Có Lẽ Tôi Đã Yêu Em

Chương 48: Mượn tay




Sáng thì kêu người làm hầu hạ cô tắm rửa sạch sẽ, cho ăn đầy đủ cử không thiếu cử nào được chăm sóc 24/24. Khi về đêm thì lại chính là nỗi sợ của Minh Tuệ. Mặc dù trong những lúc làm bản thân có ra sức cầu xin nhận lỗi nhưng vẫn không được tha thứ mà càng làm hắn tức điên lên càng thúc mạnh hơn nữa.

Đã trôi qua được một tuần, dù được chăm sóc kỹ lưỡng bởi các người hầu nhưng cơ thể Minh Tuệ không những tốt lên là còn nên khô hốc. Cơ thể không còn sức sống có đã trở nên tiều tụy và ốm hơn vài phần.

Mỗi ngày trôi qua đối với cô như là địa ngục trừ những việc đi vệ sinh cá nhân còn lại việc sinh hoạt ăn uống điều trên giường. Cuộc sống Minh Tuệ trở nên bế tắc nhưng nó lại đem lại lợi ích cho ả giúp việc A Nguyệt.

####

[ Quay lại vài ngày trước.

Cái ngày buổi sáng hôm đó, ngày mà Khổng Tuyết Nhi bị Minh Tuệ làm cho bị bẻ mặt trước mặt Phúc Thiên. Với một người được nuông chiều từ bé muốn gì được đó, hiếu thắng. Chính từ lần đó cô ta đã căm ghét Minh Tuệ vì không biết thân biết phận mà dám đối đầu với cô.

Chính ngày hôm đó người giúp việc tên A Nguyệt đã chứng kiến một cảnh hay họ này, lại biết được tính cách tiểu thư của Khổng Tuyết Nhi, muốn mượn tay Tuyết Nhi để triệt Minh Tuệ. Vì thế lúc mọi người ở phòng ăn điều đi hết cô ta đã thừa cơ hội chạy lại lấy lòng Tuyết Nhi với giọng điệu hiểu chuyện.

" Tiểu thư, cô đừng vì một kẻ không đáng mà ảnh hưởng tới bản thân mình. Tôi tin chắc là một ngày nào đó ông chủ sẽ hiểu ra được lòng dạ xấu xa của cô người hầu kia thôi".

Tự nhiên ở đâu xuất hiện một cô người hầu lắm lời khiến cô tò mò khoanh tay trước mai liếc ngang nhìn nhìn ả Nguyệt từ trên xuống dưới dò xét.

Cô với con nhỏ kia điều xuất phát từ một tầng lớp thấp hèn như nhau. Giờ cô



ở đây nói với tôi những lời này sao tôi biết được đó là sự thật hay không.

Lời nói của Tuyết Nhi mang theo sự khinh thường làm A Nguyệt rất tức giận nhưng phải kiềm chế giả bộ hiểu chuyện để lấy lòng.

" A... tiểu thư đừng hiểu lầm, thật sự những lời tôi nói là điều thật lòng hết ạ. Lúc tôi đứng từ xa thấy cách nói chuyện của Minh Tuệ không tôn trọng tiểu thư Tuyết Nhi là tôi cảm thấy rất khó chịu, muốn đứng ra giúp tiểu thư nhưng tôi chỉ là phận người làm nên đâu nào dám xen vào".

' Xem như cô biết điều không như con nhỏ kia. À mà.. Lúc nãy cô nói cái gì mà sau này Anh Thiên hiểu được lòng dạ xấu xa của con nhỉ đó là sao?".

Đạt được mục tiêu A Nguyệt giả bộ rụt rè trước mặt Tuyết Nhi.

Chuyện này...".

" Nói đi, có tôi ở đây cô không cần gì phải sợ.

Dạ...là thật ra Minh Tuệ chỉ mới vào nhà. đây làm được nửa tháng thôi ạ. Với lại cô ta lại là người được ông chủ rước vào chứ không phải tự mình đi xin việc. Minh Tuệ trước giờ dựa vào việc được ông chủ để ý thì cô ta lên mặt với những ai mà không ưa, không những thế còn lười biếng làm việc. Nhiều lần trốn tránh công việc nhưng không biết cô ta dùng cách nào mà ông chủ điều bỏ qua, thậm chí còn chăm sóc cô ta lúc cô ta bị bệnh rồi...".

Cứ vừa nói cô A Nguyệt lâu lâu lại lén nhìn một lần xem thử nét mặt của Khổng Tuyết Nhi như thế nào?. Đúng như A Nguyệt dự đoán chỉ cần nghe đến đoạn gì mà Phúc Thiên " rước về", " chăm sóc" là nét mặt của Tuyết Nhi càng ngày tối sầm hơn, hai hàm răng nghiến ken két." Rầm. Đủ rồi!". Định nói tiếp thì một tiếng đập bàn mạnh vang xuống thêm âm thanh kêu dừng lại từ Tuyết Nhi.

" Tiểu thư Tuyết Nhi cô đừng tức giận vì Minh Tuệ. Một người như thế không tốt để tiểu thư phải tức giận đâu ạ.

Nghe những lời an ủi đó Tuyết Nhi cố gắng giữ bình tĩnh lại quay lại dáng vẻ của một tiểu thư.



" Cô muốn có thêm tiền không. Tiền tôi đây không thiếu nhưng chỉ cần cô giúp tôi một việc tôi sẽ trả gấp hai lần số lương Anh Thiên trả cho cô. Sao hả?".

Nhắc tới tiền bạc là mắt của A Nguyệt sáng lên. Vừa mượn tay Tuyết Nhi để trừng phạt Minh Tuệ Nhưng mà không ngờ lại còn nhận được tiền mắt cô ta như sáng lên miệng cười nhếch mép.

Dạ như thế thì... tôi không dám nhận đâu ạ. Tôi thật ra chỉ muốn giúp tiểu thư thôi ạ".

Không cần cô nói nhiều lời. Tôi đã quyết cái gì thì im lặng mà làm theo đi".

Dạ".

Cô từ giờ hãy giúp tôi theo dõi cô ta. Mọi hoạt động, thậm chí Anh Thiên làm gì cô ta cũng phải báo không sót với tôi câu nào. Lo mà làm cho tốt, nếu để tôi phát hiện cô giở trò gì sau lưng thì cô biết cái mạng của mình đi về đâu rồi đấy.

Dạ tiểu thư yên tâm tôi sẽ không bao giờ phản bội cô đâu ạ".

"Ùm".[ Quay lại hiện tại.]

Mau dậy ăn đi. Cái thứ không ra gì ban đầu tưởng bản thân thanh cao lắm ai mà có ngờ. Hức.... Chỉ là hạng gái đ**** mà thôi".

Đang nằm trên giường mắt vẫn nhắm do mệt mỏi thì có ai đó bước vào phòng đặt mạnh bạo tô cháo xuống tủ tạo âm thanh không quá lớn kèm theo những tiếng mắng chửi bới rất khó chịu không ai khác chính là A Nguyệt.