Cô Giáo Khương, Cười Lên Đi!

Chương 41: Tôi làm có tốt không? (H)




Khương Nhã Tịnh cắn nhẹ vành môi, cười có chút khổ sở.

Ánh nhìn của Diệp Ân càng trở nên yêu chiều, nụ hôn trên môi dần rơi xuống, tiếp tục chiếm lấy hơi thở của đối phương.

Cảm giác ấm nóng len lỏi trong khoang miệng như đang mút lấy từng dư vị ngọt ngào.

Khương Nhã Tịnh không phủ nhận, cô thật sự rất thích được Diệp Ân hôn.

Rất ôn nhu, đầy sự nâng niu chiều chuộng.

Cảm tưởng như cả thế giới đang xoay tròn, choáng váng rơi vào cơn hoan lạc.

Hai chiếc lưỡi vờn nhau không ngừng, thúc đẩy nhịp tim reo vang âm ỉ, tưng bừng trong lồng ngực.

Diệp Ân xoa nắn một bên ngực càng lúc càng thô bạo, Khương Nhã Tịnh tận hưởng cảm giác đê mê, lim dim ánh mắt.

Bàn tay di chuyển xuống vùng chân tâm, Diệp Ân có thể nhận rõ bên dưới đã ướt đẫm thành một mảng.

Nữ nhân này, quả thật rất dễ động tình.

"Nhã Tịnh."

Dời môi gọi khẽ vào tai đối phương, Diệp Ân hết ngậm rồi lại mút, tiếp đến liền vươn ra đầu lưỡi chọc ngoáy vào hốc tai, gây cho Khương Nhã Tịnh một phen kích thích.

Khương Nhã Tịnh nghiêng mặt, đôi con ngươi đen láy ánh lên một tầng sương mờ, tràn đầy mê luyến.

"Ưm. . ."

Tiếng than nhàn nhạt thoát ra khỏi cổ họng, cô cảm nhận được hơi nóng đang tràn lan trong hốc tai của mình.

Cảm giác mới lạ mang theo sự hưng phấn khó lòng kiềm nén.

Hạ thân rỉ nước, chất nhờn lấp ló trào ra khỏi hang khiến cơ thể cô càng trở nên ướt át, nhũn ra thành đống bột nhão.

Ngón tay Diệp Ân trêu đùa vùng bên ngoài, quẹt lấy chút dịch lỏng bám chặt bên cửa huyệt, bật cười khúc khích: "Nhã Tịnh. . . Nhã Tịnh ướt lắm rồi đây này."

Khương Nhã Tịnh: ". . ."

Cả gương mặt gần như bốc hoả, cô mím chặt cánh môi, cất giọng rưng rức: "Diệp Ân. . . ! Đừng thiếu đứng đắn như vậy có được không? Tôi ngại lắm. . . ưm~. . ."

"Không ngại." Diệp Ân cắn nhẹ lên vành tai đối phương, âm thanh khàn khàn đầy sức dụ hoặc: "Nhã Tịnh, cô đáng yêu quá!"

Tiếp đến liền hôn lên má, lên mũi, cọ xát hai chiếc mũi vào nhau. Diệp Ân mơ màng ánh mắt nhìn Khương Nhã Tịnh, ấm giọng nói: "Nhã Tịnh, tôi cho tay vào nhé?"

Đáp lại Diệp Ân bằng một tia mắt thâm tình, Khương Nhã Tịnh ngay sau đó liền gật đầu.

Cô nguyện ném hết lý trí ra một góc để nữ nhân này thoả sức làm càn. . .

Vì cảm xúc hiện tại trong trái tim cô, không chỉ đơn giản gọi là thích, mà là yêu mất rồi!

Ngón tay Diệp Ân lởn vởn bên ngoài một lúc, tiếp đến liền tiến nhẹ vào cửa huyệt.

Chậm rãi, nhẹ nhàng.

Như một con rắn ma mãnh luồn lách vào hang động, cố gắng thăm dò, tìm kiếm thứ gì đó.

Toàn thân run khẽ, Khương Nhã Tịnh cảm nhận được vật nhỏ đang xâm nhập dưới hạ thân.

Xúc cảm tuôn trào, khiến cô không ngừng hồi hộp.

"Nhã Tịnh, chịu đau một chút. . ." Tay còn lại nắn nót bầu ngực thành đủ loại hình dạng, Diệp Ân mềm giọng trấn an, hôn hít liên tục lên má Khương Nhã Tịnh.

Ngón tay dần dần đẩy nhẹ vào trong, chạm đến vách ngăn khiến Khương Nhã Tịnh co người phản ứng.

Cô cắn mạnh cánh môi, siết lại âm thanh sắp không kiềm được mà phun hết ra ngoài.

"Nhã Tịnh, Nhã Tịnh đừng sợ. . . chút nữa sẽ thoải mái." Diệp Ân gọi tên ai đó liên tục, giọng khàn phát ra như muốn dụ ngọt.

Ngón tay bất ngờ đẩy mạnh, xuyên thủng vách ngăn.

Khương Nhã Tịnh nhíu mày, rên khẽ: "Ưm. . . !"

Khá đau, nhưng dễ dàng bị xoa dịu bởi động tác ôn nhu mà đối phương dành cho mình.

Thời điểm ngón tay đưa đẩy nhịp nhàng, Khương Nhã Tịnh phát giác bản thân đang xuất hiện những phản ứng kỳ lạ.

Khiến cô vô thức ngửa đầu ra sau, mím môi nén lại hô hấp như không thể khắc chế.

"Nhã Tịnh. . . thoải mái lắm có đúng không?" Diệp Ân nhỏ giọng bên tai Khương Nhã Tịnh, mang theo ý cười.

Độ nóng tràn lan khắp mặt, trải dài xuống khắp cơ thể, tâm tư Khương Nhã Tịnh sôi lên ùng ục, khát dục dâng tràn, phủ dày trong đáy mắt.

Tấm khiên phòng bị trong lòng cô ngay lập tức bị tháo dỡ, chỉ còn lại một mảnh mơ hồ trong tâm trí.

Cơ thể cô bị Diệp Ân kiểm soát chặt chẽ.

"Ưm. . . ahh. . . Diệp. . . Diệp Ân. . . nó lạ quá~. . ."

Bắt được tín hiệu tốt, Diệp Ân cắn nhẹ lên nhuỵ hoa đang căng cứng, giày vò Khương Nhã Tịnh từng chút một.

Cô đỡ người kia ngồi dậy tựa vào lòng mình, ngồi từ phía sau, cô liếm láp hốc tai, càng liếm càng khiến nó đỏ rần lên trông thấy.

Khương Nhã Tịnh không tự chủ dang rộng hai chân, lý trí bị nhấn chìm bởi dục vọng mãnh liệt.

"Ahh~. . . Diệp. . . Diệp Ân. . ."

Cô gọi tên ai đó trong cơn điên loạn, chất giọng trong trẻo pha lẫn một chút âm khàn.

Phi thường quyến rũ.

"Tôi ở đây. . . Nhã Tịnh, tôi làm cô có thoải mái không?" Diệp Ân liếm cổ, sau đó mút lấy, khắc từng dấu hôn ngân rực rỡ lên cần cổ trắng nõn của người kia.

"Thoải. . . thoải mái. . . ưm. . . Diệp Ân. . . nhẹ lại. . . ahh~. . . nhẹ lại một chút. . ."

Cổ càng lúc càng ngửa sâu, Khương Nhã Tịnh đặt hẳn đầu mình lên vai Diệp Ân, tiếng rên tràn ra như mất khống chế.

Cô cảm tưởng bản thân như chìm vào sa mạc, nóng bức muốn phát điên cả người!

Rất thống khoái, rạo rực không sao tả xiết!

Diệp Ân tiếp tục chen ngón tay thứ hai vào trong huyệt động, dần dần tăng nhanh động tác.

Đầu ngón tay va đập từng thớt thịt, hai nhuỵ hồng trên chóp đỉnh Khương Nhã Tịnh dựng đứng lên, như muốn phản ứng với cảm xúc mãnh liệt mà đối phương mang đến.

Ngây ngây dại dại, thanh âm rên rỉ của cô chợt run lên.

Dù đã cố kiềm chế, nhưng vẫn thỏ thẻ nhịp nhàng, lắng đọng trong từng hơi thở.

"Nhã Tịnh, đừng kiềm lại." Diệp Ân áp tai mình kề sát môi nữ nhân trong lòng, dẫn dụ êm ái: "Nhã Tịnh rên đi, rên cho tôi nghe có được không?"

Khương Nhã Tịnh há miệng thở dốc, cô biết bản thân không có biện pháp chống đỡ lại nữ nhân này.

Thế nhưng, một tia lý trí còn sót lại đang cố nhắc nhở cô, muốn cô không nên phát tiết những loại âm thanh gây xấu hổ.

"Hah~. . . Diệp. . . Diệp Ân! Đừng nói. . ."

Diệp Ân bật cười thích thú, cô không ngờ cô giáo Khương trong lúc làm tình vẫn giữ nguyên bộ dáng e thẹn!

Ý cười dần trở nên ma mị, Diệp Ân lập tức nhấp tay mạnh hơn, ngoáy sâu hơn.

Hai ngón tay cứ thế thúc mạnh vào trong, huyệt động co thắt dữ dội.

Khương Nhã Tịnh uốn cong chân, cô nâng lên cánh tay thả ra phía sau bấu chặt vai Diệp Ân, ngửa cổ, rên rỉ đến mất kiểm soát.

"Ahh~. . . Diệp. . . Diệp Ân. . . nhẹ lại! Tôi. . . tôi chịu không nổi. . . ! Ưmm. . .~"

Tâm trí choáng ngợp, cô không ngờ ẩn sau lớp mặt nạ non nớt kia, Diệp Ân còn có có thể vô lại đến bực này!

Khiến cô không có biện pháp kháng cự, bật thốt những âm thanh kiều mị không chút đứng đắn.

Một tay Diệp Ân nắn mạnh bầu ngực no tròn, giày vò đến biến dạng. Tay còn lại thúc đẩy thô bạo gây nên một trận tê nhức cuồng phong.

Khương Nhã Tịnh chân thực bị Diệp Ân hành hạ đến lu mờ lý trí!

Chưa dừng lại ở đó, Diệp Ân thò lưỡi càn quét hốc tai, liếm láp điên cuồng càng khiến cơ thể nữ nhân nào đó không ngừng uốn lượn.

Chứng kiến Khương Nhã Tịnh điên loạn vì mình, Diệp Ân vô cùng thưởng thức.

Cô như một con sói hoang trỗi lên thú tính, động tác cứ thế càng tăng tốc cực nhanh.

Chiếm đoạt hung hãn.

"Ahh~. . . Diệp Ân! Thoải. . . thoải mái quá. . . !"

Cuối cùng, Khương Nhã Tịnh cũng không chịu nổi sự giày vò này, từng thanh âm rên rỉ tràn ra không chút e ngại.

Mị hoặc thao túng lòng người.

Thân thể nức nở cong lên, Khương Nhã Tịnh nhô cao hai đồi núi, nhẹ nhàng lên xuống như chịu khuất phục bởi cơn khoái hoạt dồn dập.

Cô muốn tan chảy với sự cường hãn của nữ nhân này!

Hai ngón tay ra vào liên tục, Diệp Ân càng ngoáy càng sâu, càng thăm dò nơi tận cùng bí ẩn nhất, khiến Khương Nhã Tịnh run lên bần bật, thần trí bị áp đảo hoàn toàn.

"Diệp. . . Diệp Ân. . . thích quá! Ahh~. . . tôi sắp. . . sắp chịu không nổi. . .!"

"Nhã Tịnh. . . cô quyến rũ lắm có biết không? Bức tôi muốn phát điên lên được!" Diệp Ân vừa nói, động tác trên tay không thay đổi, tiếp tục giày vò đối phương không chút thương tiếc.

"Ahh~. . . Diệp Ân. . . chỗ. . . chỗ đó. . . ưmm~" Khương Nhã Tịnh rung nhẹ cơ thể, ánh mắt chuyển sang mờ đục.

Xuân tình ẩn hiện trên gương mặt không cách nào che giấu, rên ngâm thoả mãn.

"Nhã Tịnh. . ." Diệp Ân liếm nhẹ lên chiếc má đang ửng đỏ, chà xát mặt mình lên mặt đối phương, khẽ giọng hỏi: "Tôi làm có tốt không? Nhã Tịnh có thích không?"

Khương Nhã Tịnh cắn môi, tay cô bấu trên vai Diệp Ân càng lúc càng chặt, càng run rẩy.

Thanh âm rên rỉ tản đầy trong gió: "Thích, thích lắm. . . ahh~. . . em làm tốt lắm!"

"Ưmm. . . hahh~. . ."

Cao triều kéo đến như muốn lật tung đại não Khương Nhã Tịnh, cô nảy cong người, run lên bần bật.

Chân tâm tràn ra dịch lỏng, trong suốt óng ánh.

Diệp Ân rút tay ra, cô quan sát vệt máu tươi vây kín hai ngón tay thon dài mà không khỏi hưởng thụ.

Lập tức vòng tay ôm lấy Khương Nhã Tịnh, kéo đối phương ngả hẳn ra phía sau tựa vào lòng mình.

Khương Nhã Tịnh xoay đầu, vội vùi mặt vào ngực Diệp Ân, cố giấu đi sự thẹn thùng sau cơn hoan ái kịch liệt.

Nội tâm vẫn còn chút dư âm ngọt ngào, khiến cô chưa thể hoàn toàn khôi phục lại lý trí.

Quyến luyến không thôi.

Cô chợt phát hiện, hoá ra khi làm tình với người mình yêu, lại có cảm giác vui thú đến bực này!

-------------//---------

P/s: suýt chút thất hứa với mí bà. Vì có việc đột xuất ? đọc đỡ nha tui đi cv riêng của tui, mai beta sau ?❤️