
"Vậy có việc gì?"
"Là như thế này, ta quan sát phụ thân đã lâu, cảm thấy ngươi giống như đang bị trọng thương bên trong cơ thể, nguyên khí lúc bạo nộ lúc lại yên tĩnh… Chẳng lẽ trước kia bị người nào đó ra tay ám toán hay sao?" Hắn không khỏi hiện lên nghi ngờ, đành lên tiếng hỏi, tuy bản thân tu vi yếu ớt nhưng thần hồn lại không hề yếu, chỉ cần nhẹ nhàng nhìn sơ qua liền biết được bên trong thân thể của Lâm Thiên có điểm bất đồng.
Nội thương này không thể gây nguy hiểm ngay lập tức, mà chậm rãi kéo dài xuống dưới khiến cho cơ thể trở nên tiều tụy già nua, thọ nguyên cũng vì vậy mà hao tổn dần dần.
Lâm Thiên ngược lại cảm thấy kinh ngạc, ám thương này ngoại trừ bản thân ra toàn bộ Lâm gia không ai biết rõ, tại sao Lâm Thành lại nhận thấy?
Tuy trong lòng mang nồng đậm tò mò, hắn cũng không thể cứ tiếp tục giấu diếm như vậy, liền gật đầu thừa nhận, sau đó nói, trên mặt còn mang theo cảm xúc phức tạp.
"Đúng là năm xưa ta bị người ám toán, nhưng người này cũng vì vậy mà bị ta đánh rơi xuống vực thẳm, nhiều năm qua không có tin tức có lẽ đã sớm c·hết trong miệng yêu thú!"
Lâm Thành ở một bên thu hết toàn bộ vào trong mắt, hắn không rõ tại sao sau khi phụ thân nói đến người kia, ánh mắt chợt lóe lên một tia thương cảm? Chẳng lẽ trong chuyện này còn có ẩn tình?
Lâm Thành cũng không có nhiều lời đi hỏi cặn kẽ ngọn ngành, đành nhìn phụ thân mình một hồi rồi hỏi tiếp.
"Vậy trước kia người có đi tìm kiếm cách chữa trị nội thương đó?"
"Đương nhiên có! Nhưng nó chỉ gia trì thêm sự sống cho ta mà thôi, còn không có trị dứt điểm!" Lâm Thiên chợt cười cợt.
"Phụ thân, ta có viên đan dược có thể giúp ngươi hóa giải một chút ám thương!" Hắn liền không có vòng vo, nói.
"Ngươi thật có sao?" Lâm Thiên dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn hắn một hồi, thật sự hắn còn không dám tin tưởng vào lơi nói của Lâm Thành, đan dược dễ kiếm lắm sao? Đừng nói cấp một đan dược, tại nơi này chính là đồ vật quý hiếm, rất khó để mua được một viên.
Toàn bộ Thạch Thành chỉ lưu thông dược dịch mà thôi, cấp cao đan dược các loại đều nằm trong các thành thị lớn, giá cả cũng không hề rẻ, mỗi một viên đan dược cấp một cũng tốn ít nhất hơn ngàn Kim Tinh!
"Ngươi không tin ta?" Nhìn thấy biểu cảm của phụ thân, Lâm Thành liền cảm giác một hồi buồn bực.
"Khụ khụ! Không phải, vậy đan dược ngươi có là loại gi?" Hắn chợt ho khan một tiếng, miễn cưỡng nói.
"Là nhị phẩm đan dược!" Lâm Thành chậm rãi nói.
"Nhị phẩm?" Lão gia tử kinh ngạc hỏi lại.
"Phải!"
Thấy Lâm Thành không có nói giỡn, lão gia tử vội vã nói.
"Mau đưa ta xem!"
Lâm Thành cũng không có nhiều lời, nhanh chóng lấy ra một viên đan dược thành phẩm đưa tới trước mặt Lâm Thiên. Viên đan dược màu xanh da trời, bên trong còn vận chuyển ba đường Linh Nguyên thần bí, lão gia tử sau khi nhìn thấy tròng mắt kém chút rơi ra ngoài, triệt để lâm vào kh·iếp sợ. Hồi lâu sau sau khi định thần lại, hắn vội vã phong bế toàn bộ cánh cửa phòng, nét mặt ngưng trọng hơn bao giờ hết.
"Thật là nhị phẩm đan dược!" Lão gia tử sợ hãi than, cánh tay run rẩy liền đoạt lấy viên đan dược trong tay Lâm Thành chậm rãi tỉ mỉ quan sát.
Tầm mắt của Lâm Thiên cỡ nào phong phú, vừa nhìn liền biết rõ đan dược trong tay Lâm Thành không phải loại tầm thường. Độ tinh khiết cùng mùi hương này trăm phần trăm là đan dược nhị phẩm, mà lại còn là thượng phẩm đan dược quý hiếm! Dù lấy tứ phẩm đan sư cũng không thể luyện ra phẩm cấp tương tự, ít nhất cũng đạt tới ngũ sư trở lên.
Có điều khỏa đan dược lại vô cùng kỳ lạ, bởi vì khí tức quấn thân không giống với Nguyên Khí, hắn sống nhiều năm qua cũng gặp không ít đồ vật lạ thường, nhưng đây là lần đầu tiên nhận thấy một viên đan dược không chiết xuất bằng Nguyên Khí.
"Thật kỳ lạ đan dược! Lâm Thành, ngươi làm sao mà có được nó?" Lâm Thiên kinh ngạc bật thốt, hỏi.
"Phụ thân, ngươi còn nhớ những thảo dược ta liệt kê ở cuối cùng không? Đây chính là nhóm thảo dược đó tạo thành, nó gọi Chữa Thương Đan cũng là do ta luyện chế!"
Lâm Thành cười khẩy giải thích.
"Ngươi luyện chế?" Lão gia tử sững sờ trong giây lát, giọng điệu có chút không tin tưởng.
Lâm Thành mới bao nhiêu tuổi? Ngay cả mười bảy còn chưa tới, không thể nào nhanh như vậy liền trở thành nhị phẩm đan sư được. Trước kia nhận thấy Lâm Thành điều chế dược dịch, hắn đều không khỏi giật mình kinh ngạc. Vốn chỉ nghĩ rằng nhi tử đang nằm ở cấp độ Dược sư, hôm nay xem lại thật sự có chút ngoài ý muốn!
"Phải! Phụ thân ngươi mau chuẩn bị hấp thu đan dược đi, ta nghĩ nó sẽ giúp ngươi trị một chút ám thương!"
Lâm Thành gật đầu chân thành nói.
"Tốt! Nhưng sau khi xong xuôi ta có việc cần hỏi ngươi!" Lão gia tử nghiêm túc đạo.